Dương Gian hỏi.
- Kết quả thế nào?
Bác sĩ Trần nói:
- Kết quả nghiên cứu cực kỳ tệ. Ý thức của người sống căn bản không thể nào ngăn cản sự ăn mòn của lực lượng linh dị. Ý thức của người bình thường quá yếu, rất dễ bị lực lượng linh dị quấy nhiễu, dẫn đến tử vong, hoặc là phát điên, tinh thần sụp đổ.
- Là vậy sao?
Dương Gian thoáng có chút thất vọng.
Bác sĩ Trần lập tức nói thêm:
- Nhưng chúng ta dựa vào hồ sơ tư liệu của Tần lão và đạt được một kết luận đáng sợ.
- Hả? Là kết luận gì?
Dương Gian lập tức nổi lên hứng thú, bởi vì trong lời nói kia lại có nhắc đến Tần lão.
Xem ra bác sĩ Trần biết được không ít bí mật.
Bác sĩ Trần nói:
- Tôi cũng chỉ nghiên cứu qua phần hồ sơ tư liệu đặc biệt đó mà thôi. Tôi cũng không biết kết luận kia có chính xác hay không. Nhưng vẫn cảm thấy có chút kinh hãi. Kết luận kia chính là: 'nếu ý thức của người sống đã không thể nào ngăn chặn lực lượng linh dị ăn mòn, như vậy vì sao không khiến cho một con lệ quỷ có được tư duy của người sống đây? '
- Nếu là quỷ có được tư duy của người sống, như vậy là người khống chế quỷ hay quỷ khống chế người?
Con ngươi Dương Gian khẽ động.
Ý nghĩ này đúng là rất đáng sợ.
- Vậy đáp án của nghiên cứu đó là gì?
Bác sĩ Trần nhỏ giọng nói:
- Còn tùy thuộc vào tình huống. Hẳn Dương tiên sinh có biết đến việc lệ quỷ tồn tại trạng thái chết máy đúng không? Trước đó không lâu, tôi cũng từng nghe giáo sư Vương nói qua về việc này. Nguyên nhân khiến cho lệ quỷ chết máy là vì trong quá trình đối kháng giữa lực lượng linh dị và lực lượng linh dị xảy ra xung đột, khiến cho lệ quỷ không thể không rơi vào trạng thái ngừng hoạt động.
- Nếu lệ quỷ chết máy có được ý thức của người sống, thì đó sẽ là người khống chế lệ quỷ. Còn ngược lại, nếu lệ quỷ không bị chết máy, hoặc chết máy không hoàn toàn, thì lệ quỷ sẽ ăn mòn ý thức của người sống, khống chế người sống. Và cuối cùng chính là lệ quỷ khôi phục.
- Nhưng không có một ai dám đảm bảo lệ quỷ nhất định sẽ chết máy. Dù cho con người có chế tạo ra các cuộc xung đột giữa lực lượng linh dị cũng chỉ khiến lệ quỷ tạm ngừng một thời gian ngắn mà thôi. Thời gian kia có thể là một ngày, một năm, cũng có thể là mười năm… Thậm chí còn không được dài như tưởng tượng, chỉ chừng mấy giờ, mấy phút gì đó.
Dương Gian nghe vậy, khẽ suy tư một lúc, rồi gật đầu nói.
- Kết luận này của ông đúng là rất có lý.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến cho những vị ngự quỷ nhân dù rất mạnh, nhưng cuối cùng cũng vẫn phải chết.
Bởi vì nguyên nhân căn bản là những con lệ quỷ của bọn họ không chết máy hoàn toàn.
Cho dù bọn họ có lột xác, trở thành dị loại, hoàn toàn khống chế lệ quỷ. Nhưng một khi lệ quỷ tỉnh lại từ trong trạng thái chết máy, bọn họ sẽ xong đời.
Nó cũng giống như tuổi thọ của một vị ngự quỷ nhân vậy, thời hạn lệ quỷ chết máy chính là tuổi thọ của bọn họ.
Dương Gian lại hỏi tiếp:
- Cho nên, chỉ cần lệ quỷ chết máy và có được ý thức của người sống là có thể hoàn toàn khống chế một con quỷ. Như vậy, theo ông, ý thức của người sống là cái gì?
Bác sĩ Trần cười cười:
- Người sống làm gì có ý thức, đó chỉ là một đoạn trí nhớ, còn có thể tự do khống chế thân thể mà thôi. Tin tức trên thân thể phản hồi về đại não, đại não xử lý và hình thành trí nhớ. Đây chính là thứ gọi là ý thức.
- Cho nên ý thức cũng chính là trí nhớ, nếu trí nhớ của cậu có thể duy trì, đồng thời không bị quấy nhiễu, như vậy ý thức của cậu sẽ luôn tồn tại và ngược lại.
Dương Gian trầm ngâm một lúc, sau đó hỏi ra câu hỏi cuối cùng.
- Nếu trí nhớ của tôi bị biến mất, nhưng sau đó tôi lại tạo ra một đoạn trí nhớ giống với lúc trước. Như vậy tôi đã chết hay tôi vẫn còn đang sống?
Bác sĩ Trần lập tức ngơ ngẩn.
Ông ta hiểu được điều mà Dương Gian đang hỏi là cái gì.
Nếu nói kỹ càng về chuyện này thì kiểu gì cũng sẽ xuất hiện rất nhiều quan điểm khác biệt.
Bác sĩ Trần trả lời vấn đề một cách trịnh trọng.
- Đương nhiên là xem như còn sống.
- Được rồi, tôi biết rồi.
Dương Gian gật gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
- Tôi biết nên làm như thế nào. Hôm nay cảm ơn ông về chuyện này, sau này ông cứ ở lại công ty của tôi làm cố vấn đi. Tôi sẽ nói với thư ký về tiền lương và đãi ngộ của ông sau, đảm bảo mấy người sẽ hài lòng.
Nói xong, hắn lập tức biến mất khỏi căn phòng.
Rất nhanh, ánh sáng màu đỏ ở xung quanh cũng tan biến.
Mọi thứ lại khôi phục bộ dạng bình thường.
Bác sĩ Trần không hề khẩn trương, nhưng hai người trợ lý lại tỏ ra như bị mất hết sức lực, đầu đổ đầy mồ hôi lạnh.
Từ trên người Dương Gian, bọn họ cảm thấy một cỗ áp lực cực kỳ lớn.
Đó chính là cảm giác khi bọn họ phải đối mặt với cái chết hay đối mặt với lệ quỷ.
Bởi vì trong lòng bọn họ đều biết, Dương Gian chính là một vị ngự quỷ nhân khống chế ba con lệ quỷ. Một khi hắn bị mất khống chế, sẽ tạo thành một chuyện linh dị cấp độ S.