Mặc dù trong kia có khả năng đang tồn tại nguy hiểm, nhưng là một người đồng đội, hắn ta nhất định phải hành động cùng với Dương Gian.
Dương Gian không có sử dụng quỷ vực để xâm lấn vào tòa nhà kia một cách lung tung. Bởi vì hắn lo sợ việc xâm lấn tùy tiện như vậy sẽ kích hoạt quy luật giết người đáng sợ nào đó, hoặc bị thứ gì đó chưa biết, cực kỳ khủng bố để mắt đến. Cho nên hắn lựa chọn một cách thức tương đối ổn thỏa, đó là đi bộ vào trong.
Dù lúc này trên người hắn đang có nguyền rủa của hộp âm nhạc, hắn cũng vẫn tỏ ra cực kỳ cẩn thận.
Lần mở ra nguyền rủa của hộp âm nhạc trước đó, hắn cũng từng thiếu chút nữa chết vì tập kích của lệ quỷ, hơn nữa còn không phải chỉ là một lần.
"Hành lang đã khôi phục lại bộ dạng như lúc trước, không còn dấu vết bị quỷ khói hun đen nữa."
Lúc này Dương Gian đột nhiên phát hiện ra, ở trong hành lang của tòa nhà cũng có sáng đèn.
Vách tường cũ kỹ loang lổ, không còn màu đen sì sì như lúc trước nữa.
Dường như khi phòng 301 xuất hiện dị thường, thì toàn bộ tòa nhà đã bị ảnh hưởng, xuất hiện một loại biến hóa nào đó không ai biết.
Đây là một tín hiệu không tốt chút nào.
"Có nên đi vào trong phòng 301 kiểm tra thêm lần nữa không?"
Lúc này trong lòng Dương Gian sản sinh ra một chút do dự.
Theo lý mà nói, hiện tại hắn đã có thể cuốn gói và rời khỏi thành phố Đại Xuyên.
Bởi vì hắn đã xử lý xong lệ quỷ trong mãnh quỷ khu, biết rõ tình trạng của Lý Nhạc Bình, đồng thời cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của bưu điện quỷ. Có thể nói, mục đích đến đây lần này của hắn đã hoàn thành hết rồi.
Nhưng…
Dương Gian còn chưa điều tra rõ ràng bí mật ẩn chứa ở phía sau bức thư.
Vốn hắn cho rằng lần này đã có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện, nhưng cuối cùng hắn vẫn ngây thơ một chút. Bởi vì tình trạng của bản thân không tốt, nên Dương Gian bị quỷ trong phòng 301 đuổi ra ngoài, không cách nào điều tra rõ ràng mọi thứ bên trong.
"Mình đang có nguyền rủa của hộp âm nhạc, ít nhiều gì vẫn nên đi mạo hiểm một chút."
Dương Gian đưa ra quyết định rất nhanh, hắn không có tơ tưởng gì, lập tức cất bước đi vào trong hành lang.
- Lý Dương, cậu không cần phải vào đâu, cứ đứng ở ngoài quan sát tình hình là được. Tôi sẽ đích thân vào trong đó thăm dò một phen.
Hắn có sự bảo vệ từ hộp âm nhạc, còn Lý Dương thì không.
Cho nên thời điểm hiện tại hắn không cần bất cứ sự giúp đỡ nào từ người khác.
Nếu gặp phải nguy hiểm không thể xử lý thì dù thêm một Lý Dương hay thieues một Lý Dương cũng không có gì khác nhau.
Lý Dương nghe vậy lập tức dừng bước, trong lòng khẽ thở phào một hơi.
Thú thực, trong lòng hắn ta có một chút áp lực. Mặc dù trước đó hắn ta chưa từng bước vào phòng 301, nhưng chỉ cần nhìn thấy Dương Gian vừa bị lệ quỷ truy sát phải chạy ra khỏi phòng 301 là đủ hiểu chỗ kia nguy hiểm đến mức nào. Hiện tại căn phòng 301 kia có khả năng cao là đã bị mất khống chế, cho nên mức độ nguy hiểm của nó sẽ còn cao hơn.
Chỉ lỡ bất cẩn một tý thôi, khả năng cao hắn ta sẽ không thể đi ra ngoài được.
"Cô gái tên Liễu Thanh Thanh kia vẫn còn ở trong phòng 301, cho nên tình huống dị thường vừa xảy ra chẳng lẽ lại có liên quan với cô ta? Trước đó mình tửng cảm thấy cô gái này có gì đó không thích hợp. Nhưng vì cô ta chỉ là người đưa thư tầng ba nên không nghĩ nhiều. Nhưng giờ xem ra, Liễu Thanh Thanh mới là tai họa ngầm lớn nhất."
Ánh mắt Dương Gian khẽ động, hắn đi dọc theo cầu thang lên trên, vừa đi vừa suy nghĩ một ít chuyện.
Nhớ lại những gì xảy ra vào tối ngày hôm qua tại bưu điện quỷ.
Tối hôm qua hắn từng nghe thấy tiếng giày cao gót đi ở bên ngoài hành lang.
Lúc đó bọn hắn nghi ngờ bên ngoài đang có lệ quỷ lảng vãng.
Đồng thời, ở trong đám người đưa thư xuất hiện lần này, Liễu Thanh Thanh là người duy nhất mang theo giày cao gót.
Người đưa thư bình thường không thể nào mặc giày cao gót.
Vì nó không thuận tiện cho việc chạy trốn.
Mặc dù lúc trước Dương Gian có nghi ngờ, nhưng không suy nghĩ nhiều. Dù sao mục đích chủ yếu của hắn cũng không phải vì điều tra thân phận của người đưa thư, mà là điều tra rõ về bưu điện quỷ.
"Nếu cô ta có vấn đề, mình sẽ xử lý ngay tại chỗ này."
Trong tay Dương Gian vẫn là thanh sài đao loang lổ, một khi phát động môi giới, việc giết chết Liễu Thanh Thanh sẽ cực kỳ dễ dàng.
Bởi vì lúc trước Liễu Thanh Thanh đi cùng nhóm với hắn, nên trong lòng hắn hiểu rõ chỗ nào có dấu chân của cô ta.
Chỉ là trước khi xác nhận mọi việc, hắn sẽ không sử dụng đến thanh sài đao một cách tùy tiện.
Dù sao tác dụng phụ của món đồ linh dị này cũng tương đối nghiêm trọng. Hiện tại quỷ ảnh của hắn đang bị tách ra, chưa thể khôi phục lại. Bản thân hắn cũng đang bị cắt ra thành từng mảnh, một số chỗ bị hư thối, giống như một cỗ thi thể chết từ lâu.
Thế nhưng hắn vẫn còn sống, đây là nhờ vào nguyền rủa của hộp âm nhạc duy trì ý thức.
Nếu không, với tình trạng thân thể này, Dương Gian đã phải chết.
Vì thế tác dụng phụ của thanh sài đao vẫn cực kỳ đáng sợ. Nếu những ngự quỷ nhân không phải là những người đặc biệt sẽ rất dễ chết bất đắc kỳ tử vì nguyền rủa của thanh sài đao.
Cái giá của thứ này rất dễ ảnh hưởng đến trạng thái và cân bằng của bản thân.
Đi dọc theo cầu thang hơi u ám.
Một lần nữa, Dương Gian lại đặt chân lên tầng ba.
Dọc đường đi hắn có chút ý đến tình cảnh xung quanh hành lang. Chỗ này dường như đã trở về một thời điểm đặc biệt nào đó, duy trì bộ dạng tại thời điểm kia. Mặc dù trước đó nó đã bị quỷ khói ảnh hưởng, nhưng chỉ cần lực lượng linh dị xuất hiện, nó sẽ khôi phục lại bộ dạng như tại thời điểm kia.
Việc này cũng giống như việc khởi động lại của lệ quỷ vậy.
Phòng 301.
Dương Gian khẽ dừng lại, ánh mắt nhìn về phía căn phòng mà trước đó hắn từng đi vào.
Hành lang sạch sẽ, sáng rõ, đồng thời cửa phòng đang được mở, ánh sáng chiếu rọi từ trong phòng ra ngoài.
Không những ánh đèn chiếu từ trong ra, mà trong phòng còn truyền đến một số động tĩnh khá mơ hồ, giống như bên trong đó đang có người hoạt động vậy.