Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1683 - Chương 1684: Siêu Thị

Chương 1684: Siêu Thị

Nhưng hiện tại hắn không nghĩ ra được biện pháp nào tốt.

Đổi lại là trước kia, Dương Gian sẽ không sợ loại tập kích này. Nhưng sau khi trạng thái hắn trở nên tệ, chỉ loại tập kích tầng tầng lớp lớp này thôi cũng đã khiến cho hắn cảm thấy đau đầu.

Dương Gian hỏi:

- Còn xa không?

Một đường tiến tới, bàn tay quỷ của hắn sẵn sàng xâm lấn bất cứ chiếc xe nào sắp sửa tiếp cận, sau đó khống chế tay lái, cho nó đụng vào ven đường.

Cứ thế, trên đường hắn đi qua, tai nạn xe cộ diễn ra khắp nơi.

Lý Dương nói:

- Còn chừng năm cây. Đội trưởng, anh sao rồi, còn chịu được không?

- Không sao, chỉ là tôi không thể lại dùng mắt quỷ linh tinh, nếu không tôi đã sử dụng quỷ vực để chạy đến nơi rồi.

Dương Gian khẽ lắc đầu, sau đó tiếp tục lái xe.

Nhưng cuộc đối kháng của hắn đã xuất hiện sơ suất.

Bởi vì bàn tay quỷ của hắn chỉ có hiệu quả ở trong tầm mắt của hắn. Nên khi tồn tại góc chết, bàn tay quỷ của hắn sẽ không thể động đến được. Bình thường hắn phối hợp sử dụng bàn tay quỷ và mắt quỷ với nhau, nên không tồn tại góc chết. Vì thế ngay lúc này đột nhiên có một chiếc xe chở hàng lớn xông ra từ bên hông, không hề có dự báo, cũng không thể tránh né.

- Rầm!

Va chạm kịch liệt xảy ra, chiếc xe của Dương Gian bị đụng phải dừng lại, tạt vào ven đường.

- Trong vòng một ngày liền bị tai nạn hai lần, đúng là xui xẻo.

Dương Gian tức giận, lần nữa đạp văng cửa xe, đi từ trong ra ngoài.

Hắn vẫn không hề bị thương.

Với loại tập kích ở mức độ này mà muốn giết chết Dương Gian là một điều cực kỳ khó khăn.

Lý Dương cũng không có việc gì, hắn ta lao ra ngoài, sau đó nói lên suy nghĩ của bản thân.

- Dường như con quỷ này đang cố trì hoãn thời gian, hoặc là muốn khiến cho chúng ta tiêu hao đến chết.

Dương Gian nói:

- Không tệ, trước đó tôi đã nhìn ra rồi. Nếu nó thật sự muốn đối phó với chúng ta thì cần gì phải làm ra những chuyện như nổ tung, tai nạn xe cộ. Rõ ràng nó biết những thủ đoạn tập kích bình thường như này sẽ không thể nào giết chết chúng ta được, nhưng nó vẫn tập kích không ngừng. Cho nên hoặc là nó muốn mài chết chúng ta, hoặc đám quỷ nô này đơn thuần chỉ muốn tập kích mà thôi, không còn lý do nào khác.

- Lệ quỷ giết người cũng là vì nó muốn giết người, đơn giản như vậy thôi, không có quá nhiều lý do.

- Hiện tại còn cách chỗ kia xa không?

Lý Dương nói:

- Khoảng ba cây nữa.

Hắn ta vừa nói xong, ở gần đó lại có một chiếc xe lao mạnh về phía hai người Dương Gian và Lý Dương.

Nếu không có được quỷ vực, ngự quỷ nhân bình thường chắc chắn sẽ bị loại tập kích như vậy mài cho chết tươi.

Một lần nữa Dương Gian phải sử dụng đến bàn tay quỷ.

Từng bàn tay cứng ngắc, băng lãnh xuất hiện ở trên cổ của đám người xung quanh rồi bóp chặt.

Chỉ trong nháy mắt.

Đám người vốn đã bị lệ quỷ ăn mòn nối đuôi nhau rụng đầu, thi thể không đầu mất đi động tĩnh, ngã xuống đất. Toàn bộ quá trình này diễn ra rất nhẹ nhàng, bọn chúng không hề có lực phản khảng.

Dù sao bọn chúng cũng chỉ là quỷ nô, có thể giết chết rất dễ dàng.

Chỉ là số lượng của chúng có chút kinh người.

- Tòa thành phố Đại Xuyên này đã mất khống chế bao nhiêu lâu rồi vậy? Sao tôi có cảm giác dường như toàn bộ thành phố đã xảy ra chuyện thế này?

Dương Gian nhân lấy cơ hội này tìm kiếm một chiếc xe khác, rồi tiếp tục lên đường.

Trên đường xe vẫn tiếp tục bị chặn.

Nhưng Dương Gian và Lý Dương vẫn tiến lên phía trước như cũ.

Mặc dù những trở ngại đó tạo ra cho bọn họ một chút phiền toái, nhưng cũng không thể nào hoàn toàn ngăn cản hai người.

Dù sao cả hai cũng không phải là người bình thường, không thể nào bại lui bởi mấy thủ đoạn nhỏ như này được.

Cuối cùng, một chiếc xe bị đụng cho biến dạng dừng lại.

Hai người Dương Gian và Lý Dương đã đi đến địa điểm hiển thị ở trên điện thoại di động vệ tinh.

Chỗ này là một cái siêu thị cực lớn.

Nhưng xung quanh xuất hiện rất ít người, lộ ra vẻ quạnh quẽ, trống rỗng, giống như có một bức tường vô hình đã ngăn cản người khác vậy.

Với lại, sau khi đến chỗ này, Dương Gian và Lý Dương không còn gặp phải ngăn cản nữa.

Dường như chỗ này có tồn tại một loại cấm chế nào đó, không cho phép những người kia đến gần.

Dương Gian sinh ra nghi hoặc:

- Lý Nhạc Bình sẽ ở chỗ như này sao? Định vị của cậu không xảy ra vấn đề gì đó chứ?

Lý Dương nhìn vào điện thoại, sau đó nói với giọng điệu cực kỳ chắc chắn.

- Không, định vị rất chuẩn, chính là ở chỗ này, không sai.

Dương Gian nói:

- Vậy chúng ta trực tiếp đi vào tìm tên kia.

Hai người lập tức bước vào tòa siêu thị lớn này.

Bên trong khá tối tăm và kìm nén, có một cỗ khí tức âm lãnh không thể nào xua tan đi được. Ngoài ra, trong không khí tràn ngập một mùi thi thối, dường như trong này có cỗ thi thể nào đó đã bị hư thối. Với sự nồng nặc của nó, dù gió có thổi thông cũng không thể nào khiến nó tan biến, bởi vì vần còn sự tồn tại của ngọn nguồn.

Dương Gian bước đi trên mặt đất, tiếng bước chân trống rỗng vang vọng xung quanh.

Mọi thứ lộ ra vẻ cực kỳ yên tĩnh.

Hắn truy tung theo vị trí của tín hiệu, không ngừng xâm nhập sâu vào trong chỗ này.

Nhưng khi bước qua lan can, tiến vào trong siêu thị, cả hai nhất thời bị kinh sợ bởi khung cảnh trong này.

Vốn trên kệ hàng của siêu thị là các món hàng hóa đã bị người ta dọn đi sạch, thay vào đó là từng chiếc đầu của người chết. Những chiếc đầu này được bày rất chỉnh tề, có nam có nữ, có già có trẻ, mỗi một đầu người đều đang nhắm nghiền hai mắt, sắc mặt tái nhợt, không chút huyết sắc.

Ba tầng trên, giữa, dưới của kệ hàng đặt lít nha lít nhít những chiếc đầu người.

Cảnh tượng như vậy đúng là khiến cho người ta phải giật mình.

Đây đâu còn là siêu thị cho người ta mua sắm nữa, mà đây chính là siêu thị chứa đầu người dự bị cho lệ quỷ lựa chọn.

Tất cả đầu người đều bị coi như hàng hóa, trở thành hàng dự bị cho lệ quỷ.

Một khi đầu của lệ quỷ bị hư thối, nó sẽ đến nơi này và lấy đi một chiếc khác còn hoàn hảo, chưa bị tổn hại.

- Sao, sao có thể như này chứ?

Bình Luận (0)
Comment