Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1698 - Chương 1699: Cuộc Gọi Từ Lý Nhạc Bình 5

Chương 1699: Cuộc Gọi Từ Lý Nhạc Bình 5

Ở một chỗ khác của thành phố.

Mệt mỏi đến tột độ, sắp sửa rơi vào tuyệt vọng, thì lúc này Dương Tiểu Hoa đột nhiên nhận được tin nhắn.

Cô ta vội vàng mở điện thoại lên và nhìn.

Ngay lập tức, trong ánh mắt tuyệt vọng kia ánh lên một tia hi vọng.

Tụ tập ở sân bay?

Dương Gian sẽ đi đến sân bay?

Nhưng rất nhanh, ánh mắt của Dương Tiểu Hoa trở nên ảm đạm:

"Với tình trạng hiện tại, mình căn bản không thể còn sống mà đi đến sân bay. Kiểu gì cũng sẽ bị giết chết ở trên đường đi."

"Khoan..."

Dương Tiểu Hoa khẽ nhíu mày, bởi vì cô ta nghĩ đến một cách.

"Mình hoàn toàn có thể ở trên đường và chờ Dương Gian đi qua."

Đường đến sân bay cũng chỉ có mấy đường.

Nếu lựa chọn một cách nghiêm túc, cô ta hoàn toàn có thể đứng chờ đợi ở một ngã tư nào đó.

Dù sao ở trong thành phố Đại Xuyên cũng không còn xe cộ đi lại một cách bình thường nữa.

Dù có xe đi nữa, hướng đi của nó chắc chắn cũng không phải là về phía sân bay.

Cơ hội đón trúng xe của Dương Gian là rất lớn.

Nghĩ đến đây.

Dục vọng cầu sinh khiến cho Dương Tiểu Hoa lần nữa hành động. Cô ta ráng lê lết thân thể mệt mỏi, chống đỡ loại nguy hiểm có thể bị giết bất cứ lúc nào để bắt đầu tiến về ngã tư mà cô ta đã lựa chọn.

Trạng thái hiện tại không cho phép Dương Tiểu Hoa hoạt động trong thời gian dài, vì thế tiếp theo đây cô ta sẽ phải đánh cược một lần.

Tại sân bay của thành phố Đại Xương.

Lúc này có một chiếc chuyên cơ đang cất cánh.

Trên chuyên cơ, ngoại trừ các nhân viên phục vụ ra, hành khách bên trong chỉ có hai người.

Đó là Đồng Thiến và Hùng Văn Văn.

Đồng Thiến đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt có chút ngưng trọng.

- Xem ra thành phố Đại Xuyên thực sự đã gặp phải nguy cơ, nếu không với tính cách của Dương Gian, hắn sẽ không cầu viện một cách tùy tiện.

Hùng Văn Văn bĩu môi, tỏ vẻ không được cao hứng.

- Tranh thủ thời gian làm xong chuyện này đi. Tý nữa tôi còn phải về nhà làm bài tập nữa đấy. Dương Gian chắc chắn sẽ không có việc gì, gọi chúng ta qua đó có hơn phân nửa là vì cần đến công nhân khuân vác. Ánh ta muốn vắt kiệt sức của chúng ta.

Đồng Thiến nói:

- Thời gian lâu nhất mà cậu có thể dự đoán là bao nhiêu?

- Không biết, chưa thử qua.

Thái độ của Hùng Văn Văn khá ác liệt, hình như nó không muốn nói.

- Cầm lấy thứ này, ở trong thời khắc mấu chốt hẳn cậu biết dùng nó như thế nào.

Lúc này Đồng Thiến đột nhiên đưa cho Hùng Văn Văn một cây nến màu đỏ đậm.

Đây chính là quỷ nến.

Thứ này vừa được tổng bộ đưa đến, là thứ mà bọn họ dùng để đền bù tổn thất cho cuộc chiến giữa Dương Gian và Diệp Chân.

Hùng Văn Văn nhìn chằm chằm vào Đồng Thiến:

- Thứ này là của Dương Gian, cô trộm đồ của anh ta?

Đồng Thiến nói:

- Dương Gian và Phùng Toàn đều không có mặt ở đây, thành phố Đại Xương sẽ do tôi phụ trách. Tôi sử dụng đến một cách quỷ nến cũng là vì đảm bảo an toàn cho chuyến đi công tác lần này. Tôi có năng lực để tự bảo vệ bản thân, nhưng cậu thì không. Ngoại trừ năng lực dự đoán ra, cậu không còn thủ đoạn nào khác để đối phó với quỷ nữa.

- Được rồi.

Hùng Văn Văn cũng không từ chối, đưa tay cầm lấy quỷ nến, sau đó nói:

- Đến lúc Dương Gian hỏi, tôi có thể bảo với anh ta rằng tôi không phải là người trộm nó.

Đồng Thiến khẽ lắc đầu, không nói thêm lời nào nữa, mà nhân lúc này đi phân tích hồ sơ tư liệu Lý Dương vừa gửi lúc trước.

Theo thời gian dần trôi qua.

Sắc trời cũng dần trở nên ảm đạm.

Thành phố Đại Xuyên tiến vào thời điểm chạng vạng tối.

Toàn bộ đèn trên đường phố đều đồng loạt sáng.

Nhưng trong thành phố này vẫn rất vắng vẻ, không có người nào hoạt động.

Dù có một ít người đang hành động đi nữa, bọn họ cũng phải ẩn núp trong bóng râm, lén lén lút lút. Đồng thời trông họ không hề giống người sống, mà giống người chết hơn.

Thành thị trống rỗng đang bị một cỗ khí tức âm u bao phủ.

Lúc này Dương Gian đang điều khiển một chiếc xe rách bươm lao nhanh trên đường.

Mặc dù trước đó hắn đã biết rõ con quỷ kia đang quanh quẩn ở đâu đó trong siêu thị.

Nhưng việc giam giữ nó quá nguy hiểm.

Hắn đã ra tay hai lần nhưng đều không thành công. Sau đó lệ quỷ bắt đầu lợi dụng biển người với ý đồ tách Dương Gian và Lý Dương ra. Điều này có nghĩa là lần tập kích tiếp theo của lệ quỷ sẽ càng thêm đáng sợ và quỷ dị.

Với tình trạng hiện tại, Dương Gian không muốn liều mạng.

Với lại hắn không muốn lệ quỷ chú ý đến đinh đóng quan tài ở trong tay. Lỡ hắn sơ ý đánh rơi nó đâu đó trong đám người như biển kia, vậy đó chắc chắn sẽ là một chuyện cực lớn.

Vì ổn thỏa, hắn quyết định chờ Đồng Thiến đến rồi mới động thủ.

Chờ thêm hai ba tiếng đồng hồ, chậm trễ mất một chút cũng không là gì so với việc giảm thêm một chút nguy hiểm và rủi ro.

- Ê…ê! Dừng xe, dừng xe lại.

Đúng lúc này, ở một bên đường phía trước chợt có một người phụ nữ máu me dính đầy người, chật vật lao ra. Cô ta khua khoắng hai tay ở phía trước xe, với ý đồ khiến xe dừng lại.

- Là Dương Tiểu Hoa?

Dương Gian khẽ liếc qua một cái là nhận ra được người phụ nữ kia.

Hắn cảm thấy có chút kỳ quái.

Vì sao Dương Tiểu Hoa lại xuất hiện ở chỗ này.

Tuy nhiên hắn cũng không vì thế mà đạp phanh lại.

Lúc này đâu ai biết được liệu Dương Tiểu Hoa là người hay quỷ. Nói không chừng cô ta đã bị lệ quỷ ăn mòn, trở thành quỷ nô.

Nhưng rất nhanh.

Dương Gian liền phát hiện ra không phải.

Dưới ánh đèn của xe, ở phía sau lưng Dương Tiểu Hoa xuất hiện một cái bóng, kéo dài ở trên mặt đất.

Người sống mới có bóng, còn những người từng bị lệ quỷ ăn mòn sẽ không có.

Đây là bằng chứng tốt nhất.

Cô ta vẫn còn sống?

Ánh mắt Dương Gian khẽ động, nhất thời đánh gấp tay lái, dừng xe ở bên cạnh.

Nếu đã là người sống, hắn cũng không có lý do gì để bỏ đi.

Mặc dù tình cảm của hắn đã bị ăn mòn, nhưng hắn cũng sẽ không vì thế mà giết hại người bình thường một cách tùy tiện. Đấy là ranh giới cuối cùng của hắn.

- Sao cô lại ở chỗ này?

Dương Gian xuống xe, nhìn chằm chằm vào Dương Tiểu Hoa.

Dương Tiểu Hoa khập khiễng đi đến, cả người cô ta nhuốm đầy máu:

- Dương Gian, cứu tôi, mau cứu tôi với.

Trong lúc nói chuyện.

Từ bên kia đường xuất hiện mấy bóng người quỷ dị.

Dù xung quanh đang có ánh sáng từ đèn đường, nhưng sau lưng đám người kia không hề có bóng. Nguộc lại, đám người này đang cầm vũ khí ở trong tay, chuẩn bị tập kích Dương Tiểu Hoa.

Xem ra, Dương Tiểu Hoa cũng đã bị quỷ để mắt đến.

Bình Luận (0)
Comment