Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1684 - Chương 1685: Thật Hay Giả 1

Chương 1685: Thật Hay Giả 1

Lý Dương cũng kinh ngạc đến ngây người.

Mặc dù hắn ta đã trải qua một vài chuyện linh dị, nhưng cảnh tượng như thế này quả thực quá dọa người.

Những chiếc đầu này không phải là đạo cụ, mà là những chiếc đầu tươi sống được lấy từ trên cổ của con người.

Sắc mặt Dương Gian âm trầm đến đáng sợ.

Đến giờ thì hắn xem như đã hiểu được vì sao trên đường phố của thành phố Đại Xuyên lại không có người.

Mức độ xâm nhập của lệ quỷ đối với tòa thành thị này còn nhiều hơn cả tưởng tượng của hắn. Cả thành phố đã hoàn toàn bị mất khống chế, mức độ còn vượt qua cả thành phố Đại Xương trong chuyện linh dị của quỷ chết đói.

"Nếu một người bị quỷ ảnh xâm lấn, địa phương đầu tiên bị hư thối hẳn là đầu người. Theo như lý thuyết mà nói, đầu của quỷ ảnh hẳn muốn chiếm lấy thân thể. Trước khi thân thể bị hư thối, nó sẽ không giết người khác mới phải. Thứ nó cần chính là thân thể chứ không phải một đống đầu người như thế này. Nên sao có chuyện nó xâm nhập với quy mô lớn như này chứ?"

"Cấp độ nguy hiểm của quỷ ảnh cũng không hề cao, đúng ra phải xử lý được mới phải chứ, hay tên Lý Nhạc Bình này thực sự là một tên phế vật?"

Dương Gian không thể nào hiểu được vì sao mọi thứ lại biến thành bộ dạng này.

Tên Lý Nhạc Bình kia vẫn là một người phụ trách hay sao? Rõ ràng hắn ta là người được đề bạt làm đội trưởng, theo lý mà nói hắn ta không thể vô dụng đến mức này mới phải chứ.

Nhưng hắn đã không còn lời giải thích nào cho tình cảnh ở trong thành phố Đại Xuyên nữa.

Hay là chuyện này có liên lụy đến địa chỉ do bưu điện quỷ đưa là tiểu khu Minh Châu? Chứ nó không hề đơn giản như những gì Dương Gian tưởng tượng.

Lượng tin tức không đủ, nên hắn không thể phân tích ra được thứ gì.

Càng là như vậy Dương Gian càng cảm thấy bản thân cần phải nhanh chóng tìm cho ra Lý Nhạc Bình, bởi vì chỉ có tên này mới biết hết mọi chuyện.

Chỉ là hiện tại Lý Nhạc Bình là người hat quỷ?

Hẳn hắn ta sẽ không bị lệ quỷ xâm nhập chứ?

Lý Dương vẫn ngơ ngác nhìn lấy đống đầu người được sắp xếp ngay ngắn trên kệ hàng. Phải mất một lúc hắn ta mới lấy lại được tinh thần, sau đó kinh dị hỏi:

- Đội trưởng, chuyện đã xảy ra như này rồi, hiện tại chúng ta nên làm gì đây?

Dương Gian lạnh nhạt nói:

- Còn làm gì được nữa, đương nhiên là phải nghĩ cách tìm cho ra ngọn nguồn. Thử xem liệu có thể xử lý sạch chuyện này được hay không.

Lý Dương nhìn mà có chút giật mình:

- Vậy những chiếc đầu người này thì sao? Chúng ta mặc kệ? Đây là đầu của người sống đó.

- Tìm ra thân thể là có cơ hội lắp trở về, nhưng tôi không biết liệu họ còn sống hay không. Chỉ là hiện tại không phải là lúc làm việc đó… Chờ một chút, có động tĩnh, có người đến.

Dương Gian bất chợt nhìn thấy một bóng người đi đến từ trong bóng tối.

Hiện tại hai mắt của hắn đã bị mắt quỷ ăn mòn, nên dù đang ở trong bóng tối cũng có thể nhìn thấy. Có thể nói nó còn tốt hơn so với mắt người bình thường.

Hai người lập tức tránh sang một bên, lựa chọn quan sát tình hình.

Ở bên trong siêu thị trống rỗng chứa đầu đầu người lần nữa truyền đến động tĩnh.

Có người đầy xe mua đồ thong thả đi đến, bánh xe ma sát với mặt đất phát ra âm thanh khá rõ ràng, truyền đến tai của hai người Dương Gian và Lý Dương.

Dương Gian hạ giọng nói:

- Nếu là quỷ thì cậu phải lập tức phối hợp với tôi ra tay xử lý nó ngay.

Lý Dương trịnh trọng gật gật đầu.

Tiếng xe đẩy càng ngày càng gần, người đẩy xe cũng đang tiếp cận bọn họ, dường như nó không cảm thấy hai người Dương Gian và Lý Dương ở chỗ này.

Ở trong siêu thị tối tăm không có một ai cùng mùi thi thối nồng nặc không thể nào xua tan đi được.

Ngoài ra, điều khiến cho người ta cảm thấy kinh dị nhất chính là thứ được sắp xếp ngay ngắn trên kệ hàng không phải là đồ ăn, hay các loại hàng hóa. Mà là những chiếc đầu người còn tương đối mới mẻ. Thậm chí có ít đầu còn có một chút huyết sắc, tương đối hồng nhuận, giống như vừa được gỡ xuống từ trên cổ của người sống vậy.

Lúc này Dương Gian và Lý Dương đang trốn ở phía sau kệ hàng đặt đầy đầu người.

Bởi vì ở trong siêu thị vắng vẻ chứa đầy đầu người này đột nhiên xuất hiện tiếng đẩy xe đẩy.

Có người đẩy xe đẩy bình tĩnh đi lại ở trong chỗ này.

Một nơi quỷ dị như vậy không thể nào là người bình thường được. Dù có thì hiện tại người kia cũng đã phải bỏ chạy vì sợ hãi rồi, không thể nào có chuyện người kia còn bình tĩnh đi dạo được.

Cho nên Dương Gian và Lý Dương có thể thoải mái ra tay động thủ mà không cần bận tâm.

"Đến rồi."

Trong lòng Dương Gian và Lý Dương thầm mặc niệm, bọn họ cảm giác được tiếng động kia đã cách bọn họ tương đối gần.

Chỉ còn tầm sáu bảy mét gì đó nữa.

Hai người vẫn im lặng, nấp ở bên cạnh, tránh bị phát hiện ra.

Bất chợt.

Tiếng đẩy xe biến mất.

Dường như người đẩy xe kia đã dừng lại ở trước kệ hàng chứa một loạt đầu người.

Mọi thứ lại trở về vẻ yên tĩnh.

Vẻ mặt Dương Gian hơi động, hắn cẩn thận ngó ra bên ngoài, hi vọng có thể nhìn xem thứ đang đến gần là gì.

Ở bên trong khung cảnh tối tăm, hai con mắt đỏ hỏn đang tiến hành dòm ngó.

Hắn nhìn thấy một chiếc xe đẩy đồ.

Ở trong xe chứa đầy đầu người, nhưng những chiếc đầu người này đã xuất hiện tình trạng hư thối, trên da xuất hiện thi ban. Màu da của những chiếc đầu này cũng không còn hồng nhuận nữa, mà là tái nhợt, có chút biến thành màu xanh đen, tỏa ra mùi hôi thối.

Đây là những chiếc đầu người đã bị hư thối vì để quá lâu.

Mà người đẩy xe là một người thanh niên khá lạ lẫm, tuổi còn rất trẻ, chỉ chừng hai mươi. Nhưng kỳ dị chính là, đầu của người thanh niên lại là một khuôn mặt của người đàn ông trung niên.

Hiển nhiên thân thể và đầu của người này đã được ghép lại.

Người đàn thanh niên dị kia vẫn lạnh nhạt, vẻ mặt có hơi chất phác và ngây ngốc, trên mặt cũng đã bắt đầu xuất hiện thi ban.

Nhưng lúc này, ở phía sau lưng người thanh niên kia xuất hiện một người.

Không, phải nói là vừa nãy có hai người đã đẩy xe.

Chỉ do người phía trước ngăn trở ánh mắt, nên Dương Gian không có lập tức nhìn thấy người phía sau mà thôi.

Người ở phía sau là một cô gái, tương đối trẻ, chỉ chừng hai mươi mấy thôi. Nhưng trên cổ là một chiếc đầu phụ nữ già nua, da thịt nhăn nheo. Không biết đầu của cô gái này đã đi đâu rồi nữa.

Lúc này, Dương Gian nhìn thấy cô gái kia khẽ đưa tay và lấy đầu của người thanh niên phía trước xuống.

Giống như xếp hình vậy, có thể tùy tiện gỡ xuống.

Bình Luận (0)
Comment