Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1775 - Chương 1776: Tin Nhắn Tới Muộn 4

Chương 1776: Tin Nhắn Tới Muộn 4

Còn chuyện linh dị sẽ bộc phát ở chỗ này, bọn chúng không thèm quan tâm.

Đây không phải là việc của bọn chúng. Nhiệm vụ của bọn chúng chỉ là xử lý Phùng Toàn, ngăn chặn quá trình điều tra của tổng bộ đối với tòa nhà cổ thời dâ quốc tại thành phố Đại Đông.

Bùi Đông nhỏ giọng nhắc nhở.

- Theo tôi thấy hiện tại chúng ta nên rời đi thôi. Đây là thành phố Đại Xương, là địa bàn của Dương Gian. Nếu lỡ hắn đến vậy chúng ta sẽ không thể đi được nữa.

- Dù hắn có đến đi nữa, chưa chắc đã lưu lại được chúng ta.

Giọng nói của Liêu Phàm khàn khàn, không mang theo chút tình cảm nào.

- Đừng quên, trong trận đánh của hắn và Diệp Chân tại thành phố Đại Hải, hắn đã để lộ ra nội tình, đinh đóng quan tài đang ở trong tay hắn.

Liêu Phàm nói:

- Không sao, chờ tên này chết rồi đi. Mặc dù chúng ta không muốn xảy ra xung đột với nhân vật cấp đội trưởng. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta sợ bọn họ. Với lại, nếu không xác định được liệu Phùng Toàn đã chết hay chưa, chúng ta sẽ khó mà bàn giao cho bên kia.

Bùi Đông và người còn lại không nói thêm gì.

Lúc này, trên thân thể của Phùng Toàn đang dần xuất hiện từng lớp bùn đất thật dày.

Đó là đất mộ vừa đen vừa thối.

Đất mộ đang không ngừng bao phủ thân thể của hắn ta, như muốn vùi lấp nó.

Đây là dấu hiệu cho thấy cân bằng bị phá vỡ, lệ quỷ đang khôi phục lại.

Nhưng đúng lúc này, ở trên bầu trời phía xa xa truyền đến tiếng quạt của máy bay trực thăng.

Một chiếc máy bay trực thăng đang nhanh chóng lao đến từ phương hướng thành phố Đại Xương.

Bùi Đông giật mình, vội vàng nói.

- Không xong, Dương Gian đến.

Hắn ta từng chịu thua thiệt ở trong tay Dương Gian. Lúc đó thiếu chút nữa là hắn ta chết rồi, sau đó may mắn trốn được. Nhưng sau này hắn ta không hề có ý định trả thù, chỉ cố gắng tránh né thật xa.

Nếu không phải lần này vì Phùng Toàn khăng khăng đi điều tra nguyền rủa của đồng hồ quả lắc thì có lẽ hắn ta sẽ không bao giờ đến thành phố Đại Xương.

Người đàn ông như xác sống kia mở miệng nói:

- Từ từ, không phải Dương Gian đâu.

- Nếu Dương Gian thì trước tiên phải là dùng quỷ vực bao phủ xung quanh. Theo như hồ sơ tư liệu, thói quen động thủ của hắn đã bị rất nhiều người trong giới linh dị biết đến. Chỉ cần chú ý một chút sẽ không khó để phân tích ra.

Liêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, tiếng cười vẫn khàn khàn, quái dị như cũ.

- Cho nên hiện tại Dương Gian không có mặt ở trong thành phố Đại Xương… Không, không đúng, Dương Gian đang có mặt tại thành phố Đại Xương. Trước khi đến tôi đã mua tin tức tình báo về hành trình của hắn. Ngày hôm qua hắn vừa trở về thành phố Đại Xương.

Bùi Đông hỏi:

- Vậy thì vì sao hắn không đến?

Dường như Liêu Phàm đã đoán ra được cái gì đó, hắn ta nói.

- Hẳn là hắn đã xảy ra vấn đề, không thể đến được. Trên đường bỏ chạy Phùng Toàn chắc chắn đã phát ra tin nhắn cầu cứu. Nhưng lại không thể mang Dương Gian đến đây, điều này có nghĩa là gì thì chắc mọi người đã hiểu rồi chứ. Xem ra trận chiến lần trước với Dương Gian đã ảnh hưởng đến hắn rất lớn. Khà khà, xem ra chúng ta nên đi cảm ơn Diệp Chân một tiếng.

Loại phán đoán này của hắn ta chính xác đến đáng sợ. Nhưng đáng sợ hơn là tất cả những điều đó chỉ dựa vào việc quỷ vực của Dương Gian chưa từng xuất hiện.

Mọi thứ cứ giống như hắn ta có thể tận mắt nhìn thấy vậy.

Hiển nhiên, người này cũng là một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong, có được tốt chất của ngự quỷ nhân đỉnh phong.

- Phùng Toàn chết, Dương Gian xảy ra vấn đề. Như vậy người ở trên trực thăng hẳn là... Mặt quỷ Đồng Thiến.

Liêu Phàm ngẩng đầu, nhìn chiếc máy bay trực thăng đang càng ngày càng gần kia.

Người đàn ông như xác sống kia trầm giọng nói.

- Nhân lúc hắn bệnh mà lấy mạng hắn luôn. Chúng ta có thể nhân cơ hội này, tiêu diệt đội ngũ của mắt quỷ Dương Gian. Tránh sau này lại bị bọn họ báo thù, tiện thể lấy đi đinh đóng quan tài.

Liêu Phàm khẽ liếc nhìn người kia một chút.

- Cậu thực sự muốn ra tay? Theo tôi nhớ thì hình như cậu và Dương Gian có quen biết qua mà, không nể tình người xưa sao?

Người đàn ông kia nói.

- Chỉ cần xác nhận bản thân Dương Gian xảy ra vấn đề, chúng ta sẽ giết vào thành phố Đại Xương ngay. Số lượng đồ vật trong tay Dương Gian không hề ít. Nhiêu đó đủ cho chúng ta đổi nửa năm hay một năm tính mạng gì đó.

Con mắt Liêu Phàm khẽ híp, lộ vẻ suy tư.

- Được, chỉ cần tiêu diệt Đồng Thiến, mà Dương Gian lại xảy ra vấn đề. Chúng ta sẽ chạy một vòng trong thành phố Đại Xương. Trước đó tôi còn đang thèm thuồng cây đinh đóng quan tài trong tay hắn đây.

- Ngay cả Diệp Chân cũng bị đinh đóng quan tài áp chế. Nếu thực sự lấy được đinh đóng quan tài, nói không chừng chúng ta có cơ hội thoát khỏi nguyền rủa của cái kia.

Đám người khẽ thương lượng với nhau.

Nhanh chóng hình thành một phương án sơ bộ.

Lúc này máy bay trực thăng đã dừng lại trên đường cao tốc.

Đồng Thiến và Trương Hàn cùng nhảy xuống.

- Mặt quỷ Đồng Thiến?

Sau khi nhìn thấy người đi ra, trong giọng nói của Liêu Phàm có chút cười cợt.

- Cậu biết tôi?

Ở một bên đầu của Đồng Thiến, phía dưới lớp khăn che mặt, một khuôn mặt quỷ dị bất nam bất nữ đang tươi cười nhìn về phía hắn ta.

- Tuy nhiên vừa rồi có vẻ như cậu đã cười? Có buồn cười như vậy sao? Cậu thử cười lại một cái xem nào.

Khuôn mặt cười của cô nhìn về phía Liêu Phàm, còn khuôn mặt kia lại nhìn về phía Phùng Toàn đang nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh. Chứng kiến bộ dạng sắp sửa chết vì lệ quỷ khôi phục của Phùng Toàn, trong lòng cô xuất hiện cảm giác tức giận.

Đám người này đang ra tay với Phùng Toàn.

Đồng thời Phùng Toàn vậy mà không thể đối kháng được với bọn chúng.

Là do đối phương quá nhiều người, hay là trong đó có người quá mạnh, khiến cho Phùng Toàn không thể chạy trốn.

Khuôn mặt quỷ của Đồng Thiến mở miệng nói.

- Phùng Toàn là người phụ trách, mấy người có nghĩa đến cái giá phải trả khi ra tay với anh ta không?

Gió nhẹ khẽ thổi đến, khiến chiếc khăn trên mặt rơi xuống.

Ngay lập tức ba khuôn mặt hiện ra ở trước mặt mọi người.

- Xin lỗi, đúng ra tôi không nên hỏi nhiều như vậy. Ở trong giới ngự quỷ nhân, mấy người cũng là tội phạm, tôi không thể nào giảng đạo lý với mấy người được. Đối phó với loại người như vậy, cách tốt nhất chính là giết chết. Bởi vì sự tồn tại của mấy người chỉ khiến cục diện trở nên tồi tệ, hại chết nhiều người hơn mà thôi. Cho nên, mấy vị, xin mời đi chết đi.

Đồng Thiến đã trải qua rất nhiều chuyện, nên sự ngây ngô trước đây đã sớm bị vùi dập từ lâu.

Ngay sau đó, cô cười.

Không, là khuôn mặt quỷ của cô đang cười.

- Tốt lắm, không thèm chào hỏi đã động thủ. Đồng Thiến, cô không giống với những gì được viết trên tư liệu lắm.

Liêu Phàm không có chút nào gọi là kiêng kỵ hay lùi bước, mà ngược lại, hắn ta có cảm giác muốn thử.

Không phải vì Đồng Thiến quá yếu, mà là đến giờ Dương Gian còn chưa hề xuất hiện.

Điều này có nghĩa suy đoán lúc trước của bọn chúng là chính xác.

Dương Gian thực sự xảy ra chuyện.

- Ra tay.

Liêu Phàm quát lớn.

- Chết tiệt.

Sắc mặt Trương Hàn lập tức trở nên cực kỳ khó coi. Hắn ta không ngờ được vừa mới gặp mặt mà hai bên đã lập tức lao vào đánh nhau.

Đánh nhau với ngự quỷ nhân.

Lần đánh nhau trước đây của hắn ta là từ lúc nào?

Hẳn là lúc đối kháng với quan tài quỷ cùng Dương Gian tại tại thôn Hoàng Cương.

Bình Luận (0)
Comment