Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1715 - Chương 1716: Khu Vực Bị Vứt Bỏ 3

Chương 1716: Khu Vực Bị Vứt Bỏ 3

Nhưng đây chỉ là sự ấm áp bề ngoài thôi, còn ở trong lòng đám người vẫn cảm thấy lạnh lẽo.

Mãnh quỷ khu là một khu chung cư cũ với nhiều tầng kiến trúc lâu năm. Chỗ mới thì có tuổi thọ chừng chục năm, lâu thì cũng phải năm sáu chục năm gì đó.

Do phần lớn nhà cửa đều đã bị dỡ bỏ, nên tầm nhìn phía trước của Dương Gian cũng không bị ngăn cản. Hắn có thể nhìn thấy rõ ràng từng đống gạch vữa nằm la liệt ở trên mặt đất, còn chưa được dọn dẹp.

Chỉ là càng tiến sâu vào trong khu vực này.

Nhà cửa ở xung quanh càng ngày càng hoàn chỉnh.

Điều này chứng tỏ việc phá dỡ còn chưa ảnh hưởng đến khu vực bên trong của khu vực này.

Những tuyến đường phức tạp, bảng hiệu bằng đèn nê ông cũ kỹ cùng những cột điện thấp bé xuất hiện ở trước mắt bọn họ.

Hai bên là những bức tường cũ kỹ, bẩn thỉu.

Mặt đất nhấp nhô, lổm nhổm.

Nếu không phải xung quanh còn có một vài thứ thời hiện đại, có lẽ mọi người còn tưởng rằng bản thân đã đi vào một con hẻm nhỏ của chừng mười mấy năm về trước.

- Phía trước chính là tiểu khu Minh Nguyệt.

Lý Dương nhìn tín hiệu định vị, sau đó chỉ tay về một tiểu khu cũ kỹ ở phía xa xa và nói.

Trên đường đi không hề có bất cứ nguy hiểm nào xảy ra.

Dương Gian đã tiếp cận đến tiểu khu Minh Nguyệt, từ xa hắn đã trông thấy từng dãy nhà cao chừng 5 tầng. Tổng cộng có khoảng chừng 9, mười tòa nhà gì đó. Những tòa nhà này đều được xây dựng cùng thời điểm với nhau, bên ngoài được quét sơn hẳn hoi, là một loại sơn màu xanh nhạt, trông khá mới.

Thế nhưng cửa sổ trong hành lang của tiểu khu không phải là cửa sổ bằng kính.

Mà là dùng gạch và vữa để xây thành các khung cửa sổ hình thoi.

Với loại cửa sổ này, hành lang nhất định sẽ khá u ám. Cho dù đang là ban ngày đi nữa, ở hành lang cũng sẽ có cảm giác âm trầm. Nếu đến tôi mà hành lang không bật đèn, thì người khác chỉ còn cách sờ soạng từng chút để mà bước đi thôi.

Trước kia thành phố Đại Xương cũng từng có khu phố cũ như này, thậm chí lúc còn bé Dương Gian cũng từng ở trong đó.

Nhưng hiện tại chỗ kia đã không còn nữa.

- Tiểu khu Minh Nguyệt sao?

Dương Gian dừng lại, không tiếp tục đi về phía trước. Hắn cầm điện thoại, sau đó gọi một cuộc gọi.

Số điện thoại này chính là số mà ngày hôm qua một người tự xưng là Lý Nhạc Bình đã gọi cho hắn.

Nếu là người kia là thật, vậy theo như những gì mà Lý Nhạc Bình đã nói, hắn ta phải ở đâu đó trong tiểu khu Minh Nguyệt.

Cuộc gọi đã được kết nối.

Nhưng nó vẫn luôn ở trong trạng thái đổ chuông, không có người bắt máy.

- Nghe xem, có âm thanh gì đó?

Lý Dịch bất chợt nghiêng tai lắng nghe:

- Dường như đó là tiếng chuông điện thoại.

- Ở phía trước.

Dường như khả năng nghe của Dương Tiểu Hoa tốt hơn một chút, cô ta lập tức phân biệt ra phương hướng, liền chỉ tay về phía đó.

Dương Gian khẽ nhíu mày, để điện thoại xuống, nhưng không cúp máy. Hắn cũng đã nghe được tiếng chuông điện thoại kia. Mặc dù âm thanh rất nhỏ, nhưng vì xung quanh khá yên tĩnh, nên chỉ cần có tiếng động là sẽ phát hiện ra ngay.

Lúc này.

Đám người đi về phía phát ra tiếng chuông điện thoại kia.

Rất nhanh.

Bọn họ đã tìm thấy một cái tủi nhựa màu đỏ đậm ở trong một đống gạch vữa. Túi nhựa được treo trên hàng rào théo, bên trong có chứa một chiếc điện thoại di động.

Lý Dương có chút sững sờ, sau đó nói:

- Là điện thoại của Lý Nhạc Bình? Hắn ta biết rõ chúng ta sẽ đến nên đã để sẵn điện thoại ở chỗ này, nhằm báo hiệu cho chúng ta?

- Hẳn là như vậy.

Dương Gian khẽ gật đầu, suy đoán của hắn cũng giống như Lý Dương.

Lấy chiếc điện thoại di động ở trong túi nhựa màu đỏ ra.

Quả nhiên, số điện thoại đang hiện ra trên màn hình chính là dãy số của hắn.

Chỉ là lượng pin còn lại của điện thoại không nhiều nữa, cùng lắm nó chỉ có thể cung cấp đủ pin cho điện thoại chừng một ngày là sẽ hết.

"Tên này đoán được ngày hôm nay mình sẽ đến tiểu khu Minh Nguyệt sao?"

Dương Gian khẽ nhíu mày, hắn mở điện thoại lên và bắt đầu kiểm tra.

Điện thoại không cài mật mã, đồng thời bên trong cũng chẳng có bất cứ thông tin quan trọng nào, mà chỉ có một đoạn tin nhắn ngắn. Xem ra đây là tin tức duy nhất mà Lý Nhạc Bình muốn gửi cho Dương Gian xem.

"Dương Gian, nếu cậu nhìn thấy đoạn tin nhắn này chứng tỏ cậu đã đi vào trong mãnh quỷ khu. Hãy cẩn thận, bởi vì bên trong mãnh quỷ khu đang có ba con lệ quỷ. Hiện tại cả ba con lệ quỷ này đều đang tìm kiếm tôi. Trong đó có hai con lệ quỷ là do lệ quỷ trong người hai đồng nghiệp của tôi khôi phục lại sau khi chết. Còn con quỷ còn lại khá thần bí, tôi không biết nhiều về nó, tôi chỉ có thể nói cho cậu biết tin tức về hai con lệ quỷ của hai người đồng nghiệp thôi."

Ba con lệ quỷ?

Trong đó có hai con là do ngự quỷ nhân chết tạo thành, còn một con khác là ngọn nguồn của chuyện linh dị mãnh quỷ khu.

Dương Gian tiếp tục đọc, phía dưới chính là một ít tư liệu mà Lý Nhạc Bình gửi cho hắn.

Lý Nhạc Bình có hai người đồng nghiệp, lúc còn sống hai người lần lượt là Giang Thành, danh hiệu quỷ mộng du.

Theo như tư liệu viết, Giang Thành khống chế một con lệ quỷ rất đặc biệt. Vào ban ngày, con quỷ này không có bất cứ dị thường nào, nhưng buổi tối con quỷ này sẽ bắt đầu tiếp quản thân thể của Giang Thành, rồi bắt đầu du đãng khắp nơi, cực kỳ nguy hiểm. Khi Giang Thành còn sống, hắn ta có thể khống chế được năng lực mộng du của quỷ, khiến nó không giết người tùy tiện.

Nhưng hiện tại Giang Thành đã chết, nói cách khác, ngay khi trời vừa tối, quỷ mộng du sẽ bắt đầu du dãng xung quanh mãnh quỷ khu và giết người.

Phương pháp tránh né khá đơn giản, đó là không ở trong khu vực này vào ban đêm. Còn nếu phải đến chỗ này vào buổi tối, thì trốn cho kỹ, đừng đụng phải con quỷ kia là được, nếu không sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Dương Gian tiếp tục đọc.

- Quỷ mộng du? Tạm thời thứ này không có nguy hiểm gì với chúng ta cả. Hiện tại đang là ban ngày.

Người đồng nghiệp thứ hai của Lý Nhạc Bình chính là một người thanh niên tên Trương Tiểu Tiểu. Người này khống chế hai con lệ quỷ, là một ngự quỷ nhân có thực lực.

Danh hiệu: Quỷ tìm người.

Ngay khi nhìn thấy thông tin này, sắc mặt Dương Gian khẽ đổi.

Người này cực kỳ nguy hiểm.

Hiện tại người này đang du đãng xung quanh đây.

Theo như tư liệu, một khi bị con quỷ này tìm ra được, người kia chắc chắn phải chết. Cho dù là ngự quỷ nhân đi nữa cũng khó mà chịu nổi. Đây thuộc về loại quy luật hẳn phải chết.

Mà cái gọi là tìm ra được kia chính là bị quỷ phát hiện, hoặc là bị nó tiếp cận gần người chừng một hai mét. Có thể nói, quy luật giết người của con quỷ này rất đơn giản.

Bình Luận (0)
Comment