- Tôi không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó, dù sao tôi cũng phải sống nữa. Cho nên tôi tự nguyện chịu thiệt một chút, giúp cậu một tay. Nhưng cậu cũng đừng khiến tôi phải thất vọng, nếu không, người đầu tiên tôi xử lý chính là cậu. Hiện tại cậu sẽ là người phụ trách xử lý mọi chuyện trong thành phố Đại Xuyên.
- Thành giao.
Lý Nhạc Bình trầm mặc một lúc, sau đó không chút do dự mà đáp ứng.
Hắn ta hiểu được suy nghĩ của Dương Gian.
Vì đại cục, bất cứ ai cũng đều hi vọng các thành phố có thể bình an, ổn định.
Đồng thời những người nghĩ đến đại cục đều phải hi sinh một chút lợi ích cá nhân.
Nếu Dương Gian đã nguyện ý muốn nhượng bộ, Lý Nhạc Bình cũng không có lý do gì để từ chối lần giao dịch này.
- Nếu đã như vậy, cậu cũng đừng ở lại trong tiểu khu Minh Nguyệt nữa. Tôi sợ cậu sẽ không sống đến lúc cậu trở thành dị loại. Được rồi, cách xa tôi một chút.
Mắt quỷ Dương Gian hơi lóe lên, một luồng ánh sáng màu đỏ lập tức bao phủ Lý Nhạc Bình.
Hắn ta trực tiếp biến mất.
Sau khi biến mất khỏi tiểu khu Minh Nguyệt, hắn ta lại xuất hiện ở trong một tòa biệt thự không người nằm tại ngoại ô thành phố Đại Xuyên.
Sau đó.
Dương Gian lại đi đến bên cạnh một chiếc rương đang nằm trên mặt đất.
Hắn đưa chân giẫm mạnh một cái, chiếc rương lập tức vỡ ra.
Kế đó, hắn khẽ đưa tay vào bên trong sờ sờ.
Một chiếc đinh đóng quan tài loang lổ xuất hiện ở trong tay của hắn.
Hắn đã rút đinh đóng quan tài ra.
Cùng lúc đó.
Một đạo hắc ảnh quỷ dị từ dưới mặt đất xâm nhập vào chân hắn.
Đồng thời, quỷ ảnh ở phía sau lưng hắn dần mọc ra hình dạng của đầu.
Lúc này quỷ ảnh đã trở thành quỷ ảnh hoàn chỉnh.
Dương Gian đã chủ động cho quỷ ảnh hoàn thiện ghép hình.
Mức độ kinh khủng của quỷ ảnh bắt đầu tăng lên một mức độ kinh khủng.
Bắt đầu từ vị trí của Dương Gian, trên mặt đất ở xung quanh xuất hiện một lớp bóng mờ bao phủ. Đồng thời diện tích bao phủ của bóng mờ màu đen đang không ngừng mở rộng ra...
Sau đó.
Vốn quỷ ảnh đang bị tách rời vì nguyền rủa của thanh sài đao cũng đươc khôi phục nhanh chóng vào lúc này.
"Ngăn cản được việc xâm lấn ý thức của đầu quỷ ảnh không đây?"
Ánh mắt Dương Gian khẽ động, chờ đợi đợt tập kích của đầu quỷ ảnh.
Nếu hắn muốn đối mặt với lệ quỷ, thì ba con lệ quỷ của hắn không được, dù có thêm nguyền rủa của hộp âm nhạc cũng vân còn thiếu một chút.
Cách duy nhất chính là khống chế con lệ quỷ thứ tư.
Mà con lệ quỷ thứ tư tốt nhất đối với hắn lúc này chính là đầu quỷ ảnh, nhằm hoàn thiện việc ghép hình cho quỷ ảnh.
Chỉ có như vậy, Dương Gian mới có thể tiếp nhận được cái giá từ thanh sài đao.
Cũng chỉ có như vậy, hắn mới có thể lợi dụng quỷ ảnh hoàn chỉnh cùng nguyền rủa hộp âm nhạc để áp chế mắt quỷ mạnh hơn, nhằm mở ra quỷ vực tầng thứ bảy.
Nếu không, hắn tuyệt đối sẽ không dám tiến vào trong phòng 301 để lấy lại lá thư.
Mặc dù kế hoạch, ý tưởng là rất tốt, nhưng Dương Gian lại không chút nào nắm chắc.
Hiện tại quỷ ảnh hoàn chỉnh có được năng lực xâm nhập ý thức người sống, còn nguyền rủa của hộp âm nhạc lại đang bảo vệ ý thức người sống.
Hai loại lực lượng linh dị này đang đối chọi nhau.
Nếu nguyền rủa của hộp âm nhạc bị áp chế, vậy Dương Gian sẽ phải chết khi quỷ ảnh hoàn thiện việc ghép hình. Sau đó hắn sẽ trở thành một con lệ quỷ, một con lệ quỷ có cấp độ khó giải.
Ngược lại.
Nếu ý thức của Dương Gian vẫn còn.
Như vậy thực lực của hắn sẽ đột nhiên tăng mạnh, đạt đến cấp độ chưa từng có từ trước đến giờ.
Đây lại là một lần đánh cược nữa.
Đồng thời cái nảy cũng chỉ mới bắt đầu, nếu Dương Gian không thắng lần cược này, sau đó hắn sẽ không cần thiết phải đi xử lý nguyền rủa hộp âm nhạc.
Tuy nhiên, ngay khi Dương Gian đang chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.
Toàn bộ ánh đèn trong tòa nhà kia đột nhiên tắt ngúm từng tầng từng tầng một từ trên xuống.
Tầng năm, tầng bốn, tầng hai, tầng một… Đến cuối cùng chỉ còn lại tầng ba là sáng đèn.
Nhưng ánh đèn trong tầng ba cũng không duy trì được lâu.
Rất nhanh.
Ánh đèn trên tầng ba cũng nhấp nháy mấy lần, sau đó dập tắt.
Ánh đèn tối tăm lần lượt tắt ngúm.
Xung quanh tòa nhà lập tức xuất hiện từng đợt âm phong có kèm theo mùi đàn hương xen lẫn mùi thi thối phiêu đãng.
Mất khống chế.
Căn phòng 301 đã bắt đầu bị mất khống chế.
Sắc mặt Dương Gian vẫn như thường, hắn không bỏ chạy, chỉ đứng yên tại chỗ nhìn sự biến hóa của tòa nhà kia. Sau đó mở miệng nói:
- Lý Dương, gọi điện thoại cho Đồng Thiến, bảo cô ấy mang Hùng Văn Văn rời đi. Tình hình chỗ này còn phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng. Bọn họ nên đi, không cần thiết ở lại đây nữa.
- Được rồi, tôi sẽ làm ngay.
Lý Dương cũng không hỏi vì sao lại làm vậy, mà lập tức chấp hành mệnh lệnh.
Chỗ này là quỷ vực của Dương Gian, chứ không phải khu vực bị khói bao phủ của quỷ khói, cho nên hắn ta có thể truyền tin bình thường.
Sau đó, Lý Dương thu hồi điện thoại và hỏi.
- Chúng ta nên làm gì đây?
Dương Gian nói:
- Nhìn tình hình đã, nếu thu hồi được thư thì thu hồi, không thu hồi được thì tôi sẽ mang theo mấy người bỏ chạy. Mấy người đi qua tòa nhà bên cạnh chờ, chỗ này cứ giao lại cho tôi là được rồi.
Nói xong, hắn liền đưa tay chỉ vào một tòa nhà ở phía đối diện.
Hắn không biết, rốt cục đó có phải là tòa nhà thứ bảy hay không. Nhưng nếu làm như vậy mà còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, thì khả năng cao là hắn đã đưa sai chỗ rồi.
Bất tri bất giác lại đưa thư cho một con lệ quỷ.
Hiện tại còn phải tốn công tốn sức nghĩ cách thu hồi.
- Bắt đầu.
Lúc này, Giang Diễm khẽ cúi đầu.
Hắn cảm giác được quỷ ảnh ở dưới chân đang đảo ngược, xâm lấn vào trong cơ thể của hắn.
Quỷ ảnh đang dần thức tỉnh.
Không, không phải thức tỉnh, mà là nó đang bị mất khống chế. Nó đang bị một cỗ ý thức âm lãnh khác thao túng, khiến nó thoát khỏi sự khống chế của Dương Gian.
Đầu của quỷ ảnh đang khống chế toàn bộ mọi thứ.
Hiện tại, thân thể của Dương Gian đang có sức dụ hoặc cực kỳ lớn đối với quỷ ảnh, cho nên nó đang cố gắng khống chế hắn.
Nếu đổi lại là trạng thái bình thường, hắn chắc chắn sẽ không thể nào chống đỡ lại được sự xâm lấn của quỷ ảnh.
Nhưng hiện tại hắn có sự bảo vệ của hộp âm nhạc, nên ai thắng ai thua còn chưa biết được.