Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1670 - Chương 1671: Thành Phố Đại Xuyên 1

Chương 1671: Thành Phố Đại Xuyên 1

Tôn Thụy quyết định ở lại thủ vững đại sảnh trong tầng một của bưu điện quỷ, Dương Gian cũng mặc kệ, không phản đối.

Mỗi người đều có việc riêng của họ. Bản thân Tôn Thụy cũng đã ý thức được sự nguy hại của bưu điện quỷ, không muốn để cho nó bị mất khống chế ở trong thành phố Đại Hán. Nên phương pháp tốt nhất chính là khiến cho bưu điện quỷ ngừng vận hành.

Với lại đứng ở trong đại sảnh tầng một và ngăn chặn người mới tiến vào bưu điện quỷ chính là phương pháp tốt nhất.

Ngoài cái đó ra không còn phương pháp thứ hai.

Tuy nhiên trước khi rời khỏi bưu điện quỷ, Dương Gian cũng đưa cho Tôn Thụy mấy tờ giấy viết thư mà hắn mua được từ trong tay của Lý Dịch. Đồng thời nói cho y biết phương pháp sử dụng, để y có thể xuất nhập bưu điện quỷ tự do.

Sau khi rời khỏi bưu điện quỷ, Dương Gian phát hiện ra bản thân không xuất hiện ở thành phố Đại Xương, mà là thành phố Đại Hán.

Điều này cho thấy bưu điện quỷ đã ghi lại vị trí của một người ngay từ lần đầu tiên tiến vào.

Tương đương với việc đánh dấu tọa độ.

Gọi điện cho thuộc hạ của Tôn Thụy ở thành phố Đại Hán, Dương Gian mượn chuyện cơ của y và bay thẳng đến thành phố Đại Xuyên.

Không hề có ý định lưu lại.

Trước khi đến đây hắn đã chuẩn bị rất đầy đủ, ngoại trừ không mang theo quỷ đồng thì bất cứ vật phẩm linh dị nào hắn cũng đều mang theo, ngay cả hộp âm nhạc cũng để ở trên người.

Ở trên máy bay, Lý Dương quyết định tắm rửa, kiểm tra và xử lý một chút vết thương trên người.

Ở trên làn da không khỏe mạnh kia lộ ra những lỗ hổng ghê rợn, máu tươi đã chảy ra hết khiến cho chúng lộ ra vẻ trắng bệch như bị ngâm nước. Nhưng những miệng vết thương kia lại liền mạch, hình thành bộ dạng một cánh cửa, giống như hình xăm vậy.

Hắn ta khẽ đưa tay sờ sờ, cảm nhận được từng cơn đau nhói. Đồng thời hắn ta có thể phát hiện ra được, ở phía dưới lớp da thịt, đằng sau cánh cửa kia đang có một thứ gì đó khủng bố đang nhúc nhích.

Con quỷ trong bưu điện quỷ đang được nhốt vào thân thể của Lý Dương, đồng thời hình thành nên một loại cân bằng mới.

Nhưng mối cân bằng này cũng không phải là tuyệt đối.

Lý Dương vẫn có thể cảm nhận được thân thể đang bị lệ quỷ chậm rãi ăn mòn. Mặc dù tốc độ của loại ăn mòn này không tính là chậm, nhưng thân thể hắn ta vẫn chịu đựng được thêm một đoạn thời gian.

Tuy nhiên vẫn có một tin tức tốt, chính là nếu hắn ta không sử dụng lực lượng lệ quỷ linh tinh thì việc sống thêm nửa năm là không thành vấn đề.

Dù sao hắn ta cũng không phải dị loại, lệ quỷ không rơi vào trạng thái chết máy, nên việc khống chế hai con lệ quỷ cũng không thể đạt đến cân bằng tuyệt đối, mà tương đối thô sơ.

Trên chuyên cơ riêng cũng có nhân viên y tế.

Lý Dương để trần ngồi ở trong buồng chuyên cơ để nhân viên y tế hỗ trợ khâu lại miệng vết thương, nhằm giảm nhẹ một chút đau đớn.

Người nhân viên y tế nhìn thấy loại vết thương cùng với trạng thái thân thể này, trong lòng không khỏi cảm thấy run sợ. Bởi vì, theo như thường thức y học, loại người với trạng thái như vậy chắc chắn đã chết từ lâu rồi mới phải, không thể nào còn sống được nữa. Tuy nhiên, người nhân viên y tế ở trên chiếc chuyên cơ này hiển nhiên cũng đã tiếp nhân qua huấn luyện. Mặc dù khá khẩn trương, nhưng động tác vẫn rất nhanh nhẹn, thành thạo.

Lý Dương hỏi:

- Đội trưởng, vừa rồi tôi có nghĩ đến một việc. Tôn Thụy đang ở lại tại đại sảnh của tầng một, điều này chẳng phải nói hắn ta không phải là người đưa thư tầng một, cũng không phải của tầng hai đúng không? Vậy điều này có thể xem là hắn ta đã thoát khỏi khống chế của của bưu điện quỷ một cách hoàn mỹ không?

Dương Gian đang ngồi ở cách đó không xa, hắn khẽ chống cằm nhìn ra phía ngoài cửa sổ thủy tinh. Không biết hắn đang tự hỏi cái gì, phải một hồi lâu sau hắn mới quay đầu đáp:

- So với việc đưa thư, nguy hiểm đến từ những lần tắt đèn mới là trí mạng nhất. Nếu có người có thể chống đỡ được điểm này, thì dù có đi đưa thư hay không cũng chẳng sao cả.

- Với lại trong lòng Tôn Thụy đã mang theo ý định muốn thủ đến chết. Mặc dù hắn ta đã khống chế hai con lệ quỷ, nhưng để ứng phó với tình huống như vậy vẫn khá miễn cưỡng. Từ lần tập kích mà chúng ta gặp phải khi mới vào đã đủ chứng minh rõ sự hung hiểm trong bưu điện quỷ.

- Nếu Tôn Thụy muốn phá hỏng đường vào bưu điện quỷ của người mới thì chỉ còn một cách.

Nói đến đây, Dương Gian khẽ dừng lại một hồi.

Lúc này Lý Dương cũng đã hiểu ra, hắn ta kinh hãi nói:

- Ý anh là Tôn Thụy muốn chết ở tại tầng một, khiến bưu điện quỷ xảy ra chuyện linh dị, giết chết toàn bộ người tiến vào bưu điện quỷ.

Dương Gian nói:

- Đúng thế, chỉ có lệ quỷ khôi phục sau khi hắn ta chết mới có thể phá hỏng đường vào của bưu điện quỷ. Đối với hắn ta mà nói, chuyện không làm được lúc còn sống lại có thể được hoàn thành khi chết đi.

- Chuyện này… Cũng quá liều mạng.

Lý Dương cảm thấy có chút khó tin.

Ngay cả cái chết của bản thân mà cũng lợi dụng?

Dương Gian nói:

- Liều mạng? Loại người như chúng ta có lúc nào là không liều mạng đâu? Tôn Thụy là ngự quỷ nhân cùng thời với Phùng Toàn, đã sống quá lâu. Mà hắn ta không phải dị loại, cũng rất khó khống chế con lệ quỷ thứ ba, cho nên gần như không còn đường đi nữa. Vì thế việc hắn tìm kiếm một chỗ mai táng phù hợp, phát huy chút tác dụng cuối cùng cũng là điều dễ hiểu.

Lý Dương trầm mặc.

Mặc dù đạo lý là như vậy, nhưng khi đến một bước này, rất nhiều người đều không thể làm được như Tôn Thụy.

Dương Gian nói:

- Nhân lúc còn rảnh rổi, cậu gọi điện cho tổng bộ, nhờ họ nhắn cho Lý Nhạc Bình, người phụ trách của thành phố Đại Xuyên biết, chúng ta muốn đến địa bàn của hắn ta ở lại mấy ngày và điều tra một chút về tiểu khu Minh Châu. Thử xem thái độ của hắn ta là gì.

Điện thoại đi động vệ tinh của hắn đã mất từ lần trước rồi.

Nhưng trong tay Lý Dương vẫn có, nên hắn ta có thể liên lạc với liên lạc viên của hắn ta để báo cho phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa.

Rất nhanh.

Bọn họ đã nhận được hồi âm.

Bình Luận (0)
Comment