Nhưng toàn bộ những cái kia đều không có bất cứ ý nghĩa nào nữa.
Bởi vì người đã chết rồi.
Đồng thời hiện tại lệ quỷ trong người bà lão này còn đang ở trong giai đoạn khôi phục.
Một khi con lệ quỷ kia hoàn thành khôi phục.
Rất có thể nó sẽ lại thành một chuyện linh dị quỷ gõ cửa khác.
Nhưng còn chưa đợi cho Dương Gian kịp suy nghĩ nhiều.
Hắn đột nhiên phát hiện ra bà lão kia đột ngột dừng lại, sau đó xoay đầu nhìn về phía hắn.
Kế đó, môi giới càng ngày càng trở nên rõ nét hơn.
Giống như việc cảnh tượng hư ảo trở nên chân thực hơn vậy.
Dương Gian cảm nhận được mùi thi thối ở xung quanh càng thêm nồng đậm, không khí càng trở nên âm lãnh hơn. Ánh đèn u ám ở trong phòng cũng liên tục nhấp nháy.
Ngay khi phát hiện ra được những biến hóa này.
Trong đầu Dương Gian đột nhiên hình thành một suy đoán đáng sợ.
"Sẽ không phải con quỷ này muốn phản xâm lấn môi giới, đi vào thế giới thực đó chứ?"
Không.
Đây không còn là suy đoán nữa.
Mà những dấu hiệu đều cho thấy chuyện này đang diễn ra.
Bà lão ở bên trong môi giới bắt đầu ảnh hưởng đến cảnh vật xung quanh, dần dần ăn mòn mọi thứ.
Cho dù thi thể thực sự của bà lão này vẫn còn đang nằm ở trên giường.
Đây là một hiện tượng mà Dương Gian không thể nào hiểu được, nhưng đủ khiến cho hắn phải cảm thấy kinh khủng.
Chỉ phát động môi giới thôi mà đã khiến quỷ phản xâm lấn đến hiện thực. Hắn không thể tượng tượng nổi ngự quỷ nhân sẽ phải tuyệt vọng như thế nào khi đối mặt với con quỷ này.
"Dừng phát động môi giới."
Dương Gian vội vàng thu hồi quỷ ảnh, lập tức gián đoạn môi giới của thanh sài đao, khiến cảnh tượng trước mặt biến mất.
Nhưng sau đó, cảnh tượng kinh dị nhất đã xảy ra.
Bà lão đã chết kia vẫn đứng thẳng tắp ở trước mặt hắn, không vì Dương Gian gián đoạn phát động môi giới mà biến mất. Cỗ thi thể kia khiến cho người ta có một loại cảm giác vừa chân thực vừa hư ảo.
"Đùa gì vậy trời?"
Dương Gian kinh hãi, vội vàng lùi ra sau mấy bước.
Con quỷ bên trong môi giới không hề biến mất? Mà ngược lại vẫn có thể giữ nguyên dạng, đồng thời thành công xâm lấn vào thế giới thực.
Không.
Hẳn con quỷ này chưa thể xâm lấn hoàn toàn vào thế giới thực, mà chỉ thành công được một nửa.
Thân thể của lệ quỷ vẫn chưa trở thành thực thể, vẫn còn là hư ảo. Đồng thời thân thể của bà lão chỉ có hai màu trắng đen, không hề phù hợp với thế giới này.
Nhưng càng như thế càng khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
"Quỷ không có động tĩnh."
Dương Gian không thể tự chủ mà chảy đầy mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân thể màu trắng đen của bà lão quỷ dị đang lơ lưng trên không trung.
"Chỗ này không thể ở lâu. Mình không thể tưởng tượng nổi, nếu tiếp tục phát động môi giới, liệu có thêm bà lão thứ hai phản xâm lấn vào thế giới hiện thực không nữa. Ngoài ra, cỗ thi thể ở trên giường cũng có khẳ năng sẽ thức tỉnh. Mình nhất định phải rời đi thôi, lần này có thể xác nhận chủ nhân của căn phòng 301 đã chết là đủ rồi."
"Với lại, bức thư này có lẽ đã đánh vỡ cân bằng của căn phòng rồi. Nếu không thì sao trong mối giới chỉ hiển thị cảnh tượng con quỷ rời giường mà không phải là cảnh tượng trước đó?"
"Đây chính là mục đích của bưu điện quỷ sao? Đánh thức một con lệ quỷ vô cùng khủng bố?"
Mang theo ý nghĩ đó, Dương Gian chậm rãi lùi lại từng bước một, sau đó rời khỏi căn phòng này.
Cỗ thi thể nằm trên giường không có động tĩnh, đồng thời ảo ảnh của bà lão ở bên cạnh giường cũng vẫn đứng yên bất động.
Dường như Dương Gian chưa phát động quy luật giết người, vẫn còn may mắn trốn khỏi một kiếp.
Hoặc là bức thư chỉ vừa mới được đưa, nên cân bằng vẫn còn tồn tại một cách yếu ớt chứ chưa mất hẳn.
Tóm lại.
Căn phòng 301 quá đáng sợ, không nên ở lại.
Dương Gian lui ra khỏi căn phòng một cách hữu kinh vô hiểm, đồng thời hắn khẽ khép cửa phòng lại, rồi trở về theo đường cũ.
Nhưng không đợi cho hắn rời khỏi tòa nhà này, từ bên ngoài truyền đến một tiếng kêu hoảng sợ, đầy thê lương.
Âm thanh kia là của… Lý Dịch.
"Bên ngoài cũng đã xảy ra chuyện?"
Vẻ mặt Dương Gian đột biến, vội vàng chạy ra khỏi phòng 301 và đóng cửa lại. Nhưng ngay khi hắn vừa mới quay người, còn chưa đi được mấy bước.
- Ầm!
Cửa phòng 301 lại được mở ra một lần nữa.
Không hề có gì dự báo trước, cũng chẳng có ai làm, giống như bị thứ gì đó ảnh hưởng đến vậy.
"Không đóng được cửa?"
Dương Gian cảm thấy tê dại cả da đầu khi chứng kiến cảnh tượng này.
Nếu không thể đóng cửa, như vậy cũng có nghĩa là một vài thứ gì đó sẽ có thể tùy tiện ra vào căn phòng 301.
Như vậy cỗ thi thể ở trên giường và ảo ảnh của bà lão đã chết kia liệu có chạy ra ngoài không đây?
Hắn xoay người tiếp tục đóng cửa.
Nhưng vẫn như lần trước.
Chỉ cần hắn buông tay, không chạm vào cửa nữa, nó sẽ rất nhanh tự động mở ra.
Thậm chí Dương Gian còn có chút ngây thơ khi dùng một vài thứ để chèn cửa, nhưng tất cả đều vô dụng.
Mấy thứ kia chỉ hơi ngăn cản được một chút, nhưng theo thời gian trôi qua, lực lượng mở cửa quá lớn, mấy thứ hắn dùng để chèn cửa bị văng ra.
Hiển nhiên, những thủ đoạn bình thường kia không thể nào ngăn cản được việc cửa phòng 301 tự động mở.
Trừ phi Lý Dương có mặt ở đây và dùng năng lực của quỷ chặn cửa để tiếp tục đoạn hậu thì may ra.
Tuy nhiên việc này cũng không hề thực tế.
Bởi vì Lý Dương lưu lại ở đây chỉ là chờ chết, Dương Gian sẽ không làm việc ngu xuẩn như vậy.
"Quả nhiên, vẫn không nên đi đưa bức thư này."
Trong đầu Dương Gian xuất hiện ý nghĩ này.
Nhưng rất nhanh ý nghĩ này đã bị hắn xóa bỏ.
Thực ra việc hắn có đưa bức thư này không cũng không có ý nghĩa. Bởi vì dù hắn không đưa thì cũng sẽ có người đưa thư tần ba khác đi đưa. Với lại chủ nhân của căn phòng 301 đã chết, việc mất khống chế chỉ còn là chuyện sớm muộn. Chuyện linh dị của mãnh quỷ khu chính là minh chứng tốt nhất cho điều này.
Thực chất con quỷ gây ra chuyện linh dị mãnh quỷ khu cũng chạy ra từ trong phòng 301.
Nếu chủ nhân của phòng 301 mà vẫn còn sống thì chuyện như vậy căn bản không thể xảy ra.
Bức thư của bưu điện quỷ có lẽ chỉ là đẩy nhanh tiến độ cho quá trình nào đó mà thôi.