Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1665 - Chương 1666: Đèn 1

Chương 1666: Đèn 1

- Sau đó chuyện này lắng lại, người đưa thư tầng năm kia cũng biến mất, không một ai gặp qua người này. Nhưng người này cũng không thành công thoát khỏi khống chế của bưu điện quỷ. Khả năng cao người kia đã bị lệ quỷ giết chết, hủy thi diệt tích.

- Cho nên, việc xé nát bức thư thứ tư không chỉ hại chết bản thân, mà còn có thể hại chết những người đưa thư ở các tầng khác. Mặc dù bưu điện quỷ khá quỷ dị, nhưng chỗ này tương đối an toàn. So với những chỗ xảy ra chuyện linh dị kia, chỗ này đã coi như khá yên bình rồi. Chỉ cần chúng ta không đụng vào cấm chế, thậm chí bưu điện quỷ còn cung cấp sự bảo vệ cho chúng ta.

- Nhưng khi bưu điện quỷ bị mất cân bằng, rất nhiều người đưa thư sẽ bị liên lụy, chết một cách oan uổng.

Dương Gian cười nói:

- Cậu nói nhiều như vậy chẳng phải là đang lo tôi sẽ hại chết mấy người hay sao.

Quách U lạnh lùng nói:

- Muốn hại chết bọn tôi, vậy thì cậu cũng phải có năng lực để sống đến lúc xé nát bức thư thư tư đã. Đối với người đưa thư bình thường mà nói, chỉ riêng việc xé nát bức thư thứ nhất thôi cũng đã là cửu tử nhất sinh rồi. Chỉ có những người đưa thư đặc thù, đã đánh cắp được lực lượng linh dị mới có thể xé nát bức thư thứ hai mà vẫn còn sống. Còn bức thư thứ ba, dù đó có là người đưa thư tầng năm cũng chưa chắc đối phó được. Nếu cậu muốn tìm chết thì cứ tự mà làm thôi.

- Quách U, nói chuyện chú ý một chút.

Lý Dịch quay đầu nhắc nhở một câu.

- Tất cả mọi người đều là người đưa thư tầng ba, bình thường kiểu gì cũng sẽ gặp. Huống hồ nhiệm vụ đưa thư lần này còn rất đặc biệt. Tôi nghĩ mọi người nên đoàn kết lại với nhau, tranh thủ vượt qua nhiệm vụ lần này. Một khi đưa bức thư này thành công, toàn bộ chúng ta chắc chắn sẽ có thể lên tầng bốn. Đây không phải là đã theo như kế hoạch của cậu rồi hay sao?

Quách U nói:

- Tôi cảm thấy những người đưa thư tầng một, tầng hai này không đáng tin cậy cho lắm. Bọn họ mới vừa leo lên tầng ba, chưa từng nhận nhiệm vụ lần nào mà giám cướp bức thư thứ ba của chúng ta. Ở trong mắt tôi, loại hành vi này chẳng khác gì đi chịu chết.

Hắn ta khá coi thường đám người đưa thư mới lên tầng này.

Cái gì cũng không biết, nửa tỉnh nửa mê, mà đã dám đi đưa bức thư thứ ba. Bọn họ căn bản không thể hiểu được bức thư thư ba của người đưa thư tầng ba đang sợ đến mức nào.

Có thể nói, bức thư thứ ba này đã hại chết không biết bao nhiêu người đưa thư rồi.

Lý Dương nhìn chằm chằm vào người kia.

- Này cậu kia, cậu nói nhảm nhiều quá rồi đó, ngay cả tôi cũng không nhịn được mà muốn xử lý cậu.

Hắn ta đã khống chế hai con lệ quỷ, không còn là tay mơ nữa, tình cảm của con người cũng dần bị xói mòn.

Quách U đối chọi khá gay gắt:

- Cậu có thể thử một chút xem liệu cậu có thể giết chết tôi không? Cậu cho rằng tôi dựa vào may mắn để leo từ tầng một lên tầng ba đấy à?

Hắn ta không hề úy kị chút nào.

Lý Dương đề nghị.

- Đội trưởng, có cần giết một người đưa thư tầng ba để lập uy không? Tránh tình trạng có một số kẻ mắt cao hơn đầu, quấy rầy chúng ta trong quá trình làm việc.

Vẻ mặt Dương Gian vẫn như cũ, không vui không giận:

- Không cần thiết phải giết một người bình thường để lập uy. Dù sao đây cũng là lần đưa tin cuối cùng của bọn họ. Có thể sống mà lên tầng bốn không còn chưa thể biết được.

Trong khi mấy người đứng nói chuyện ở đây, tầng ba của bưu điện quỷ bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Không biết từ lúc nào ở trên vách tường gần đó xuất hiện một lối đi tối tăm, một cầu thang gỗ kéo xuống phía dưới.

Vừa mới cầm thư, đường ra bưu điện quỷ đã xuất hiện lần nữa.

Toàn bộ mọi người đều có thể nhìn thấy con đường, bởi vì bọn họ đều là những người tham gia vào nhiệm vụ lần này.

Dương Tiểu Hoa nói:

- Cầu thang đã xuất hiện, chúng ta có thể rời khỏi đây rồi.

Lưu Minh Tân cũng chen lời:

- Mau, chúng ta mau chóng rời khỏi chỗ quỷ quái này đi, bất kể là đến đây bao nhiêu lần tôi đều không thể nào thích ứng được với nó. Vẫn là thế giới bên ngoài quen thuộc với chúng ta hơn.

Nhưng đúng lúc này, cô gái mặc sườn xám, chân đi giày cao gót đột nhiên mở miệng nói:

- Vị tiên sinh kia, nếu nhiệm vụ lần này đã do phòng số 31 và 34 cùng nhận, vậy tôi cảm thấy cậu nên đưa lá thư kia cho chúng tôi bảo quản, có được không? Dù sao đi nữa, thứ quan trọng như vậy mà mất đi thì không được tốt cho lắm.

- Cô cảm thấy đám người bọn tôi sẽ chết trước?

Dương Gian không trả lời mà trực tiếp hỏi ngược lại.

Bức thư sẽ không bị mất một cách vô duyên vô cớ, dù sao cũng không có ai lại sơ ý đến mức độ đó. Mà chỉ có người đưa thư chết thì thư mới bị mất đi.

Cô gái tên Liễu Thanh Thanh kia mở miệng cười nói, không hề tức giận.

- Thật sự xin lỗi, tôi không có ý đó. Chẳng qua là tôi cảm thấy là thư này nằm trong tay của ba người như chúng tôi sẽ đáng tin hơn một chút.

Dương Gian nhìn người thanh niên tên Lý Dịch kia.

- Nội dung giao dịch không phải như vậy. Cậu sẽ không bội ước đó chứ?

Trong lúc nhất thời Lý Dịch cảm thấy có chút xấu hổ, không biết nên trả lời như thế nào.

Theo lý mà nói, hắn ta đã bán bức thư thứ ba rồi, thì nhiệm vụ này đã không còn liên quan gì với bọn họ nữa. Nhưng không ngờ bưu điện quỷ lại đưa ra một yêu cầu khá kỳ quái, đó chính là yêu cầu người đưa thư phòng sô 34 tham gia đưa thư.

Kể từ đó mọi chuyện lại bị buộc trở về như lúc đầu.

Nếu thực sự đi làm nhiệm vụ, hắn ta cảm thấy ba người bọn họ sẽ đáng tin hơn một chút.

Đương nhiên bên phía Dương Gian cũng sẽ có loại ý nghĩ như vậy.

Dương Gian nói:

- Mấy người có thể không cần tham gia vào nhiệm vụ lần này. Tôi sẽ đích thân đi đưa bức thư này. Mấy người chỉ cần chờ nhiệm vụ hoàn thành là được. Bởi vì khi đến đó mấy người cũng chẳng làm được gì.

Quách U nói:

- Cậu cảm thấy mức độ khó khăn của bức thư này không lớn, nên bản thân cậu có thể hoàn thành nó đúng không? Tôi khuyên cậu nên thu hồi loại ý nghĩ ngây thơ đó đi. Đừng có thấy địa chỉ ghi ra rất rõ ràng mà cảm thấy đã tìm được chân tướng. Thực tế, khi đến chỗ kia, đến chết cậu cũng không biết chết như thế nào. Cậu chết hay không tôi không thèm quan tâm. Nhưng tôi sợ khi cậu chết ở đó lại khiến thư bị mất, làm liên lụy đến bọn tôi.

Bình Luận (0)
Comment