Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1701 - Chương 1702: Tụ Tập Tại Sân Bay 3

Chương 1702: Tụ Tập Tại Sân Bay 3

Đúng là thân thể của cô ta đã trở về thời điểm khỏe mạnh nhất.

Thương thế đã biến mất.

Dương Tiểu Hoa không hề cảm thấy mệt mỏi hay buồn ngủ nữa, mà hiện tại cô ta đang rất tỉnh táo.

- Đúng là không thể tin nổi.

Cô ta trợn tròn hai mắt, cảm thấy chuyện này quá mức ly kỳ.

- Đây cũng chính là năng lực của lệ quỷ?

Dương Tiểu Hoa không phải người ngu, nên lập tức đoán ra được nguyên nhân của chuyện này là gì.

Hiện tượng quỷ dị như vậy, ngoại trừ lệ quỷ ra, người bình thường căn bản không thể nào làm được.

Dương Gian nói:

- Nếu biết lợi dụng năng lực của lệ quỷ, có thể cứu sống được một người đang sắp chết. Đương nhiên, tốc độ giết người của thứ quỷ quái này cũng rất nhanh. Chỉ cần dùng lực một chút, thân thể của cô sẽ giống như một khối xếp hình, bị nó gỡ ra thành vô số khối.

- Được rồi, không cần phải cảm ơn tôi. Bởi vì lời cảm ơn của cô chẳng có gì cả. Hiện tại, tôi đã cứu mạng cô hai lần, sau này, nếu tôi có việc cần đến cô, tốt nhất cô không nên từ chối.

- Nếu cậu có thể để cho tôi tiếp tục sống, vậy bất kể cậu muốn gì, tôi đều sẽ đáp ứng.

Con ngươi Dương Tiểu Hoa khẽ động, nhìn chằm chằm vào Dương Gian.

Người này đã vượt quá sức tưởng tượng của cô ta.

Hắn không những có thể đánh cắp lực lượng của lệ quỷ, mà còn có thể giam giữ chúng.

Với lại, hắn còn có thể cứu sống cô, một người đang sắp sửa phải chết.

Lời lúc trước của Thái Ngọc không hề sai, trong thành phố này, đường sống duy nhất của cô ta chính là đi tìm Dương Gian.

- Đừng có nhiệt tình như vậy chứ. Ngay cả mạng của bản thân tôi cũng không dám đảm bảo, thì sao có thể để cho cô tiếp tục sống sót được. Một khi đụng phải nguy hiểm thực sự, sinh mạng của cô vẫn cực kỳ yếu ớt.

- Được rồi, không cần phí lời nữa, sắp đến sân bay rồi.

Dương Gian không nói thêm gì nữa, mà chuyên tâm lái xe.

Dương Tiểu Hoa bình tĩnh nhìn người thanh niên trước mặt.

Với cách tư duy của cô ta căn bản không thể nào lý giải ý nghĩ của Dương Gian được. Cô ta chỉ biết rằng người này rất đặc biệt, đôi khi hắn đáng cho người ta dựa dẫm. Ở bên trong bưu điện quỷ, hắn xuất hiện như một cơn ác mộng, đồng thời cũng là cứu tinh.

Hắn có thể giết chết người đưa thư trong tầng một cách tùy tiện, nhưng cũng có thể tiện tay cứu mạng một người sắp chết trở về với nhân gian.

Sau nửa ngày, Dương Tiểu Hoa mới mở miệng nói:

- Cảm ơn cậu.

Bất kể cô ta đang suy nghĩ cái gì, thì việc Dương Gian cứu cô ta là sự thật. Dù câu cảm ơn kia có chút bất lực, nhưng cô ta vẫn muốn cảm ơn và cảm kích hắn.

Dương Gian không trả lời lại, vẫn chuyên tâm lái xe.

Hiện tại xe đã đến phía ngoài sân bay.

Dưới ánh đèn của xe, phía ngoài sân bay đang tụ tập không ít bóng người lắc lư.

Bởi vì trên đường gặp phải Dương Tiểu Hoa, cho nên hành trình bị chậm trễ một chút. Vì vậy hiện tại đã sắp đến bảy giờ tối rồi. Thành phố đã tiến vào đêm, nhưng những người này vẫn không hề tản đi, mà lưu lại ở bên ngoài sân bay.

- Dương Gian!

Đúng lúc này, ở trong không gian yên tĩnh xung quanh đột nhiên xuất hiện một tiếng gọi.

Lệ quỷ đang kêu tên của Dương Gian.

- Bọn họ phát hiện ra chúng ta?

Dương Tiểu Hoa giật mình, thò đầu nhìn ra khỏi cửa sổ xe và quan sát xung quanh.

- Không nên xuống xe, hiện tại chúng ta đang bị rất nhiều người để mắt đến, nếu xuống xe lúc này chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.

- Dương Gian!

Lại có người gọi tên Dương Gian, âm thanh quỷ dị cứ thế quanh quẩn ở trong bầu trời đêm, khiến cho người ta cảm thấy rùng mình.

Nhưng không đợi cho Dương Tiểu Hoa nói xong.

Xe đã dừng lại.

Sau đó Dương Gian trực tiếp xuống xe, rồi đi vào trong sân bay.

Lý Dương cũng xuống xe, hắn ta khẽ liếc mắt nhìn Dương Tiểu Hoa.

- Cô cảm thấy những thứ này có thể ngăn được bọn tôi sao? Nếu không phải là do hơi xui thì bọn tôi đã xử lý được con quỷ kia rồi.

Sắc mặt Dương Tiểu Hoa thay đổi, lúc này cô ta mới ý thức được, hai người này cũng không phải là người bình thường.

- Dương Gian!

Có người đang gọi tên Dương Gian, dường như lệ quỷ vẫn đang để ý đến hắn, không chịu từ bỏ.

- Tao đang ở chỗ này, nếu muốn giết tao thì cứ đến.

Dương Gian vẫn rất bình tĩnh, trực tiếp đáp lại, thậm chí có chút khiêu khích con quỷ kia.

- Thân thể tôi lại bị mục nát.

- Thân thể tôi lại bị mục nát.

Âm thanh quỷ dị kia cứ thế vang vọng ở trong đại sảnh sân bay yên tĩnh và vắng vẻ. Lần này người nói chuyện là một nữ tiếp viên hàng không, nhưng giọng nói lại cực kỳ ngây ngô, vang vọng như oan hồn.

Dương Tiểu Hoa lập tức cảm thấy lông tơ đang dựng đứng, bất tri bất giác tự động thả chậm tốc độ.

Tụ tập lại ở chỗ này, sẽ không có chuyện gì đó chứ?

Trong này đang có lệ quỷ thật đó.

Dương Gian lập tức trả lời lại:

- Mày muốn chiếm thân thể tao. Hiện tại tao đang ở sân bay, thích lấy thì cứ đến.

Đồng Thiến và Hùng Văn Văn sắp đến.

Nếu con quỷ kia dám tới, vậy chẳng khác gì nó đang chui đầu vào rọ.

Tuy nhiên con quỷ này không có khả năng dự báo trước tương lai, nên không thể nào biết được Dương Gian đang gọi cứu viện.

- Tôi đã đến.

- Tôi đã đến.

Âm thanh của lệ quỷ tiếp tục vang lên.

Mỗi một phương hướng đều có âm thanh xuất hiện.

Thậm chí còn có âm thanh vang vọng đến từ khu rừng cây ở phía xa xa.

Dương Gian nói:

- Con quỷ này quả nhiên vẫn theo dõi tôi. Xem ra từ sau khi đi ra khỏi siêu thị kia, mấy người chúng ta vẫn bị lệ quỷ nhìn chằm chằm. Cũng phải thôi, trên đường đi chúng ta đều không thể thoát khỏi sự thăm dò của đám người quỷ dị kia, thì việc bị quỷ đuổi theo phía sau cũng là điều đương nhiên. Nhưng nếu đã vậy, chúng ta sẽ xử lý nó ngay tại chỗ này.

Lý Dương gật đầu nói:

- Đúng thế, lần này chúng ta chắc chắn sẽ không thất bại nữa.

Bình Luận (0)
Comment