Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1663 - Chương 1664: Cùng Một Chỗ 3

Chương 1664: Cùng Một Chỗ 3

- Nói trắng ra, thì ở trên tầng ba có xu hướng đi làm việc theo đoàn đội hơn. Ví dụ, nếu ngày hôm nay cậu cầm lấy bức thư trong hòm này, vậy đó sẽ trở thành nhiệm vụ cho tất cả mọi người trong phòng số 31 của các cậu.

Dương Gian nói:

- Thì ra là vậy. Tuy nhiên trong chuyện này vẫn còn tồn tại một chút lỗ thủng, trong phòng này chỉ có mấy người bọn tôi ở thôi sao? Hẳn sẽ còn có một vài người đưa thư khác ở trong phòng 31 chứ. Bọn họ không bị ảnh hưởng hay sao?

Lý Dịch nói:

- Không có mặt tại bưu điện quỷ sẽ không bị ảnh hưởng. Đây chính là cái gọi là ba tháng thời gian an toàn. Mức độ khó khăn của việc lấy được bức thư thứ ba cũng không hề nhỏ. Bởi vì cậu không thể biết được là ai trong số những người này nhận bức thư thứ ba vào ngày này. Với lại, không một ai lại đi chắp tay tặng cho cậu bức thư thứ ba cả.

Dương Gian hỏi tiếp:

- Theo như cách nói chuyện của cậu thì dường như cậu biết được trong tay ai đang có bức thư thứ ba?

Lý Dịch cười cười:

- Đúng là tôi có biết, nhưng vì sao tôi phải nói cho cậu biết.

Dương Gian nói:

- Tôi có thể cho cậu thêm tiền. Tôi có thể nhìn ra được, cậu căn bản không hề có lòng tin vào việc sống và đi ra khỏi bưu điện quỷ. Hiện tại cậu mới leo lên đến tầng ba, trên đó còn tầng bốn, tầng năm nữa. Thay vì tiếp tục mạo hiểm lần lượt, để rồi cuối cùng chết một cách bất đắc kỳ tử, chỉ bằng kiếm chút tiền gọi là phí an gia, đảm bảo cho cuộc sống của vợ con sau khi bản thân chết đi.

Lý Dịch hút thuốc, nói với giọng điệu phiền muộn:

- Số lượng người có suy nghĩ như tôi không hề ít. Cuộc sống của người đưa thư quá tuyệt vọng, căn bản không hề có chút xíu hi vọng nào. Tại lúc nào đó, tôi cũng tính đưa cho xong mười lăm bức thư, sau đó an toàn rời khỏi chỗ quỷ quái này. Nhưng càng leo lên cao, mức độ khó khăn khi đưa thư tăng lên, tôi liền biết đó là một chuyện quá xa vời.

- Nhưng con người mà, dù sao cũng vẫn phải sống, đúng không? Như này đi, cậu đưa cho mỗi người trong chúng tôi một ngàn vạn, tôi sẽ làm chủ, bán bức thư thứ ba cho cậu.

- Mỗi người?

Sắc mặt Dương Gian khẽ động, lập tức nhìn ra phía sau lưng Lý Dịch.

Từ bên trong căn phòng phía sau lưng đột nhiên truyền ra động tĩnh, sau đó có hai người lần lượt đi ra.

Một nam một nữ.

Bọn họ đều là người đưa thư căn phòng số 34.

Điều khiến Dương Gian chú ý chính là cô gái kia, dáng người khá nở nang, da thịt trẵng nõn, vừa xinh đẹp vừa thành thục gợi cảm. Cô ta mặc một bộ sườn xám, cổ quàng khăn lông chồn, trông giống một vị quý phụ.

Tuy nhiên, đó không phải là điều khiến hắn chú ý, mà hắn chú ý đến đối giày cao gót màu đen dưới chân cô ta.

- Giới thiệu với mọi người một chút, đây là đồng bạn trong căn phòng số 34 của tôi, Quách U và Liễu Thanh Thanh.

Lý Dương nhỏ giọng nhắc nhở:

- Đội trưởng, cô gái này mang giày cao gót.

Sắc mặt Dương Gian vẫn bình thường, hắn chỉ nói:

- Xem ra ngay từ đầu cậu đã không nói thật, hôm nay hẳn là ngày mấy người đi đưa thư. Bức thư ở trên chiếc hòm này hẳn không phải chuẩn bị cho tôi, mà là chuẩn bị cho mấy người, đó là bức thư thư ba của mấy người.

Lý Dịch cười rộ:

- Ha ha, không sai. Lá thư này được chuẩn bị cho người đưa thư phòng số 34. Ngay từ đầu tôi có nghe được động tĩnh ở bên ngoài thì cảm thấy khá là ngạc nhiên. Bởi vì theo lý mà nói, người đưa thư sẽ không ở lại trong bưu điện quỷ quá lâu, nên xác suất đụng trúng người đưa thư của phòng khác là không cao. Dù sao thời gian đưa thư của mỗi người đều không giống nhau.

- Cho nên tôi mới đi ra để quan sát tình hình. Cậu cũng đừng có trách vì sao tôi lại lừa mấy người. Dù sao ai ở chỗ này cũng phải cực kỳ cảnh giác với mọi thứ.

Dương Gian nói:

- Không sao. Tuy nhiên tôi cũng không có dư thời gian để lãng phí ở chỗ này. Nếu đây đã là bức thư thứ ba của mấy người, vậy tôi sẽ nhận lấy. Ngoài ra, lần sau ở trước mặt tôi cậu hẳn nên thành thật một chút. Con người tôi không được hòa nhã cho lắm, nếu lỡ tức giận lên sẽ có một số việc không hay xảy ra.

Người đàn ông tên Quách U kia khẽ hừ lạnh một tiếng rồi nói:

- Không ngờ tầng hai lại xuất hiện một kẻ mạnh miệng như vậy. Lý Dịch, tôi không cảm thấy việc chắp tay nhường bức thư thứ ba cho người khác là một lựa chọn chính xác. Nếu đưa thư cho hắn, nói không chừng chúng ta lại phải đưa thêm ba bức thư nữa mới leo lên tầng bốn. Còn nếu lần này đưa thư thành công, chúng ta chắc chắn đã là người đưa thư tần bốn. Khi đó khoảng cách với người đưa thư tầng năm chỉ còn lại một bước ngắn.

Sắc mặt Lý Dịch cực kỳ âm trầm, hắn ta nói:

- Một bước kia không dễ bước như vậy đâu. Độ khó đưa thư sẽ gia tăng cực kỳ nhiều, mà chúng ta đã bỏ lỡ mất thời kỳ quan trọng. Chúng ta có thể sống đến tận giờ hoàn toàn đều là nhờ Liễu Thanh Thanh liều mạng mấy lần then chốt. Nhưng vận khí sẽ không thể chiếu cố cho chúng ta mãi được. Đối với những người đưa thư bình thường như chúng ta mà nói, khi leo lên tầng bốn, cái chết là điều hiển nhiên.

Một đường đưa thư và leo lên đến tận đây, hắn ta đã chứng kiến rất nhiều cái chết, đã quen với cảm xúc đó rồi.

Ngoài ra, trong quá trình này, chút hi vọng và tín niệm lúc đầu đẫ bị mài mòn hết sạch. Hiện tại hắn ta chỉ muốn kiếm một khoản tiền nhằm giải quyết chuyện hậu sự cho bản thân mà thôi.

Hôm nay, khó khăn lắm hắn ta mới đụng trúng một người đưa thư giàu có. Nếu bỏ lỡ lần này, hắn ta sẽ chẳng có được chút lợi ích gì cả.

Quách U nói:

- Cậu phải biết mạng quan trọng hơn tiền. Nếu chúng ta bỏ qua cỡ hội lần này, tỷ lệ sinh tồn sẽ giảm xuống, đồng thời còn phải trải qua thêm ba lần nguy hiểm nữa mới lên được tầng bốn.

Lý Dịch nói:

- Nhưng một cái chết vô nghĩa lại đáng sợ hơn.

Mặc dù hai người là đồng đội, nhưng lúc này cũng đã nảy sinh tranh cãi, chia rẽ.

Cô gái tên Liễu Thanh Thanh kia nói:

- Không cần cãi nhau về chuyện này. Hiện tại chưa ai biết đến tình hình của bức thư thứ ba này sẽ như thế nào. Dù sao chúng ta cũng chỉ nghe qua việc người khác lấy trộm bức thư thứ ba, còn cụ thể nó như thế nào thì chưa rõ. Cho nên hiện tại chúng ta cứ chờ làm rõ ràng mọi chuyện rồi hẵng thương lượng cũng không muộn.

Bình Luận (0)
Comment