Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1676 - Chương 1677: Nguy Hiểm 2

Chương 1677: Nguy Hiểm 2

Thái Ngọc khẽ giật mình, trong lòng đột nhiên cảm thấy sợ hãi.

Hiện tại hắn ta mới nhớ ra, vừa nãy phía ngoài có một người nhân viên đang đổ xăng vào xe cho Lưu Minh Tân.

Nhưng cỗ thi thể ở trong cửa hàng tiện lợi này đã chết từ mấy ngày trước. Ở đây xảy ra chuyện quỷ dị như vậy, không phong tỏa nó lại thì đó đã là khá cổ quái rồi. Làm gì còn có ai đứng ở ngoài làm việc được nữa.

Cho nên, người nhân viên vừa nãy chắc chắn không phải người.

Thái Ngọc nhanh chóng quay đầu nhìn về phía xe. Đúng lúc này hắn ta liền nhìn thấy người nhân viên kia đã đổ xăng xong. Nhưng nhìn bộ dạng và vẻ mặt của người nhân viên này không hề giống với người sống, mà giống như một cỗ thi thể đang hoạt động.

- Lưu Minh Tân, mau, mau lái xe đi, trạm xăng dầu có vấn đề.

Hắn ta nào dám quay trở lại xe, chỉ hét lớn một tiếng, rồi quay đầu bỏ chạy.

Người nhân viên đang đứng cạnh xe kia có thể là quỷ, nếu lúc này mà qua đó là chết chắc. Hắn ta chưa ngu đến mức đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

Tiếng nhắc nhở của Thái Ngọc rất lớn.

Cả hai người Dương Tiểu Hoa và Lưu Minh Tân ở trên xe đều nghe được.

Sau khi nghe được, cả hai vô ý thức nhìn về phía Thái Ngọc. Đến khi bọn họ chứng kiến bộ dạng hớt hải bỏ chạy của hắn ta, thì cả hai mới ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.

"Chạy!"

Sau khi phản ứng lại, trong đầu Lưu Minh Tân và Dương Tiểu Hoa đồng loạt hiện ra ý nghĩ này.

Nhưng lúc này, mọi chuyện đã muộn.

- Còn chưa đổ đầy bình đâu.

Một giọng nói đầy chất phác vang lên, người nhân viên kia cầm vòi xịt vào vị trí ghế lái, nơi Lưu Minh Tân đang ngồi.

Điều này khiến cho cả người Lưu Minh Tân ướt đẫm.

Vốn hắn ta định khởi động xe đạp ga lao ra khỏi trạm xăng dầu, nhưng lúc này hắn ta đột nhiên dừng tay lại.

Bởi vì một loại cảm giác nguy hiểm ở trong đầu đã nhắc nhở hắn ta.

Lúc này, nếu mà khởi động xe, chắc chắn người hắn ta cũng sẽ bôc cháy theo?

- Xuống xe, chạy!

Lưu Minh Tân hô to, hắn ta vội vàng đẩy cửa xe, từ bỏ ý định lái xe bỏ chạy.

- Rầm!

Nhưng cửa xe vừa được hé ra đã bị đóng lại, cánh tay cứng ngắc, tái nhợt mọc đầy thi ban của người nhân viên chất phác kia khẽ nhấn trên cửa xe.

Lực lượng của người này lớn đến kinh người, khiến cho cánh cửa xe như bị hàn chết, không thể nào mở ra được.

Mà ở trên ghế phụ, Dương Tiểu Hoa đã nhanh chóng mở cửa bỏ chạy.

- Chết tiệt.

Người Lưu Minh Tân đang ướt đẫm xăng, hắn ta từ bỏ ý nghĩ mở cửa xe, ngược lại chui sang ghế phụ ở bên cạnh.

Rất nhanh.

Thái Ngọc và Dương Tiểu Hoa đã chạy ra khỏi trạm xăng dầu. Bọn họ dừng lại ở trên đường đối diện cách đó không xa, cùng kinh hoảng nhìn về phía vừa rồi.

Thái Ngọc thở dốc một hơi rồi hỏi:

- Lưu Minh Tân không chạy ra được sao?

- Đi ra, hắn ta đi ra rồi, sẽ không có chuyện gì đâu.

Dương Tiểu Hoa nhìn thấy Lưu Minh Tân đang chạy về phía này một cách chật vật. Mặc dù trước đó gặp chút chuyện, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn còn sống.

Sau đó cô ta quay đầu hỏi Thái Ngọc:

- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đang yên đang lành sao lại đột nhiên gặp được nguy hiểm. Vừa rồi cậu đã xảy ra chuyện gì?

Thái Ngọc trầm giọng nói:

- Vừa nãy, ở bên trong cửa hàng tiện lợi kia không có một ai, chỉ có một mùi thi thối nồng nặc. Tôi nhìn thấy một cỗ thi thể không đầu đang ngồi ở phía sau quầy. Có lẽ người kia đã chết mấy ngày rồi. Chỗ này đang có người chết thì sao còn nhân viên đứng đổ xăng bên ngoài được nữa. Tôi nghi ngờ người nhân viên kia là quỷ.

Nghe vậy, Dương Tiểu Hoa liền cảm thấy rùng mình, trợn tròn hai mắt lộ vẻ khó tin.

Sau đó Thái Ngọc khẽ nhíu mày.

- Nhưng nếu người nhân viên kia thực sự là quỷ, vậy ba người chúng ta chắc chắn không thể nào còn sống mà đi ra ngoài trạm xăng mới phải chứ.

Lúc này, Lưu Minh Tân cũng đang thở hổn hà hổn hển chạy đến. Hắn ta một đường chạy thẳng, không dám quay đầu lại nhìn về phía trạm xăng, sợ người nhân viên quỷ dị kia đuổi theo.

Mặc dù đã kéo dài đủ khoảng cách, nhưng trong lòng hắn ta vẫn không hề cảm thấy an toàn.

- Chúng ta không nên ở chỗ này lâu, chưa gì mà trong thành phố đã xảy ra chuyện khủng bố như này. Không cần phải nói gì đến tiểu khu Minh Châu nữa, nhanh, chúng ta mau rời khỏi chỗ này.

Lưu Minh Tân đã bị dọa sợ, hoặc hắn ta đã cảm thấy được sự nghiêm trọng, không dám ở lại đây đục nước béo cò.

Cho nên không nói hai lời, chuẩn bị rút lui.

Nhưng không đợi cho hắn ta nói xong.

Đột nhiên.

Một chiếc xe đi ngang qua, sau đó dừng lại ở trước mặt hắn ta.

Cửa sổ xe mở ra.

Lưu Minh Tân nhìn thấy một bóng người khá quỷ dị ngồi ở bên trong.

Đầu của người này là đàn ông, nhưng thân thể lại là của phụ nữ, khiến cho hắn ta cảm thấy kỳ quái, không hề hài hòa.

Nhưng ngay sau đó.

Người quỷ dị ở trong xe đột nhiên đưa tay bắn tàn thuốc ra ngoài.

Đoạn tàn thuốc kia rơi cực kỳ chuẩn xác lên trên người của Lưu Minh Tân.

Vốn đã bị xối xăng, nay bị tàn thuốc rơi trúng, thân thể của Lưu Minh Tân ngay lập tức bốc lửa.

A!

Từng tiếng kêu thê lương, đầy thảm thiết vang lên.

Còn chiếc xe kia từ từ đóng cửa sổ lại, sau đó từ từ rời đi.

- Lưu Minh Tân!

Dương Tiểu Hoa chứng kiến cảnh này liền tỏ ra sợ hãi. 0

Lúc này Lưu Minh Tân vẫn chưa chết, vẫn còn đang kêu la ở trong đống lửa vì quá đau đớn và thống khổ.

- Bình chữa cháy.

Dương Tiểu Hoa vội vàng tìm kiếm công cụ dập lửa.

Nhưng Thái Ngọc đã kéo cô ta lại:

- Không cứu nổi nữa đâu. Hắn ta chết không phải là ngoài ý muốn, mà là bị quỷ để mắt đến. Chứ trên thế giới này không có việc gì trùng hợp đến mức như vậy đâu. Chúng ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này, tốt nhất là rời bỏ luôn thành phố Đại Xuyên. Chúng ta không thể ở lại thành phố này thêm nữa, nếu không kết cục sẽ chẳng khác gì Lưu Minh Tân.

Sắc mặt Dương Tiểu Hoa thay đổi liên tục. Cô ta nhìn lấy Lưu Minh Tân đang dần ngừng giãy dụa ở trong đống lửa, khẽ cắn răng một cái, sau đó quay đầu rời đi:

- Chúng ta đi khỏi đây thôi.

Cô ta biết, nếu cứu chữa kịp thời, có lẽ Lưu Minh Tân vẫn còn có thể tiếp tục sống.

Bình Luận (0)
Comment