Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1662 - Chương 1663: Cùng Một Chỗ 2

Chương 1663: Cùng Một Chỗ 2

Hắn ta nhanh chóng hiểu rõ tác dụng chính của thứ này.

Thay vì dùng nó để đối phó quỷ, chẳng bằng dùng để đối phó người.

Lý Dịch hỏi:

- Chẳng lẽ cậu không sợ khi đưa cho tôi thứ này xong tôi sẽ chỉa hỏng súng về phía cậu hay sao?

- Cậu có thể thử một chút, có lẽ khi cậu vừa chỉ họng súng về phía tôi thì cậu đã chết.

Hai con mắt của Dương Gian khẽ tỏa ra luồng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.

Lý Dịch lại rít một hơi thuốc, tỉnh táo suy tư.

"Người này không phải là người bình thường."

Có thể leo lên tận tầng này thì làm gì có ai là người ngu đâu mà đi bán một món vũ khí như vậy cho người khác. Chắc chắn là hắn phải có chỗ dựa nào đó mới dám làm như vậy.

Lý Dịch nói:

- Được rồi, vậy coi như tôi chiếm chút tiện nghi. Tôi sẽ cho cậu thêm mười tờ giấy viết thư, tuy nhiên cầm nhiều thứ này cũng vô dụng. Thứ này cũng không phải đốt càng nhiều thì cửa xuất hiện càng nhanh đâu.

Hai người lập tức hoàn thành khoản giao dịch kia.

Dương Gian đạt được một xấp giấy viết thư đen xì, vừa bẩn vừa cũ.

Chỉ vừa tiếp xúc thôi đã cảm nhận được một cỗ cảm giác bất an đang bồi hồi, giống như được lệ quỷ vuốt ve qua vậy, không chút dấu vết.

- Đặt tờ giấy viết thư trong lòng bàn tay rồi xoa nó thành cây dài thế này, như vậy sẽ dễ cháy hơn một chút. Ngoài ra, mấy người cần phải chú ý, trước khi trở lại bưu điện quỷ, mấy người tuyệt đối không được để cho giấy viết thư cháy hết. Nếu không tôi cũng không biết là sẽ xảy ra chuyện gì đâu. Trước kia tôi có nghe qua một người dùng giấy viết thư để trốn về bưu điện quỷ sau khi đưa thư xong. Kết quả là trong quá trình đi về bưu điện quỷ, giấy viết thư của tên này cháy hết, thế là hắn ta biến mất tăm mất tích. Sau đó không thấy người này xuất hiện ở trong bưu điện quỷ nữa, cũng không thấy ở bên ngoài.

Lý Dịch lôi ra một tờ giấy viết thư và làm mẫu cho những người khác nhìn.

Hắn ta cuộn giấy viết thư lại rồi xoa nó thành một cây dài như cây hương.

- Cầm thứ này chia cho bọn họ, mỗi người hai tờ, còn bao nhiêu cậu giữ lại.

Dương Gian gỡ lấy chừng mười tờ giấy viết thư, sau đó đưa cho Lý Dương, bảo hắn ta phân chi cho bốn người Dương Tiểu Hoa, Thái Ngọc, Vương Thiện và Lưu Minh Tân.

Lý Dương kinh ngạc nói:

- Chia cho cả bọn họ nữa à?

Dương Gian khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

Nghe vậy, Lý Dương lập tức chia cho mỗi người hai tờ.

Sau khi nhận lấy, sắc mặt mỗi người đều khác nhau. Bọn họ ngàn vạn lần đều không ngờ được, một kẻ suýt chút nữa hại chết bọn họ ở dưới tần hai lại có lòng tốt chiếu cố cho bọn họ như vậy.

Có gì đó sai sai.

Không phải Dương Gian đang ước đám người bọn họ chết sạch hay sao?

Hay là…

Trong lúc nhất thời ba người Thái Ngọc, Vương Thiện, Lưu Minh Tân đều nhìn về phía Dương Tiểu Hoa bằng ánh mắt cổ quái.

Không phải là Dương Gian đã đầu quân cho Dương Gian, hoặc là mỹ nhân kế của cô ta đó chứ?

Dương Tiểu Hoa nhíu mày nói:

- Mấy người nhìn tôi làm gì vậy?

Thái Ngọc thử suy đoán.

- Dương Gian họ Dương, cô cũng họ Dương, chẳng lẽ cô và hắn là họ hàng thân thích? Cho nên hắn mới chiếu cố cho cô như vậy.

Dương Tiểu Hoa tức giận nói:

- Nói bậy, họ Dương nhiều người như vậy, việc trùng họ chỉ là chuyện bình thường mà thôi. Với lại đâu phải chỉ có mình tôi nhận được chiếu cố, không phải mấy người cũng nhận được giấy viết thư hay sao?

Lưu Minh Tân hỏi:

- Lúc trước ở trong phòng dưới tầng hai đã xảy ra chuyện gì?

- Lưu Minh Tân, cậu hỏi vậy là có ý gì? Trong quãng thời gian ngắn như vậy, cậu nghĩ có thể xảy ra được chuyện gì? Lúc đấy suýt chút nữa là tôi chết rồi, cậu có biết không? Dương Gian chỉ tuân thủ theo hứa hẹn lúc đó của hắn, tôi làm mồi nhử cho cậu ta, cậu ta sẽ bảo vệ cho tôi. Chỉ đơn giản vậy thôi. Tôi hiểu sự đa nghi của mấy người, nhưng không nên đặt ở trên người của tôi.

- Với lại loại người như Dương Gian, hắn còn sợ mấy kẻ như chúng ta ảnh hưởng hay sao? Ngay cả quỷ mà hắn cũng có thể giam giữ, đồng thời giúp người tên Lý Dương đánh cắp lực lượng linh dị. Cho nên nếu hắn thực sự muốn làm gì, thì đám người chúng ta chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp nhận mà thôi.

Dương Tiểu Hoa không ngờ được, đám người này lại cho rằng nguyên nhân khiến cho Dương Gian chiếu cố bọn họ chính là vì cô ta.

Mị lực của bản thân cô ta thực sự lớn như vậy sao?

Khi ở dưới tầng hai, biểu hiện của Dương Gian cực kỳ máu lạnh. Có thể nói là máu lạnh đến mức đáng sợ, không hề có một chút gì gọi là tình người. Điểm duy nhất còn được coi là bình thường trong con người của hắn chính là nguyên tắc.

Nếu bỏ qua cái đó, mức độ nguy hiểm của hắn chẳng khác gì lệ quỷ.

Ngay khi đám người đang bàn tán với nhau, Dương Gian cũng đang cùng Lý Dịch bàn bạc một vấn đề khác.

Lý Dịch khẽ vuốt cằm rồi nói:

- Trước kia toàn bộ người đưa thư trong tầng ba chúng tôi cũng từng thảo luận qua với nhau về cách leo tầng nhanh nhất. Số lượng phương pháp thực hiện điều này khá nhiều, ví dụ như dùng bức thư thứ ba của một người đưa thư, hoặc là thư màu đỏ. Ngoài ra vẫn còn một cách nữa, đó chính là đi đưa ba bức thư cùng một lần.

Dương Gian lập tức hỏi lại:

- Đưa ba bức thư cùng một lần? Có nghĩa là sao?

Lý Dịch nói:

- Không phải người đưa thư nào khi nhận được thư cũng sẽ lập tức đi đưa ngay. Bởi vì sau khi nhận thư sẽ có một đoạn thời gian để đưa thư. Nếu trong đoạn thời gian này, cậu lại lấy thêm hai bức thư khác. Khi cậu cầm ba bức thư ở trong tay, có lẽ nó sẽ tự hình thành nên một nhiệm vụ mới, một nhiệm vụ chuyên xuất hiện để nhắm vào người nhận.

- Mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ này là rất lớn, dù sao nó cũng tích lũy từ ba bức thư lại. Có lẽ độ nguy hiểm của nó không hề kém hơn so với bức thư màu đỏ đâu.

- Theo tôi thấy, phương pháp tốt nhất chính là lấy bức thư thứ ba của người khác. Vì làm như vậy mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ sẽ không gia tăng, đồng thời độ khó khăn của nhiệm vụ cũng thấp. Chỉ là tình hình của tầng ba không giống như ở dưới tầng hai, thư nhiệm vụ đôi khi không phải là của cá nhân, mà là dựa theo số lượng người trong phòng để phân chia.

Bình Luận (0)
Comment