Ngày hôm sau.
Dương Gian xuất phát từ sân bay, lái xe tiến đến khu vực được ghi chép là mãnh quỷ khu ở trong hồ sơ.
Mãnh quỷ khu chỉ là danh hiệu của chuyện linh dị, còn thực chất chỗ đó là một khu phố cũ chưa được phá bỏ xong ở trong thành phố Đại Xuyên. Chỉ là lúc trước do xảy ra chuyện linh dị, nên nó bị Lý Nhạc Bình phong tỏa.
Lượng người ngồi trên xe cũng không ít.
Ba người Lý Dịch, Liễu Thanh Thanh, Dương Tiểu Hoa đã quyết định đi theo, cộng thêm hai người Dương Gian và Lý Dương nữa.
Tổng cộng là năm người, đều là người đưa thư của bưu điện quỷ.
Đây là một lần hợp tác, cũng là một lần làm nhiệm vụ đưa thư khá gian nan.
Bởi vì ngày hôm qua Dương Gian thành công giam giữ đầu quỷ ảnh, nên nguy hiểm ở trong thành phố Đại Xuyên coi như đã được xử lý. Những người quỷ dị ẩn núp trong thành thị biến mất sạch sẽ, nhưng đổi lại, cả thành phố chìm vào yên tĩnh, không hề có bất cứ tiếng động nào.
Trên đường phố hoàn toàn trống rỗng, trong không khí tràn ngập một mùi thi thối nồng nặc.
Nguyên nhân của chuyện này là do chuyện linh dị diễn ra ở chỗ này quá lâu. Mặc dù chỉ là một chuyện linh dị cấp C, nhưng vì mất khống chế quá lâu, độ nguy hiểm của nó đã gần tiếp cận với chuyện linh dị cấp S.
- Thành phố này coi như xong.
Lý Dương ngồi ở vị trí ghế phụ, chứng kiến cảnh tượng ở bên ngoài liền thở dài một hơi.
Thời điểm bị nhốt ở trong thế giới của quỷ họa, hắn ta cũng từng trải qua chuyện như vậy.
Lý Dịch ở đằng sau nói:
- Hẳn sẽ không đến mức đó chứ. Có lẽ vẫn còn người sống cũng không chừng. Vừa nãy tôi có nhìn thấy một vài bóng người lắc lư ở gần cửa sổ.
- Đúng là vẫn còn có người sống, chỉ là không còn nhiều nữa. Với lại, tòa thành thị này vẫn chưa bị xong đâu, không phải ở trên hồ sơ có nói, trước kia Lý Nhạc Bình từng di chuyển phần lớn người rời khỏi đây hay sao?
Liễu Thanh Thanh nói, trong tay cô ta là một phần hồ sơ về thành phố Đại Xuyên.
Đây là tập hồ sơ ghi chép về chuyện linh dị mãnh quỷ khu.
Phần hồ sơ này đã được Dương Gian công khai cho bọn họ.
Dù sao ở trong đây cũng chẳng có nội dung gì quan trọng. Ngoài ra hắn cũng muốn cho bọn họ hiểu rõ rốt cục chuyện gì đang xảy ra, kẻo lại mơ mơ màng màng để rồi chết một cách không minh bạch.
Lý Dương nói:
- Đội trưởng, anh cảm thấy Lý Nhạc Bình thật sự đã xử lý được lệ quỷ trong mãnh quỷ khu hay sao?
Dương Gian nói:
- Hẳn là đã xử lý được, nhưng tôi cảm thấy hắn ta vẫn chưa thể xử lý hoàn toàn. Bởi vì từ đầu đến cuối, khu vực trung tâm của mãnh quỷ khu đều ở trong trạng thái phong tỏa. Đây chính là thủ đoạn mà người phụ trách thường dùng để xử lý chuyện linh dị, phong tỏa toàn bộ khu vực, khiến lệ quỷ bị nhốt bên trong khu vực không người. Chỉ cần đảm bảo lệ quỷ không hành động lung tung, thì cũng có thể coi như đã xử lý chuyện linh dị thành công. Cũng không nhất thiết phải thành công giam giữ lệ quỷ thì mới gọi là xử lý được chuyện linh dị.
- Mặt khác, khu vực trung tâm của mãnh quỷ khu chính là tiểu khu Minh Nguyệt, là nơi chúng ta cần đưa thư. Mà trong tiểu khu Minh Nguyệt có mấy tòa nhà cũ cao trên năm tầng.
Nói xong, Dương Gian tiện tay đưa cho hắn ta một phần tư liệu có liên quan đến tiểu khu Minh Nguyệt.
Trong hồ sơ có ghi chép từ lúc tiểu khu Minh Nguyệt bắt đầu xây dựng đến giờ. Ba mươi năm trước tiểu khu Minh Nguyệt được khởi công xây dựng và kết hợp với các khu nhà cũ tạo thành một khu mới.
Mấy năm gần đây, nhằm cung cấp không gian cho sự phát triển của thành phố Đại Xuyên, khu nhà cũ này đang chuẩn bị dỡ bỏ.
Kết quả là gần tiểu khu Minh Nguyệt đột nhiên xuất hiện chuyện linh dị. Cũng chính là lệ quỷ có danh hiệu mãnh quỷ khu ở trên hồ sơ. Ở xung quanh tiểu khu bắt đầu xuất hiện người chết thảm, sau đó Lý Nhạc Bình tham gia vào.
Mọi chuyện cũng không quá phức tạp, chỉ đơn thuần là một chuyện linh dị xảy ra ở trong thành phố mà thôi.
Những chuyện tương tự như vậy xảy ra khá nhiều ở cách thành phố, không có gì đáng để chú ý cùng chú trọng.
Điểm duy nhất đáng để ý ở đây chính là tiểu khu Minh Nguyệt.
Một tiểu khu được xây dựng từ hơn ba mươi năm trước lại trở thành địa điểm mà bưu điện quỷ muốn đưa thư.
Nó chính là trung tâm của mãnh quỷ khu.
Kết hợp những tin tức này lại với nhau đã đủ để chứng minh sự đặc biệt của nó. Thậm chí ngay cả Lý Nhạc Bình cũng đang trốn ở trong tiểu khu Minh Nguyệt của mãnh quỷ khu.
Dương Gian vừa lái xe vừa suy nghĩ về các loại tình huống.
Còn những người khác, bộ dạng của họ giống như đang đi ra pháp trường vậy, ai nấy đều tỏ ra nặng nề.
Trên thực tế, tối hôm qua ba người bọn họ đều không ngủ.
Riêng Dương Tiểu Hoa, vừa nằm nhắm mắt đã thấy ác mộng, phải bừng tỉnh. Sau đó có muốn ngủ tiếp cũng không được. Thậm chí đến hiện tại cô ta đều cực kỳ tỉnh táo, không chút bối rối.
Tuy nhiên trạng thái này của cô ta chỉ là tạm thời.
Nếu duy trì tình trạng này lâu, tinh thần của cô ta sẽ trở nên thất thường, sau đó đổ vỡ, cuối cùng có khả năng sẽ phát điên.
Lý Dịch trầm mặc từ nãy giờ đột nhiên mở miêng nói:
- Dương Gian, sau khi đến tiểu khu Minh Nguyệt cậu định hành động như thế nào đây?
- Không biết.
Dương Gian đang lái xe. Mặc dù hắn không thích làm tài xế, nhưng việc giao tay lái cho người khác hắn càng không thích hơn.
Lý Dịch và những người khác đều giật mình:
- Không biết? Sao lại như vậy? Không phải cậu đã có kế hoạch đầy đủ rồi sao?