Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1686 - Chương 1687: Thật Hay Giả 3

Chương 1687: Thật Hay Giả 3

Lý Nhạc Bình?

Không sai.

Khuôn mặt bình thường của chiếc đầu này lại chính là Lý Nhạc Bình mà Dương Gian từng gặp ở sân bay.

Bộ dạng giống như đúc, mà chiếc đầu này cũng không giống như đồ giả.

- Có phải là tôi nhìn nhầm không? Đây chính là Lý Nhạc Bình à?

Lý Dương lộ vẻ khó tin nhìn lấy Dương Gian, bộ dạng hắn ta giống như người bình thường vừa gặp phải quỷ vậy.

Nếu đây chính là đầu của Lý Nhạc Bình, vậy Lý Nhạc Bình mà lúc trước bọn họ nhìn thấy là ai?

Ánh mắt Dương Gian trầm xuống:

- Không hề sai, đây chính là Lý Nhạc Bình, giống như đúc với Lý Nhạc Bình mà lúc trước chúng ta nhìn thấy, không có khả năng bị đánh tráo. Nhưng như vậy càng khiến tôi chứng thực được suy đoán lúc trước.

Lý Dương hỏi:

- Đội trưởng, ý anh nói là Lý Nhạc Bình là quỷ hay sao?

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Không, hiện tại tôi còn chưa thể khẳng định liệu Lý Nhạc Bình có phải là quỷ hay không. Nhưng tôi có thể biết được, Lý Nhạc Bình mà ban ngày chúng ta gặp cũng giống như những người khác, đều bị lệ quỷ ăn mòn.

- Tôi từng gặp phải Lý Nhạc Bình thực sự ở trong phòng họp của tổng bộ trước kia. Nhưng tôi không thể nhớ rõ dung mạo của hắn ta, vậy mà tôi lại có thể nhớ được khuôn mặt của Lý Nhạc Bình này. Nếu chúng ta không nhớ ra được thì sẽ không thể nào phân biệt được chiếc đầu người này là của ai? Cho nên những người mà chúng ta có thể nhớ rõ khuôn mặt thì đều không phải là Lý Nhạc Bình, mà là giả.

- Người mà chúng ta gặp lúc trước căn bản không phải là Lý Nhạc Bình.

Lý Dương nói:

- Nếu không phải là Lý Nhạc Bình thì sao hắn ta biết được chúng ta, đồng thời còn biết nhiều thứ như vậy?

Ánh mắt Dương Gian khẽ động:

- Có lẽ là Lý Nhạc Bình đã bị lệ quỷ tập kích, bị quỷ xâm lấn, nên ký ức của hắn ta đã bị lệ quỷ lấy đi. Sau đó con quỷ kia dùng một chiếc đầu người sống chắp vào thân thể và giả dạng Lý Nhạc Bình để tiếp quản tòa thành phố này.

- Trước giờ chưa từng có ai nhớ rõ bộ dạng của Lý Nhạc Bình, nên không ai nhận ra sự khác biệt cả. Ngày hôm nay, chiếc đầu này có thể đóng giả làm Lý Nhạc Bình. Vậy thì hôm khác, một nhóm người khác đến, quỷ cũng có thể dùng một chiếc đầu người khác để làm Lý Nhạc Bình thứ hai. Trước đó do chúng ta nhìn thấy điện thoại di động vệ tinh và giấy chứng nhận của Lý Nhạc Bình, cho nên đã tin là thật.

Dương Gian cảm giác có chút sợ hãi:

- Đây là lừa dối, một con quỷ đang lừa chúng ta, khiến chúng ta tin nó là Lý Nhạc Bình.

Lý Dương hỏi:

- Nếu đã như vậy thì Lý Nhạc Bình thực sự đang ở đâu?

Dương Gian trầm giọng nói:

- Có lẽ đã chết, cũng có thể đang sống trong một xó xỉnh nào đó của thành phố này. Bởi vì hắn ta rất dễ bị người khác quên mất, thậm chí không thể nhớ nổi khuôn mặt. Cho nên nếu hắn ta không chủ động xuất hiện, thì sẽ không có bất kỳ ai tìm ra được hắn ta cả.

Lý Dương nói:

- Ở trong căn phòng số 301, tòa nhà số 7 của tiểu khu Minh Nguyệt, liệu Lý Nhạc Bình có ở chỗ đó không?

Đó chính là địa chỉ của nhiệm vụ đưa thư lần này.

Dương Gian nói:

- Cậu cảm thấy mục tiêu mà bưu điện quỷ muốn đưa thư không phải là quỷ, mà chính là Lý Nhạc Bình?

Lý Dương đáp:

- Tôi chỉ đoán mò mà thôi, muốn cho đội trưởng anh một ít mạch suy nghĩ.

Mặc dù khả năng này không lớn, nhưng thực sự vẫn có khả năng. Dù sao hiện tại Lý Nhạc Bình cũng đã mất tích, không biết sóng chết. Mà giờ khắc này bưu điện quỷ lại để cho một đám người chạy đến đưa thư, còn đưa đến một vị trí cụ thể.

Nếu hai chuyện này mà không có liên quan thì đó là điều không thể nào.

Dương Gian trầm ngâm.

Hiện tại, hắn đã cảm giác được chỗ này đang càng ngày càng quỷ dị. Ban đầu hắn vốn tưởng chỉ cần tìm ra Lý Nhạc Bình là có thể hiểu hết mọi chuyện. Nhưng hiện tại xem ra mọi thứ cũng không thuận lợi như vậy.

Lý Nhạc Bình mà hắn gặp trước đó chỉ là một chiếc đầu của người bình thường đặt trên kệ.

Không hề khác gì so với một đống người đang đi lại ngoài kia.

Quỷ chỉ mượn dùng thân phận và trí nhớ của Lý Nhạc Bình để lừa gạt Dương Gian và Lý Dương khi bọn họ vừa mới tiến vào thành phố Đại Xuyên.

Nếu không phải lần này bọn họ truy tung theo vị trí tín hiệu và chạy đến đây, thì có lẽ lần sau gặp lại Dương Gian vẫn còn tin tưởng Lý Nhạc Bình kia là thật.

- Cộp cộp! Cộp cộp! Cộp cộp!

Bất chợt.

Ngay lúc này, ở xung quanh đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân.

Có một người đang xuất hiện từ một chỗ nào đó trong siêu thị, đòng thời còn đang đi về phía này.

Tiếng bước chân của người kia có chút gấp gáp, hoàn toàn khác so với tiếng bước chân của hai người đẩy xe lúc trước.

- Có người đến.

Dương Gian lập tức lấy lại tinh thần.

Không lâu sau.

Một người đàn ông xa lạ đi ra từ trong bóng tối, xuất hiện ở trước hai người.

Người đàn ông xa lạ kia tiếp tục sử dụng thân phận của Lý Nhạc Bình để chào hỏi Lý Dương và Dương Gian.

- Dương Gian, là tôi, Lý Nhạc Bình đây. Sao cậu tìm được đến chỗ này? Vừa nãy tôi mới điều tra xong chuyện của người tài xế kia, đã bắt được người rồi. Tôi tin điều này hẳn có thể khiến hai vị hài lòng.

Trên khuôn mặt cứng ngắc của người này lộ ra nụ cười hơi nhiệt tình.

Dường như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy, cũng không hề để ý hay giật mình đối với việc trên kệ hàng ở xung quanh có một đống đầu người chết.

- Đoàng!

Chỉ trong nháy mắt.

Một tiếng súng vang lên.

Đầu của người đàn ông xa lạ kia lập tức nở hoa, máu văng tung tóe, sau đó rời khỏi cổ.

- Cái thứ quỷ quái này dường như có thể liên thông trí nhớ lại với nhau. Bất cứ người nào bị nó ăn mòn mà nhìn thấy thứ gì khác thì bản thân nó cũng biết. Con quỷ này chắc chắn đã xâm nhập vào người của Lý Nhạc Bình.

Dương Gian chậm rãi đưa súng cho Lý Dương.

Hắn không muốn lảm nhảm với thứ này, nên đã ra tay xử lý trước rồi tính sau.

- Vậy chúng ta phải làm gì giờ?

Lúc này Lý Dương có cảm giác không biết nên làm cái gì.

Thành phố này đã hoàn toàn mất khống chế, nếu hai người còn không tìm ra biện pháp, vậy cả hai sẽ nhanh chóng bị thành phố nuốt chửng.

Bình Luận (0)
Comment