Bọn họ chỉ còn lại ba khả năng, hoặc chạy trốn, hoặc chết, hoặc trở thành một phần tử trong thành phố.
Tuyệt đối không còn khả năng nào khác.
Dương Gian khẽ híp mắt, đưa tay sờ sờ vào thanh sài đao ở bên hông.
Chém xuống một nhát liệu có thể chém chết hết toàn bộ quỷ nô ở trong thành phố này không?
Nhưng ý nghĩ này vừa mới xuất hiện đã bị hắn bác bỏ.
Cái giá này hắn chịu không nổi.
Dù cho hắn có để cho Lý Dương sử dụng, bản thân Lý Dương cũng không thể chịu nổi cái giá của nó.
- Tạm thời cứ để chuyện Lý Nhạc Bình mất tích qua một bên đã. Bởi vì chúng ta không thể tìm ra ngọn nguồn của lệ quỷ trong chốc lát được. Trước tiên cứ đi tìm tiểu khu Minh Nguyệt, có lẽ đây là một điểm đột phá.
- Nếu tôi đoán không sai, chỗ gọi là tiểu khu Minh Nguyệt chính là nơi xảy ra chuyện linh dị có danh hiệu Mãnh quỷ khu.
- Chúng ta rời khỏi đây thôi.
Dương Gian quyết định tiến về một chỗ khác, không ở lại đây thêm nữa.
Nhưng khi hai người đang chuẩn bị rời đi.
Bất chợt.
Toàn bộ ánh đèn trong siêu thị đột nhiên mở ra.
Vẻ tối tăm tiêu tán, xung quanh lập tức trở nên sáng rực.
Dưới sự phản chiếu của ánh sáng, những chiêc đầu người ở trên kệ hàng càng trở nên trắng bệch.
Mà đây chưa phải là điều quan trọng nhất.
Quan trọng nhất chính là xung quanh bắt đầu truyền đến tiếng bước chân, lít nha lít nhít.
Giống như có vô số người đang vọt vào trong siêu thị và hướng về phía bọn họ vậy.
- Dường như con quỷ kia không muốn cho chúng ta rời đi dễ dàng như vậy.
Dương Gian hít sâu một hơi.
Hắn có dự cảm.
Lệ quỷ thực sự đang muốn tập kích bọn họ.
Bởi vì vừa nãy hắn đã bị người đàn ông xa lạ kia nhìn thấy sau khi tiến vào trong siêu thị.
Mặc dù việc nhìn thấy này không có liên quan gì đến quy luật giết người, nhưng dựa theo suy đoán của hắn, ký ức của những con quỷ nô này có kết nối với nhau.
Nói cách khác, khi bị một người nào đó nhìn thấy, cũng có nghĩa là quỷ đã nhìn thấy, đã biết vị trí của bọn họ.
Hắn cũng không cảm thấy khó hiểu khi lệ quỷ muốn giết người vào lúc này.
Ánh mắt Dương Gian khẽ động, thầm nghĩ trong lòng:
"Lần này mình chưa kích hoạt quy luật giết người mà quỷ đã tập kích. Xem ra con quỷ này tương đối đặc biệt. Chỉ cần bị quỷ nô nhìn thấy, lập tức có khả năng bị tập kích. Nó thuộc phương thức tập kích không phân biệt. Như vậy, thứ duy nhất hiện tại khiến mình phải kiêng kỵ chính là cách thức giết người của thứ này."
- Đi, đi lên tầng trên.
Dương Gian hành động rất quả quyết, lựa chọn lên lầu cùng liều mạng với lệ quỷ.
Nếu thực sự không chống được, hắn cũng có thể nhảy cửa sổ bỏ chạy, không đến mức bị nhốt như ở tầng một.
Lập tức.
Hai người Dương Gian và Lý Dương nhanhn chóng chạy lên tầng trên.
Suy đoán của hắn không sai.
Ở bên ngoài tòa siêu thị này, không biết từ lúc nào đã bị một lượng lớn người đang chen chúc. Người dưới đó đã đứng đầy quảng trường và đang dũng mãnh lao vào trong siêu thị giống như thủy triều.
Với số lượng người nhiều như vậy, nhưng không một ai mở miệng nói chuyện.
Xung quanh chỉ có tiếng bước chân dày đặc, cùng một mùi thi thối nồng đậm.
Rất nhanh.
Tầng một của siêu thị đã bị người ta chen chúc kín mít.
Nhưng vì không tìm thấy Dương Gian và Lý Dương, vì vậy cả đống người lại tiếp tục lao lên tầng hai.
Với số lượng người chi chít như vậy, không thể nào có chuyện không phát hiện ra bọn họ.
Trừ phi Dương Gian sử dụng đến quỷ vực.
Nhưng hiện tại mắt quỷ của Dương Gian đang ở trong tình trạng sắp sửa khôi phục, nên hắn chẳng thể nào sử dụng mắt quỷ được nữa. Ngay cả bàn tay quỷ và quỷ ảnh ở trong cơ thể, hắn cũng không được phép sử dụng lung tung. Vì hắn còn cần hai thứ đó để giữ gìn cân bằng, áp chế mắt quỷ, không cho nó khôi phục.
Tòa siêu thị này không cao lắm, tổng cộng chỉ có năm tầng.
Dương Gian và Lý Dương một đường leo lên, cuối cùng cũng đến một căn phòng chứa đồ ở trên tầng năm.
Ở đằng sau nhà kho có một lối thoát hiểm, thông xuống phía dưới. Hai bên trái phải còn có cửa sổ, bọn họ cũng có thể nhảy qua đó.
Thực ra, nếu không thể nào đối phó với lệ quỷ, bản thân Dương Gian vẫn còn một vài chuẩn bị ở phía sau.
Nói tóm lại, hắn và Lý Dương đã chuẩn bị đầy đủ, có thể nghênh đón lần tập kích này của lệ quỷ.
…
Âm thanh biển người vang vọng bốn phía xung quanh. Từ bốn phương tám hướng truyền đến tiếng bước chân dày đặc. Dưới tầng một của siêu thị đã nhét vô số người, nhét đến chật cứng, đã thế từ phía ngoài vẫn còn đang có một đống người thi nhau chen chúc vào trong.
Sau khi đứng đầy tầng một, đám người kia lại chen chúc lao lên tầng hai.
Từ cửa thang máy, từ cầu thang bộ, từ bất cứ địa phương nào mà bọn họ có thể chui lên tầng hai.
Không một chút lỗ hổng.
Bất cứ chỗ nào cũng đều có người chiu vào.
Rất nhanh.
Tầng hai đã bị chen chật cứng, không thể chứa thêm người. Nhưng vào lúc này, đám người lại dần dần tiến lên tầng ba. Dường như bọn họ đang muốn làm điều gì đó, và trước khi làm xong nó, đám người sẽ không dừng lại.
Lệ quỷ chính thức đang thao túng bọn họ.
Mục đích của nó là vì xử lý hai người sống ngoài ý muốn đi vào chỗ này.
Dương Gian và Lý Dương.
Dường như siêu thị chứa đầy đầu người tương đối quan trọng với lệ quỷ. Nếu không nó đã không điều động người với quy mô lớn như thế này. Lúc trước, khi ở trong khách sạn, hai người Dương Gian cũng chỉ bị quỷ đặt bom, hay tai nạn xe cộ gì đó mà thôi. Phần lớn người ở xung quanh đều không tham dự vào việc tập kích bọn họ.
Nhưng hiện tại.
Có lẽ toàn bộ người trong khu vực này đã được lệ quỷ điều động đến đây.
Có thể nói, quỷ đã không cần phải khiến cho thành phố này giờ vờ như đang hoạt động bình thường nữa, mà chỉ muốn xử lý hai người Dương Gian và Lý Dương.
Nếu bọn họ chết đi.
Bí mật về việc thành phố Đại Xuyên đang gặp phải chuyện kinh khủng này cũng sẽ bị vùi lấp. Không một ai biết chỗ này đang xảy ra chuyện khủng bố như này nữa.
Dương Gian và Lý Dương đang tụ tập ở trên tầng năm.
Lúc này bọn họ không cần phải làm gì nữa, chỉ đứng yên và chờ đợi dòng người lao lên từ phía dưới như thủy triều kia.