Hoàn thành nhiệm vụ đưa thư sớm được chừng nào, sinh mạng của bọn họ sẽ có thêm một phần bảo hộ.
Dương Gian không hề hành động, hắn chỉ đứng yên tại chỗ và dùng hai con mắt đỏ au đánh giá tình hình xung quanh.
Lực lượng mắt quỷ đã ăn mòn mắt của hắn.
Nên dường như hai con mắt của hắn đã sắp sửa bị mắt quỷ thay thế, có được một số đặc điểm linh dị. Có vẻ đây là một số biến hóa khi lệ quỷ khôi phục lại.
Mặc dù bình thường loại biến hóa này là xấu, nhưng ở trong một vài tình huống nào đó, nó lại giúp cho Dương Gian có thể sử dụng năng lực lệ quỷ mà không phải trả giá.
Khung cảnh tối tăm ở trong này không hề có bất cứ ảnh hưởng nào đối với Dương Gian.
Rất nhanh hắn đã khóa lại một tấm thẻ tên ở trên một cánh cửa.
Mặc dù thứ này đã bị khói hun đen sì, không thể nhìn rõ chữ, nhưng thông qua hình dạng, hắn vẫn có thể nhận ra được đây là phòng 301.
Chỉ là hắn không biết đây là căn phòng 301 của tòa nhà số 7 hay là phòng 301 của tòa nhà số 9.
- Mấy người khỏi tìm, là căn phòng này.
Dương Gian lạnh nhạt nói, sau đó hắn trực tiếp bước lại rồi giơ chân đạp một phát vào cửa phòng.
Nhiệm vụ của bưu điện quỷ chỉ là muốn bọn họ đưa thư đến căn phòng 301 của tòa nhà số 7, chứ không hề bảo bọn họ phải đưa thư cho ai, cũng không nói được hay không được phép phá cửa. Cho nên hắn có thể làm những thứ mà bưu điện quỷ không quy định.
- Chờ một chút.
Lý Dịch vội vàng lên tiếng can ngăn, dường như hắn ta không nghĩ Dương Gian lại hành động lỗ mãng như vậy.
- Rầm!
Nhưng mà đã muộn.
Cửa phòng 301 đã bị Dương Gian đá văng, âm thanh phá cửa lập tức vang vọng ở trong tòa nhà. Chấn động cực mạnh khiến bụi đất ở xung quanh ào ào rơi xuống.
Vừa bạo lực, vừa tùy tiện.
Khiến cho mấy người khác phải giật thót, tâm tình cũng trở nên căng thẳng hơn.
Nhét thư qua khe cửa không được hay sao mà phải mở cửa như thế này?
Cửa vừa được mở ra.
Một cỗ hàn khí vì phủ bụi từ lâu lập tức tràn ra từ trong phòng.
Đồng thời, bên trong phòng 301 xuất hiện một ngọn đèn vàng. Dù khá ảm đạm, nhưng nó vẫn có thể chiếu sáng mọi thứ.
Đùa cái gì vậy?
Trong này còn có ánh đèn?
Chuyện này tuyệt đối không thể nào xảy ra được, bởi vì mãnh quỷ khu đã bị ngắt điện nước. Dù sao chỗ này cũng là một khu phố cũ đang chuẩn bị phá bỏ, toàn bộ dân cư cũng đã di dời hết rồi.
- Ánh đèn này...
Dương Tiểu Hoa có chút thất thần khi chứng kiến ánh đèn.
Lý Dịch khẽ ho khan một tiếng:
- Đúng thế, không sai đâu, nó tương tự với ánh đèn trong bưu điện quỷ.
- Cho nên, đây chính là căn phòng 301?
Liễu Thanh Thanh tiến lại gần để quan sát.
Bên trong có chút cổ lỗ sĩ.
Có một loại cảm giác nó tương đối lạc hậu. Toàn bộ đồ dùng trong nhà đều được làm bằng gỗ, sơn đỏ, nhưng hiện tại đang bị tróc ra vì năm tháng. Trên vách tường, hay mặt sàn đều được lát bởi loại gạch men thời kỳ trước, giống với phong cách của thời kỳ dân quốc. Trên vách tường có dán rất nhiều logo quảng cáo, mỗi một tấm lô gô đều được đóng đinh ở bốn góc. Đây chính là phong cách trang trí của thập niên tám mươi.
"Trong này không bị khói hun đen."
Dương Gian khẽ nhíu mày, lập tức phát hiện ra điểm mấu chốt nhất của vấn đề.
Toàn bộ tiểu khu đều bị bao phủ bởi khói đặc, bị hun cho đen thui. Dù là trong phòng hay ngoài phòng đều không khác gì nhau. Nhưng căn phòng này lại không có hiện tượng đó. Chẳng những thế, trong này vẫn còn có thể bật đèn, mọi thứ duy trì bộ dạng sạch sẽ gọn gàng như trước.
"Có thể đối kháng được với lực lượng linh dị cũng chỉ có lực lượng linh dị, trong phòng này chắc chắn có quỷ… Dù không phải quỷ thì cũng sẽ có đồ vật linh dị nào đó."
Trong lòng Dương Gian có chút chần chờ, hắn đang suy nghĩ có nên đi vào không.
Một bước đi này rất tốt, nhưng lại khá mạo hiểm.
Bởi vì, nói không chừng
Bởi vì khả năng cao căn phòng này sẽ là quỷ vực, một khi đi vào sẽ rất khó để trở ra.
- Không khí ở chỗ này thông thoáng hơn rất nhiều.
Lý Dịch đứng trước cửa phòng, liên tục hít thở không ngừng.
Cảm giác đau nhói khi hít phải thứ khói kia đã được làm dịu xuống.
Giống như nãy giờ chỉ là ảo giác vậy.
Tuy nhiên việc này chỉ là do lực lượng linh dị ở trong căn phòng tràn ra xua tan đi lớp sương khói dày đặc ở bên ngoài. Việc này cũng không phải là tình thế chuyển biến tốt, mà chỉ là đống sương khói kia tạm thời bị ngăn chặn mà thôi.
Liễu Thanh Thanh nhìn Dương Gian, sau đó chậm rãi mở miệng nói;
- Đặt thư trước cửa là nhiệm vụ lần này có thể hoàn thành. Không nên tiếp tục tiến tới nữa, nếu không sẽ xảy ra chuyện. Tôi biết năng lực của anh rất mạnh, nhưng tình hình ở trong chỗ này còn đáng sợ hơn.
Sắc mặt Dương Gian biến hóa liên tục.
- Vào trong xem tình hình trước đã rồi mới quyết định có nên đặt thư xuống không.
Đúng vậy.
Nếu lúc này thả thư xuống sàn, có khả năng bọn họ sẽ hoàn thành nhiệm vụ, có thể lập tức rút lui, rời xa khỏi thành phố Đại Xuyên, trở về bưu điện quỷ.
Nhưng hắn sẽ không thể nào biết được bí mật nằm đằng sau bức thư này.
Dương Gian sẽ bỏ lỡ, không biết được rốt cục thứ tồn tại trong căn phòng này là gì.
Dương Tiểu Hoa chợt nhắc nhở.
- Trước kia Lý Dương cũng từng nói, tình trạng hiện tại của cậu rất tệ.
Cô ta cũng không mong Dương Gian sẽ mạo hiểm.
Đều đã làm đến bước này rồi, bọn họ cũng nên nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi, không nên tự đi tìm đường chết, đi nghiên cứu bí mật này nọ gì đó.
- Nếu mấy người sợ thì cứ đứng ở đây. Thư đang ở trong tay tôi, nếu tôi gặp phải nguy hiểm và chết đi. Kiểu gì thư cũng được lưu lại tại phòng 301. Đến khi đó coi như mấy người đã hoàn thành việc đưa thư, chỉ cần đốt giấy viết thư và rời đi là được.
Dương Gian liếc nhìn đám người, sau đó trực tiếp bước vào trong căn phòng.
Dưới sự bao phủ của ánh đèn, bóng dáng của hắn trở nên mông lung, rồi dần dần biết mất trong tầm mắt của mọi người.
- Hả ?
Những người khác thấy vậy đều trợn tròn hai mắt, cảm thấy có chút kinh dị.
Quả nhiên.
Căn phòng 301 này không hề đơn giản như vậy.