Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1677 - Chương 1678: Đụng Độ 1

Chương 1678: Đụng Độ 1

Nhưng…

Đây cũng không phải là tình huống bình thường, mà là trường hợp đặc biệt.

Mặc dù Dương Tiểu Hoa không mong muốn có một người đồng đội bị chết, nhưng trong tình trạng như này, ngay cả bản thân cô ta cũng khó giữ mạng, chứ nói gì đến việc quan tâm đến nhiều thứ như thế.

Lúc này.

Thái Ngọc đã quay đầu bỏ đi, chuẩn bị rời khỏi thành phố Đại Xuyên.

Nhưng khi bọn họ quay đầu chuẩn bị rời khỏi thành phố Đại Xuyên, bất tri bất giác số lượng xe cộ hai bên đường trở nên nhiều hơn.

Rõ ràng đang là ban ngày, vẫn còn có ánh mắt trời.

Vậy mà bọn họ lại có cảm giác dường như xung quanh đang có vô số ánh mắt quỷ dị nhìn ngó.

Lúc này, bọn họ có cảm giác giống như bản thân rơi vào trong địa ngục, đang bị vô số lệ quỷ vây quanh.

Vừa mới đi đến thành phố Đại Xuyên, ba người Lưu Minh Tân, Thái Ngọc, Dương Tiểu Hoa còn chưa đứng vững chân đã chết mất một.

Hai người còn lại cũng bắt đầu tỏ ra hoảng sợ sau khi ý thức được sự nguy hiểm và cổ quái ở chỗ này. Chỉ là khi đi vào thì dễ, nhưng hiện tại đi ra khỏi tòa thành phố này là một việc làm không hề đơn giản. Dù sao bọn họ cũng chỉ là người bình thường, không hề có sự chống đỡ của lực lượng linh dị.

Mà người bình thường cũng có nghĩa là bọn họ rất yếu ớt, rất dễ chết.

Giống như Lưu Minh Tân trước đó vậy, bị lửa đốt chết tươi.

Cũng ngay lúc này.

Ở sân bay của thành phố Đại Xuyên.

Một chiếc máy bay vừa hạ cánh.

Lý Dịch, Liễu Thanh Thanh và Quách U đã đến thành phố Đại Xuyên.

Bọn họ là người đưa thư tầng ba. Lần này bọn họ cũng lựa chọn tham gia nhiệm vụ đưa thư, không đem hi vọng đánh cược hết lên trên người của Dương Gian.

Quách U nói:

- Lý Dịch, cậu nhanh liên lạc với Dương Gian, tranh thủ thời gian tụ tập lại với nhau. Mặc dù nhiệm vụ lần này không yêu cầu giới hạn thời gian, nhưng càng như vậy tôi lại cho rằng nhiệm vụ càng nguy hiểm. Tên người mới vừa lên lên từ tầng hai kia rất tự cao tự đại, tôi lo hắn không biết trời cao đất rộng làm mất thư.

Lý Dịch nhìn điện thoại rồi nói:

- Tôi và Dương Gian có thực hiện một vụ giao dịch. Nhưng hiện tại bên phía hắn còn chưa gửi tiền đến cho tôi. Một khi tôi thu được tin tức có liên quan đến hắn, tôi sẽ lập tức liên lạc với hắn ngay.

Cô gái mặc bộ sườn xám, dáng người gợi cảm tên Liễu Thanh Thanh kia mở miệng nói:

- Đúng ra trước đó cậu nên hỏi số điện thoại di động của hắn mới phải chứ.

Lý Dịch nói:

- Hắn là một người khá lạnh lùng, không dễ nói chuyện chút nào và dường như hắn cũng không muốn có quá nhiều dính líu với chúng ta. Vả lại, người tên Dương Gian này có gì đó không tầm thường. Tiếc là thời gian không còn kịp nữa, nếu không tôi chắc chắn sẽ đi điều tra về người này một chút. Thử xem, rốt cục hắn có lai lịch gì.

Quách U nghiêm túc nói:

- Chuyện mà cậu nói tôi đã làm rồi, tiếc là không tìm được thông tin gì về người tên Dương Gian này cả. Có thể Dương Gian chỉ là một tên tiểu nhân vật, không đáng chú ý. Cũng không có đặc biệt như những gì cậu tưởng tượng. Hiện tại đang là thời đại công nghệ, bất cứ là nhân vật tai to mặt lớn nào cũng đều được ghi lại thông tin.

Liễu Thanh Thanh hỏi:

- Cậu tìm thông tin từ đâu vậy?

Quách U đáp:

- Lên mạng tìm.

"…"

Lý Dịch chìm vào trầm mặc.

Ba người đi xuống máy bay, sau đó đi ra khỏi sân bay. Ngay khi ba người đang vừa đi vừa thảo luận tình hình.

Đúng lúc này, điện thoại của Lý Dịch đột nhiên đổ chuông.

Là một số lạ, nhưng theo như thông báo trên màn hình thì nó được gọi từ thành phố Đại Xương.

Lý Dịch lập tức tiếp nhận.

- Alo, ai vậy?

Ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói hơi lãnh đạm của một cô gái:

- Chào cậu, tôi là kế toán của tổng giám đốc Dương. Lúc trước tổng giám đốc Dương có phân phó tôi gửi tiền đến số tài khoản này. Tôi gọi điện chỉ muốn xác nhận xem liệu cậu có phải là chủ nhân của số tài khoản, Lý Dịch hay không?

- Tổng giám đốc Dương? Ý cô là Dương Gian ấy hả? Không sai, tôi là Lý Dịch đây.

Lý Dịch kịp thời phản ứng.

- Vậy số tiền cần chuyển là bao nhiêu vậy?

Bên kia vang lên giọng nói của Giang Diễm.

Lý Dịch nói:

- Ba ngàn vạn.

Giang Diễm nói:

- Không sai. Nếu không còn việc gì khác, trong vòng nửa tiếng nữa, tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của cậu.

- Từ từ, chờ một chút.

Lý Dịch vội vàng nói:

- Cô là kế toán của Dương Gian, vậy cô hẳn có thể liên lạc được với Dương Gian chứ. Nhờ cô nhắn cho hắn một câu, cứ bảo là mấy người tầng ba bọn tôi đã đến thành phố Đại Xuyên, hi vọng có thể tụ tập lại cùng hắn.

Giang Diễm nói:

- Chỉ có cái này thôi sao?

Lý Dịch nói:

- Đúng rồi.

- Được rồi, tôi sẽ chuyển lời giúp cậu.

Giang Diễm lạnh nhạt nói, sau đó nhanh chóng cúp điện thoại.

Chỉ năm phút sau đó, điện thoại di động của Lý Dịch liền nhận được tin nhắn thông báo tiền đã vào số tài khoản.

Hắn ta lập tức nói với giọng điệu hâm mộ:

- Tên Dương Gian này đúng là một vị phú hào ẩn mình, chi tiêu mấy ngàn vạn mà mí mắt không nháy một cái. Mấy người đưa thư như chúng ta đúng là làm không công. Ngay cả lộ phí đi đường cũng phải móc tiền túi, thật sự là người so với người càng làm người ta tức chết.

Liễu Thanh Thanh ở một bên nói:

- Theo như mã vùng của số điện thoại kia là thành phố Đại Xương. Tôi nghĩ cậu nên mời một vị thám tử tư gì đó chạy qua thành phố Đại Xương điều tra một chút. Nói không chừng có thể điều tra ra được chút tin tức có liên quan đến Dương Gian. Chứ còn mấy cái thông tin ở trên internet, tôi thấy chúng không đáng tin cậy cho lắm.

Lý Dịch nói:

- Hiện tại có đi điều tra cũng đã muộn rồi, ý nghĩa không lớn nữa, bỏ đi. Chờ một chút, phía trước xảy ra chuyện gì thế? Sao ở đó bu nhiều người vậy.

Hắn ta bất chợt nhìn thấy một đống người đang đứng tại lối ra của đại sảnh sân bay.

Trong đó có cả nhân viên sân bay, tiếp viên hàng không cùng với một số hàng khách.

Những người này xếp thành một hàng, che kín lối ra vào đại sảnh, tạo thành một bức tường vây bằng người.

Bình Luận (0)
Comment