Mà đoàn sương mù này đang không ngưng di động, dịch chuyển dần về phía phương hương của thành phố Đại Xương.
Đoàn sương mù quỷ dị kia cứ thế dịch chuyển ở trên đường cao tốc, không hề có ý định tiêu tán. Mà ngược lại, theo thời gian trôi qua càng lâu, phạm vi bao phủ của sương mù càng lớn, cũng càng nồng đậm hơn.
Ở trong lớp sương mù dày đặc.
Một bóng dáng hốt hoảng, chật vật xuất hiện.
Đó là một người đàn ông tuổi chừng hai lăm, hai sáu, toàn thân vừa dơ vừa thúi. Tóc tai, mặt mũi người này đều dính một lớp bùn đất, nhìn kiểu gì cũng thấy giống như một bức tượng bằng bùn, lại giống như một người bị chôn sâu ở dưới bùn lâu ngày, sau đó được móc ra vậy. Toàn thân thể người này đều tỏa ra mùi hôi thối.
Người này chính là Phùng Toàn.
Có danh hiệu quỷ vụ.
Trên khuôn mặt dính đầy bùn đất của Phùng Toàn đã không còn bất cứ biểu lộ nào, mà chỉ có một loại quỷ dị cùng cứng ngắc.
Nhưng ở bên trong ánh mắt của hắn ta lại để lộ ra vẻ bất an và lo lắng.
Quỷ vụ đang di động, hắn ta cũng đang di chuyển.
Nhưng hắn ta không phải là dị loại, không sỡ hữu lệ quỷ chết máy.
Việc vận dụng quỷ vực của quỷ vụ để di chuyện sẽ gây ra tiêu hao rất lớn đối với hắn ta. Một khi sử dụng nó trong thời gian dài, hắn ta sẽ bị mất đi cân bằng và chết ngay lập tức vì lệ quỷ khôi phục.
Nhưng hiện tại Phùng Toàn không thể không làm như vậy.
Bởi vì hắn ta cực kỳ xui xẻo, trong lúc điều tra chuyện của Bùi Đông, người đồng nghiệp lúc trước và nguyền rủa của đồng hồ quả lắc thì bị một số người chú ý đến.
Cho nên hiện tại hắn ta đang bị truy sát.
Trước giờ cuộc tranh đấu giữa ngự quỷ nhân đều là ngươi sống ta chết.
Phùng Toàn khẽ nghiến răng, gầm nhẹ một tiếng.
- Nguyền rủa của đồng hồ quả lắc bắt nguồn từ tòa nhà cổ trạch của thành phố Đại Đông. Mấy người sẽ không giữ được bí mật này đâu.
Giọng nói phiêu lãng, truyền ra từ trong sương mù.
Nhưng lúc này, ở trên đường cao tốc đang có một chiếc xe taxi cũ kỹ bám sát theo phía sau, không hề bị sương mù bỏ rơi.
Chiếc xe taxi này rất cũ, có cảm tưởng như một món đồ cũ. Dù hiện tại chiếc xe này có hỏng hóc gì đấy thì chắc không thể nào tìm thấy chỗ sửa chữa. Vậy mà chiếc xe này lại đang hoạt động một cách bình thường, đúng là khó có thể tưởng tượng nổi.
Ở trong chiếc xe taxi cũ kỹ kia truyền ra một giọng nói lạnh như băng.
- Chỉ cần giết cậu, bí mật này sẽ không bị tiết lộ. Bùi Đông đúng là một tên vô dụng, trước đó đã để sổng mất Đồng Thiến, hiện tại lại không giết chết cậu, khiến cho tin tức quan trọng bị tiết lộ ra ngoài. Lời nguyền rủa kia có liên quan đến sự sống chết của rất nhiều người. Với lại, đúng ra cậu không nên tò mò, khăng khăng đi điều tra về chuyện này. Mà sau khi thoát khỏi lần kia, cậu nên thành thật trốn ở trong thành phố Đại Xương. Dưới sự bảo vệ của Dương Gian, cậu hoàn toàn có thể yên ổn ngồi chờ chết được mà.
Người nói chuyện là một người đàn ông đang lái xe, tuổi chừng ba mươi. Người này đang đội mũ trùm đầu, đeo khẩu trang, mặc áo lông, bao phủ kín mít, toàn bộ người chỉ lộ ra hai con mắt.
Ở phía sau xe taxi còn có hai người nữa.
Một trong số đó là Bùi Đông, danh hiệu quỷ sờ đầu.
Lúc này sắc mặt hắn ta đang cực kỳ âm trầm, da đầu nứt nẻ, lộ ra từng miệng vết thương dữ tợn.
Người còn lại là một người đàn ông gầy gò, hai mắt lộ rõ tia máu, trông giống như một cỗ xác sống vậy, khiến cho người ta cảm thấy rùng mình.
Ba người.
Ba người này đều là ngự quỷ nhân, mục đích của họ chính là vì truy sát Phùng Toàn vì đã điều tra nguyền rủa đồng hồ quả lắc.
Hiển nhiên Phùng Toàn không thể nào là đối thủ của ba người, nên hắn ta chỉ có thể bỏ chạy.
- Cậu chạy không thoát đâu, cái giá khi sử dụng quỷ vực quá lớn. Mặc dù cậu đã khống chế hai con lệ quỷ, nhưng vẫn có nguy cơ bị lệ quỷ khôi phục lại. Cậu không thể nào so sánh được với những người dị loại kia. Vì vậy, mọi chuyện nên dừng lại tại đây được rồi đó.
Giọng nói vừa xuất hiện.
Chiếc xe taxi cũ kỹ kia lại lần nữa tăng tốc, vọt thẳng vào trong đống sương mù dày đặc.
Đống sương mù kia chính là quỷ vụ.
Chính xác hơn thì là quỷ vực của quỷ vụ, là vùng đất khủng bố có thể thôn phệ người sống.
Nhưng không ngờ chiếc xe cũ kỹ, sắp thành sắt vụn kia lại có thể xông thẳng vào trong, đồng thời khiến cho sương mù nhanh chóng tiêu tán.
"Áp chế sao?"
Trong lòng Phùng Toàn khẽ run, hắn ta cảm giác được lệ quỷ trong người đang xao động đột nhiên bình phục lại.
Nếu là bình thường thì đây chắc chắn là một tin tức tốt, nhưng hiện tại…
Chiếc xe lao nhanh, ánh đèn chiếu đến từ phía sau lưng.
Kèm theo đó là một tiếng còi chói tai quanh quẩn.
Phùng Toàn vô ý thức nhìn lại.
Không biết vì nguyên nhân gì chiếc xe cũ kỹ, gần như hỏng kia lại có thể xuất hiện ở trước mặt của hắn ta.
"Không thể nào?"
Phùng Toàn trợn tròn hai mắt, lộ vẻ cực kỳ khiếp sợ.
Nhưng chỉ ngay sau đó.
Một cỗ lực lượng khổng lồ truyền đến khiến thân thể hắn ta chấn động mạnh. Chiếc xe taxi cũ kỹ kia lao nhanh và đụng văng người của hắn ta ra ngoài.
Thân thể hắn ta tán loạn, ý thức trở nên mơ hồ.
"Là, là vật phẩm linh dị…"
Đây là ý nghĩ còn sót lại trong đầu của Phùng Toàn vào lúc này.
Nhưng sau đó thân thể hắn ta ngã vật ra đất.
Thân thể như tan thành từng mảnh, đầu nghiêng về một bên, dùng một tư thế quái dị nằm vật trên đường cao tốc.
Sương mù tiêu tán, xe taxi cũng dừng lại.
Liêu Phàm với vẻ mặt hung ác và nham hiểm bước xuống xe.
- Còn chưa chết sao? Năng lực giữ mạng từ con quỷ kia của cậu đúng là mạnh thật. Một khi bị chiếc xe taxi quỷ này va chạm, dù là lệ quỷ cũng bị đâm cho chết máy một quãng thời gian, không thể hành động, vậy mà cậu lại không thể chết. Tuy nhiên, hiện tại cân bằng trong người cậu đã bị phá vỡ, chết chỉ còn là việc sớm muộn.
Ở bên cạnh xe taxi quỷ, Liêu Phàm, Bùi Đông và một người nữa lạnh lùng nhìn lấy Phùng Toàn đang không có động tĩnh và thân thể vặn vẹo như bánh quai chèo.
Chỉ cần chờ cho ý thức của Phùng Toàn tiêu tán, bọn họ sẽ rời đi.