Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1764 - Chương 1765: Dương Mưu 1

Chương 1765: Dương Mưu 1

Ở trong phòng an toàn số 1 của tiểu khu Quan Giang.

Đây là căn phòng an toàn được xây dựng lúc xảy ra chuyện linh dị quỷ chết đói. Bởi vì thời gian lúc đó khá gấp gáp, cho nên quy mô của nó không hề lớn, chỉ có sức chứa tầm 20 người. Vì cân nhắc đến sự hạn chế của nó, nên Dương Gian lại yêu cầu Trương Hiển Quý, cha của Trương Vĩ xây dựng thêm căn phòng an toàn số 2.

Còn căn phòng an toàn số 1 bị bỏ trống, không sử dụng đến, nên trở thành phòng an toàn chuyên chúc của Dương Gian.

Bên trong căn phòng này có khá nhiều món đồ linh dị mà Dương Gian thu thập được cùng với một số con lệ quỷ.

Có tấm gương quỷ, giầy thêu quỷ, quỷ nến, búp bê thế mạng, quỷ đồ sứ…

Lúc này Dương Gian đang xuất hiện ở trong căn phòng an toàn này.

Sau khi cất giữ xong con búp bê quỷ lấy được từ phòng 301, hắn mới dồn lực chú ý vào người của quỷ đồng.

Hắn khẽ đưa tay chộp một cái.

Lập tức bắt lấy được chiếc lục lạc màu vàng trên cổ quỷ đồng.

Khẽ dùng lực, quả cầu nhỏ được mở ra. Ở bên trong là một tấm da màu nâu vàng, chất liệu khá giống với da dê. Nhưng nó lại tỏa ra một cỗ khí tức âm lãnh quỷ dị. Thực ra đây là một tấm da người, mơ hồ có thể ngửi được một mùi thi thối nhàn nhạt.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

"Phương pháp của tấm da nâu chỉ nên dùng để tham khảo, không thể tin tưởng được. Từ sau lần đó, tin tức mà thứ này lộ ra càng ngày càng đáng sợ. Mỗi câu mỗi chữ mà nó tiết lộ ra đều chứa bẫy rập cực lớn. Hơn nữa lần sau còn nghiêm trọng hơn lần trước. Trước đó, cạm bẫy của nó tạo ra thiếu chút nữa đã giết chết mình rồi."

Hắn cảnh cáo cho bản thân một câu, đồng thời tự nhủ, bản thân không nên hi vọng nhiều vào thứ này.

Lần trước có một lớp bảo hộ từ tủ quỷ, nên hắn mới may mắn sống sót. Nếu lần đó không có sự tồn tại của tủ quỷ, hắn chắc chắn sẽ chết rồi.

Hiện tại.

Giao dịch giữa hắn và tủ quỷ vẫn chưa hoàn thành, cho nên không có bảo hộ. Mọi thứ cần phải dựa hết vào bản thân.

Đồng thời hắn cũng không dám tìm người giúp đỡ.

Bởi vì lượng người có đủ năng lực để giúp hắn không nhiều.

Vương Tiểu Minh ở tổng bộ là một, nhưng hắn ta từng quan sát qua tấm da nâu, nên không biết liệu tấm da nâu có đưa cho hắn ta cạm bẫy nào không.

Với trí thông minh của Vương Tiểu Minh, hắn ta đương nhiên đoán ra được sự tồn tại của cạm bẫy. Nhưng tên gia hỏa này rất điên cuồng, dù biết rõ có cạm bẫy, hắn ta vẫn dẫm vào chỉ cần có đủ lợi ích.

Có lẽ Tần lão giúp được hắn.

Nhưng Dương Gian và Tần lão không thân không thiết, không đủ tư cách nhờ lão giúp.

Nói đi nói lại, hắn vẫn phải dựa vào bản thân.

Một đường đi đến, Dương Gian luôn luôn có ý nghĩ như vậy.

Khẽ thu hồi ý nghĩ may mắn cùng lùi bước.

Dương Gian hít sâu một hơi, mở tấm da nâu ra.

Vốn dĩ tấm da nâu bình thường, không có biểu hiện gì đột nhiên xuất hiện chữ viết màu đen. Những hàng chữ xiêu vẹo, quái dị, giống như đang có thứ gì đó vô hình viết vào tấm da vậy.

Một câu nói tương đối quen thuộc hiện lên trước mắt Dương Gian.

"Tôi là Dương Gian, khi cậu nhìn thấy câu nói này có nghĩa là tôi đã chết…"

Đối với câu nói này, Dương Gian đã cảm thấy quá quen thuộc rồi, nên không hề cảm thấy kỳ quái.

- Lần này có lẽ mày đã nói đúng. Tao sắp sửa phải chết rồi. Nếu mày mà không thể nào đưa ra cho tao một phương hướng giải quyết. Trước khi chết tao sẽ chôn mày xuống dưới lòng đất. Lần này không còn là 10 km nữa, mà là chỗ sâu hơn.

Đây coi như là lời chào hỏi của hắn.

Hắn bình thản nói với tấm da nâu, không hề có giọng điệu uy hiếp. Nhưng không cần nghi ngờ tính chân thực của điều này, Dương Gian chắc chắn sẽ chôn nó xuống dưới đất.

Không lâu sau, trên tấm da nâu bắt đầu xuất hiện chữ viết.

"… Lần này tôi không nên mở ra chiếc hộp âm nhạc đáng sợ kia. Lần trước tôi có thể may mắn sống sót, nhưng lần này tôi có dự cảm, tôi chết chắc rồi. Đây là di thư của tôi, nếu cậu có thể nhìn thấy thì hãy giúp tôi hoàn thành di nguyên, để tôi có thể yên tâm nhắm mắt."

"Tâm nguyện kia của tôi chính là mở ra cánh cửa thứ ba của tòa nhà cổ trạch thời dân quốc. Tôi muốn nhìn thử xem thứ bên trong là gì. Đến tận lúc chết tôi đều chưa từng động đến cánh cửa kia. Nếu có thể, hi vọng cậu đi đến đó và xem xét một chút."

"Tâm nguyện thứ hai của tôi là…"

Sắc mặt Dương Gian nhất thời tối sầm lại.

Hắn có cảm giác tấm da nâu đang nói bậy nói bạ. Rõ ràng hắn còn chưa chết, vậy mà nó nói như kiều hắn đã chết rồi, còn để lại di thư gì gì đó, yêu cầu hắn phải đi hoàn thành tâm nguyện.

Rõ ràng là nó đang mong hắn chết đi đây mà.

Hay là nói việc hắn đặt tấm da nâu ở trong tay quỷ đồng, khiến cho nó có nhiều oán niệm, nên đã bắt đầu có chút lì lợm.

Dương Gian trầm ngâm, chí ít hắn có thể biết được, trong tin tức mà tấm da nâu đưa ra sẽ có bẫy rập.

Bình Luận (0)
Comment