Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1744 - Chương 1745: Hoàn Thiện 1

Chương 1745: Hoàn Thiện 1

"Có một người chết đang nằm trên giường? Sẽ là ai đây?"

Dương Gian nhìn chằm chằm vào bóng người đang nằm trên giường. Hắn định dùng mắt quỷ để thăm dò, nhưng không thể nhìn thấy được. Giường như cái giường ở trước mắt không hề tồn tại.

Đúng là khó có thể tin.

Hoàn toàn không thể nào lý giải được.

Trong tầm nhìn của mắt quỷ không hề có cái giường này, cũng không có cỗ thi thể ở trên đó. Trong tầm nhìn của mắt quỷ, trước mặt hoàn toàn trống rỗng, không tồn tại bất cứ thứ gì.

Dương Gian bắt đầu trầm mặc.

Sự phức tạp của tình hình nơi này đã vượt quá tưởng tượng của hắn.

Lại tồn tại lực lượng linh dị có thể che đậy tầm nhìn của mắt quỷ.

Điều này nói rõ, mắt quỷ của hắn đã phải nhận ảnh hưởng cực kỳ lớn.

Lúc trước khi thăm dò thế giới quỷ họa mắt quỷ của hắn phải nhắm lại, nhưng đó là vì mắt quỷ bị quỷ họa áp chế. Đồng thời khi đó mắt quỷ vẫn có thể nhìn thấy quỷ họa, chỉ là nó không dám mở mắt nhìn mà thôi. Còn cái này thì hắn hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Nhưng bất kể là gì, hiện tượng kỳ quặc này đã chứng minh cho hắn thấy một điều.

Thứ đang nằm trên giường cực kỳ khủng bố.

Hoặc nói, bản thân chiếc giường này có tồn tại vấn đề.

Là một món đồ dùng trong nhà được sơn màu đỏ.

Cũng giống như tủ quỷ và hộp âm nhạc vậy.

"Có nên đi qua đó thăm dò không?"

Lúc này trong lòng Dương Gian có chút chần chờ.

Hắn rất kinh ngạc.

Bởi vì hiện tại đang là cơ hội tốt nhất để hắn tiếp cận với chân tướng vụ việc, nhưng trong lòng lại đột nhiên xuất hiện cảm giác bất an.

Đồng thời, cỗ bất an ở trong lòng kia đang dần trở nên lớn hơn, thậm chí nó đã ảnh hưởng đến tâm tình của hắn.

Đây là một việc khó có thể tin nổi.

Hiện tại bản thân Dương Gian đang gánh chịu nguyền rủa của hộp âm nhạc, tâm tình sớm đã bị áp chế đến tình trạng gần như biến mất. Bất kể lúc nào hắn đều được ở trong tình trạng cực kỳ tỉnh táo.

Có lẽ loại cảm giác bất an này không phải đến từ hắn.

Mà là từ những con lệ quỷ trong người.

Là mắt quỷ, quỷ ảnh? Hay là bàn tay quỷ?

Chẳng lẽ cỗ thi thể trên giường có thể khiến lệ quỷ cảm thấy bất an?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, bước chân chần chờ bất định. Hắn đi đến gần chiếc giường gỗ cổ quái, nhưng không xốc rèm lên để quan sát. Mà đang suy nghĩ, đang phán đoán, tiếp tục quan sát tình hình.

"Đây chắc chắn là một con lệ quỷ, chỉ là không biết vì sao nó lại đang ngủ say, giống như Cảnh sát quỷ bên trong quan tài quỷ vậy. Chỉ khi nào xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, sự thăng bằng bị phá vỡ, lệ quỷ sẽ lập tức thức tính và rời khỏi giường, trở thành một loại tồn tại cực kỳ kinh khủng."

Hắn đang suy đoán mọi việc dựa theo bản năng và kinh nghiệm.

Cỗ thi thể đang tỏa ra mùi thi thối nhàn nhạt kia chắc chắn không phải là người sống, mà là lệ quỷ.

Còn cấp độ của nó là gì thì hắn không thể biết.

Dương Gian không muốn kinh động đến thứ này, cũng không dám làm bậy, tránh phát động quy luật giết người, rồi bị nó truy sát. Mà cẩn thận từng li từng tí tiến lại bên cạnh giường, hắn chỉ định quan sát một chút rồi rời đi.

Ít nhất hắn cũng muốn xác nhận xem thi thể trên giường có phải là Liễu Thanh Thanh không.

Không có tầm nhìn từ mắt quỷ, mà chỉ sử dụng mắt bình thường để quan sát sẽ khó phát hiện ra manh mối.

Hắn nhìn xuyên qua lớp rèm. Dựa theo hình thể và kiểu tóc của cỗ thi thể trên giường, hắn có thể đoán ra được đây không phải là Liễu Thanh Thanh. Bởi dáng người của Liễu Thanh Thanh hơi cao gầy, khá gợi cảm, còn thi thể ở trên giường lại giống như một bà lão, thân thể gầy guộc.

"Trong tay cỗ thi thể này có gì đó."

Chợt.

Ngay khi tiến sát lại gần giường, Dương Gian nhìn thấy rõ hai tay của cỗ thi thể này đang khoang lại, đặt ở bên ngoài chăn màu đỏ và trong tay của cỗ thi thể này đang cầm một bức thư.

Là một bức thư màu vàng.

Chính là bức thư mà bưu điện quỷ đã yêu cầu người đưa thư đưa đến phòng 301.

Trong lòng hắn có chút kinh nghi bất định.

"Vì sao bức thư lại chạy vào trong này?"

Trước đó hắn từng bị quỷ truy sát nên đã vứt lá thư kia ở trong phòng khách. Theo lý mà nói lúc trước ở trong phòng sẽ không còn ai động vào lá thư nữa mới phải chứ.

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng.

Đúng là hắn đã bỏ qua một vài chi tiết.

Lúc nãy, khi bước vào trong căn phòng này, hắn không hề nhìn thấy lá thư và chiếc hộp hắn dùng để chứa nó.

Ánh mắt Dương Gian biến hóa không ngừng.

"Là do Liễu Thanh Thanh làm sao? Hay là trong đoạn thời gian mình rời đi đó, cỗ thi thể trên giường đã tỉnh lại, đồng thời đi vào trong phòng khách và lấy đi bức thư?"

Hắn có thể chứng minh xem liệu suy đoán này có thực hay không.

Hắn lại tiếp tục cầm thanh sài đao, rồi dùng quỷ ảnh bao phủ sàn nhà, phát động môi giới.

Chỉ cần thành công phát động môi giới, hắn liền có thể chứng minh xem, liệu vừa nãy cỗ thi thể trên giường có hoạt động không.

Nếu không thể phát động môi giới, vậy thứ xê dịch bức thư không phải cỗ thi thể này mà là Liễu Thanh Thanh có chút thần bí kia.

"Nhìn thử một chút, đây cũng là phương pháp ổn thỏa nhất rồi. Nhân lúc nguyền rủa của hộp âm nhạc còn tồn tại mà làm điều gì đó, chứ không làm thì quá lãng phí. Sau này chưa chắc mình đã có thể sử dụng ra nguyền rủa của hộp âm nhạc nữa, cho nên nếu mấy ngày này không làm việc gì đó, điều này chẳng khác gì mình đã mạo hiểm không công."

Dương Gian đưa ra quyết định rất nhanh.

Lập tức.

Hắn lại cầm chặt thanh sài đao trong tay, rồi điều khiển quỷ ảnh lan tràn trên sàn nhà.

Bóng dáng màu đen bao phủ mặt đất, giống như hồi nãy, hắn điều điều động quỷ ảnh bao trùm hết những nơi có khả năng phát động ra môi giới.

Nhưng tiếp theo, cảnh tượng bết bát nhất mà Dương Gian nghĩ đến đã hiện ra trước mặt của hắn.

Trong này không hề có dấu chân của Liễu Thanh Thanh.

Điều này chứng tỏ, đoạn thời gian vừa rồi Liễu Thanh Thanh không tiến vào trong căn phòng này, cũng không đứng trước chiếc giường kia.

Nhưng một môi giới khác lại được phát động.

Đó là một bà lão quỷ dị, thân thể gầy guộc, tỏa ra mùi thi thối nồng đậm, giống như đã chết từ cách đây cả tuần rồi vậy.

Cả người bà ta mọc đầy thi ban, hốc mắt hỏm xuống, nhưng không hề nhắm lại, mà vẫn lỗ ra hai con mắt tro tàn, chết lặng.

Điều khiến cho người ta cảm thấy ớn lạnh nhất chính là… Ở bên trong môi giới, cỗ thi thể này đang dần tiến về phía chiếc giường gỗ.

Suy đoán vừa nãy của Dương Gian là hoàn toàn chính xác.

Thứ động vào bức thư không phải là Liễu Thanh Thanh, mà chính là con quỷ bên trong căn phòng này.

Quỷ cũng không ngủ say vĩnh viễn, thi thoảng nó vẫn thức giấc.

"Cỗ thi thể này khá quen thuộc, hình như là… chủ nhân của phòng 301, bà lão kia."

Dương Gian lập tức cảm thấy lạnh gáy.

Bà lão kia chết rồi?

Bà lão mà hắn đoán là từng xuất hiện ở trên xe buýt quỷ kia đã chết.

Với lại thời gian chết cũng không dài, chỉ chừng nửa tháng hoặc một tháng gì đó.

Trong lòng hắn còn có một suy đoán khác, đó là bà lão kia cũng giống như ông lão quỷ gõ cửa lúc còn sống vậy. Bọn họ đều là ngự quỷ nhân còn sót lại từ thời kỳ dân quốc, có dính líu đến nhiều chuyện linh dị, thậm chí còn biết đến sự tồn tại của bưu điện quỷ.

Bình Luận (0)
Comment