Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1738 - Chương 1739: Sáng Đèn 2

Chương 1739: Sáng Đèn 2

Hắn ta không dám đắc tội Dương Gian.

Bởi vì Lý Nhạc Bình thực sự không đoán ra được năng lực của Dương Gian như thế nào.

Rõ ràng chỉ là người mới, nhưng lại có thể xử lý được chuyện linh dị của quỷ chết đói. Còn hiện tại, vốn dĩ tình trạng của hắn đang rất kém cỏi, nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn lại có thể nghịch chuyển, xử lý sạch ngọn nguồn mãnh quỷ khu và con lệ quỷ khôi phục lại của hắn ra.

Hiện tại bản thân hắn ta cũng không thể biết được liệu Dương Gian còn lá bài nào chưa lật nữa không.

Dù hiện tại hắn ta đang ở trong thời điểm tỉnh táo, khống chế hoàn mỹ quỷ lãng quên và quỷ mộng du.

- Việc này phải chờ đến lúc đó để xem liệu cậu có đưa ra cái giá khiến tôi hài lòng không đã.

Dương Gian khẽ thả lỏng cánh tay đang cầm chặt thanh sài đao.

- Với lại, đừng nên tạo thêm phiền toái cho tôi, cũng đừng nghĩ cách gây sự, nếu không cậu sẽ chết rất thảm. Tôi dám đảm bảo về điều đó.

- Cậu cứ yên ta.

Lý Nhạc Bình đứng cạnh cửa sổ đáp lại một cách khá cứng nhắc. Sau khi thương lượng thành công, hắn ta chậm rãi lùi về sau.

Cuối cùng bóng dáng của hắn biến mất khỏi cửa sổ, hòa lẫn vào trong bóng tối của tòa nhà bị khói hun đen sì sì.

Lý Dương thấy vậy thầm thở phào một hơi.

- Đội trưởng, thật sự không ra tay thật sao?

Nếu hai nhân vật cấp đội trưởng này mà động thủ thì mọi chuyện sẽ chẳng khác gì cuộc chiến giữa Dương Gian và Diệp Chân ở thành phố Đại Hải.

Là một người đồng đội, áp lực của hắn ta cũng rất lớn.

- Tên gia hỏa này đã thành công vượt qua một bước mấu chốt nên không dễ giết chút nào. Muốn đối phó với kiểu dị loại như này phải dựa vào loại lệ quỷ có năng lực xâm lấn ý thức.

Dương Gian khẽ liếc nhìn chiếc hộp vừa bị hắn mang đến ở bên cạnh.

Bên trong đó có chứa đinh đóng quan tài và đầu quỷ ảnh.

Hắn có thể dùng quỷ vực để lấy đi đinh đóng quan tài và thả ra đầu quỷ ảnh bất cứ lúc nào.

Nhưng Dương Gian không làm như vậy.

Hắn cũng lo thứ này sẽ bị mất khống chế.

Lý Dương nói:

- Như vậy cũng tốt. Mục đích khi đến đây của chúng ta đã hoàn thành. Nếu đánh nhau với hắn ta, chúng ta sẽ lại phải gánh chịu một số nguy hiểm không xác định.

Một con lệ quỷ rời đi.

Một con bị giam giữ.

Con còn lại bị Dương Gian chém ra từng mảnh.

Trong tiểu khu Minh Nguyệt, cảnh tượng nguy hiểm nhất vừa nãy đã bị hóa giải hoàn toàn.

- Thu mấy mảnh thân thể của con rối quỷ này lại. Có lẽ thứ này là một món đồ linh dị, tôi nghĩ nó sẽ có liên quan đến búp bê thế mạng. Cứ nhặt nó mang về, rảnh rỗi tôi sẽ nghiên cứu nó sau.

Dương Gian khẽ ra hiệu một cái, sau đó mang một chiếc rương từ trên chuyên cơ tại phi trường đến. Tiện tay nhét luôn cỗ thây khô kia vào bên trong rương.

Cỗ thây khô này là một con lệ quỷ cực kỳ nguy hiểm, hắn không thể không cẩn thận với nó.

Lý Dương khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu thu nhặt những phần thân thể kia của con rối quỷ.

- Kết thúc rồi sao?

Thấy cảnh tượng như vậy, hai người Lý Dịch và Dương Tiểu Hoa mới lấy lại tinh thần đồng thời hiểu ra mọi chuyện.

Nhưng có một chi tiết mà bọn họ không chú ý đến.

Đó là đến giờ… Đường về bưu điện quỷ vẫn không xuất hiện.

Cùng lúc đó.

Tòa nhà bị khói hun đen có chứa căn phòng 301 kia đột nhiên trở nên khác thường.

Toàn bộ tòa cửa sổ của tất cả các phòng đều đồng loạt sáng đèn.

Ánh đèn vàng mông lung kia càng trở nên bắt mắt hơn khi ở trong thế giới màu đỏ.

"Xuất hiện dị thường."

Dương Gian nhanh chóng quay người, sau đó dùng mắt quỷ nhìn chằm chằm vào cửa sổ của một căn phòng trên tầng ba.

Ở cạnh cửa sổ của căn phòng này, bóng người của một cô gái mặc sườn xám khẽ đong đưa.

Bóng người này tương đối quen thuộc.

Nhưng nó không phải là bất cứ thứ gì ở trong phòng 301, mà là Liễu Thanh Thanh, người đưa thư đi theo bọn họ đến đây.

"Cô gái tên Liễu Thanh Thanh kia không có mặt ở đây, cô ta còn ở lại phòng 301?"

Dương Gian tùy tiện liếc mắt quan sát xung quanh, nhưng hắn không nhìn thấy Liễu Thanh Thanh, cũng không tìm được thi thể của cô ta.

Một người mà lúc trước hắn xem nhẹ nay lại có dính líu đến phòng 301.

"Quay lại đó nhìn thử xem."

Dương Gian vội vàng thu thập chỗ này, rồi nhanh chóng quay người trở lại phòng 301.

Vừa mới mở ra hộp âm nhạc, thành công vượt qua một đợt lệ quỷ tập kích nguy hiểm nhất và xử lý lệ quỷ trong tiểu khu Minh Nguyệt. Nhưng hắn không ngờ được, vừa mới đưa thư thành công, thì phòng 301 lại xuất hiện dị thường.

Không có khói đặc bao phủ, mùi thi thể cháy khét ở xung quanh cũng nhanh chóng tiêu tan.

Giống như ngọn nguồn của mùi hôi thối này đã bị thanh lý vậy.

Nhưng sau đó, tòa nhà số 7 lại đột nhiên sáng đèn.

Giống như tòa cao ốc này được kết nối với nguồn điện vậy, nó lập tức khôi phục lại bộ dạng bình thường.

Nhưng cảnh tượng nhìn như bình thường này lại để lộ ra sự bất thường của nó.

Bởi vì chỗ này là quỷ vực của Dương Gian.

Một nơi bị thế giới màu đỏ của hắn bao phủ, không thể nào có khả năng xuất hiện nguồn sáng khác.

Nếu có, thứ nguồn sáng này chắc chắn có dính líu đến lực lượng linh dị.

"Bức thư này đã xảy ra vấn đề?"

Vừa mới dọn dẹp xong đống thi thể của con rối quỷ, Lý Dương đã chứng kiến tòa nhà số 7 mà Dương Gian vừa thoát ra đột nhiên xuất hiện dị thường.

Sắc mặt hắn ta khẽ biến đổi khi nhìn thấy từng cửa sổ đột nhiên lóe lên ánh sáng mở nhạt.

Bởi vì bọn họ đang ở trong quỷ vực của Dương Gian.

Ánh đèn kia muốn chiếu vào được chỗ này thì có nghĩa là quỷ vực của Dương Gian phải bị ă mòn. Hoặc tòa nhà kia có thể ngăn cách sự ảnh hưởng từ quỷ vực của Dương Gian. Cho nên tình cảnh như này chính là dị thường xuất hiện ngoài ý muốn. Đồng thời, điều mà sự dị thường này đại diện chính là nguy hiểm.

"Cũng may là hiện tại lệ quỷ trong tiểu khu Minh Nguyệt đã bị xử lý. Đồng thời cũng đã hoàn thành nhiệm vụ đưa thư. Lúc này đã không cần phải lo lắng gì nhiều nữa. Cho dù phòng 301 có xảy ra chuyện gì đó, có lẽ cũng sẽ xử lý được, không đến mức phải rơi vào tình cảnh nguy hiểm như vừa rồi."

Trong đầu Lý Dương xuất hiện ý nghĩ này.

Sau khi chuẩn bị một chút, hắn ta cũng vội vàng theo sau.

Bình Luận (0)
Comment