Hứa Phong khẽ liếc mắt nhìn một chút, trên khuôn mặt giống như thây khô của hắn ta khẽ động, sau đó dùng giọng điệu lạnh như băng nói.
- Nếu cậu dám nổ súng, tôi sẽ cho toàn bộ người trong tòa nhà này chôn cùng cậu. Cậu hiểu người như bọn tôi nói được làm được mà. Vừa rồi bọn tôi đã xử lý xong Phùng Toàn và Trương Hàn, còn Đồng Thiến đang không rõ sống chết. Nhưng chắc hiện tại cũng đang cách cái chết không xa.
Nghe vậy, con ngươi Chương Hoa khẽ co lại.
Mặc dù hắn ta đoán ra được khả năng cao mấy người Đồng Thiến vừa dùng trực thăng để đi tiếp viện đã gặp phải chuyện bất trắc. Nhưng khi xác nhận được tin tức này từ miệng của Hứa Phong, trong lòng hắn ta vẫn có chút lạnh lẽo.
Hứa Phong đi đến trước mặt Chương Hoa, duỗi tay trực tiếp túm lấy khẩu súng.
- Cho nên, cậu muốn cá chết lưới rách hay là ngoan ngoãn phối hợp hành động với bọn tôi?
Sắc mặt Chương Hoa thay đổi liên tục.
Bởi vì hắn ta không thể nào phối hợp được với hai tên tội phạm này cả. Thân phận và lập trường không cho phép hắn ta làm như vậy. Nhưng hắn ta lại không dám đem tính mạng của toàn bộ người trong tòa cao ốc ra để đùa.
Lỡ chọc giận hai kẻ này, nói không chừng bọn chúng thật sự sẽ làm chuyện như vậy.
Nghĩ đến đây.
Cánh tay cầm súng của hắn ta không khỏi thả lỏng một chút.
- Cậu rất thông minh, tôi thích loại người như vậy.
Hứa Phong gỡ khẩu súng ra khỏi tay Chương Hoa dễ như trở bàn tay.
- Nhưng người thông mình thường sẽ không thể sống lâu, cho nên cậu hãy chết đi.
Nhưng ngay sau đó.
- Đoàng!
Một tiếng súng vang lên, trán Chương Hoa xuất hiện một lổ máu.
Thân thể Chương Hoa khẽ run, sau đó ngã vật xuống đất, máu tươi bắn tung tóe.
- A!
Từ trong đại sảnh của tòa cao ốc Thượng Thông truyền ra tiếng thét chói tai. Sau đó tất cả người bên trong, có nam có nữ đều thi nhau la hét, trạng diện trở nên cực kỳ hỗn loạn.
- Đội trưởng Chương.
Hai con mắt của người nhân viên bảo vệ vừa nãy lập tức đỏ au, sau đó không thèm nói gì thêm mà trốn ở phía sau một cây cột rồi rút súng ra bắn.
Kỹ thuật bắn súng của người này khá tinh chuẩn, chắc chắn đã có huấn luyện qua. Thân thể Hứa Phong liên tiếp trúng đạn, khiến hắn ta phải lảo đảo, nhưng không có chuyện gì.
- Đúng là thứ không biết sống chết.
Hứa Phong quay đầu nhìn về phía kia, ánh mắt của hắn ta băng lãnh, không chút tình cảm.
Ngay lập tức.
Toàn thân người bảo vệ kia trở nên cứng đỡ, đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Thân thể người này khẽ vặn vẹo một cách quỷ dị.
Răng rắc.
Trên người truyền đến tiếng xương cốt bị bẻ gãy, máu tươi bắt đầu tràn ra từ miệng, cuối cùng ngã vật xuống đất.
Liêu Phàm nói:
- Chỉ đối phó với người bình thường mà cậu sử dụng đến cả lực lượng linh dị sao?
Hứa Phong đáp:
- Không giết được vài người thì không nguôi giận được. Cậu không biết lúc trước Dương Gian đã hãm hại tôi như thế nào đâu. Thiếu chút nữa là tôi bị hắn chơi chết rồi.
- Bắt mấy người hỏi thăm thử, xem Dương Gian rốt cục đang ở đâu. Chỗ này là công ty của Dương Gian, hẳn sẽ có người có quan hệ thân mật với hắn.
Liêu Phàm cũng không nói nhiều, chỉ dò xét một vòng, sau đó tùy tiện bắt lấy một người nhân viên để dò hỏi.
Hắn ta biết được, trong công ty có năm người có mối quan hệ tương đối thân mật với Dương Gian.
Năm người đó lần lượt là Trương Vĩ, Giang Diễm, Trương Lệ Cầm, Vương Bân, và Chương Hoa vừa mới chết kia.
Đồng thời cũng biết được văn phòng làm việc của Dương Gian chính là căn phòng nằm trên tầng cao nhất của tòa cao ốc Thượng Thông.
Vì thế hai người không chút do dự mà tiến lên tầng cao nhất.
Nhưng khi hai người đi vào trong văn phòng, bên trong đây không hề có một ai.
Giống như mấy người kia đã biết bọn chúng đến và đã sớm bỏ đi vậy.
- Toàn bộ đều đã bỏ chạy? Dù cho bảo an phía dưới báo tin cũng không thể nào chạy nhanh như vậy được. Xem ra Đồng Thiến chưa chết. Ngay khi chúng ta vừa rời đi, cô ta đã gọi điện thoại thông báo cho đám người này.
Hứa Phong lập tức dò xét trong phòng làm việc, cuối cùng hắn ta dừng lại trước cửa của căn phòng an toàn.
- Đây cũng là một căn phòng an toàn.
Liêu Phàm nói.
- Mở ra xem thử.
Dù Hứa Phong đang đứng yên tại chỗ, nhưng cánh cửa phòng ở trước mặt lại đang liên tục vặn vẹo. Dường như nó đang bị một cỗ lực lượng linh dị vô hình nào đó tác động vào. Sau đó cánh của này bắt đầu xuất hiện tổn hại, cuối cùng nó khẽ phát ra một tiếng bịch rồi sụp đổ.
- Phòng an toàn được xây dựng hoàn toàn bằng vàng? Đúng là có chút xa xỉ, tuy nhiên thứ này không cản nổi tôi.
Ngoại trừ sự ảnh hưởng của lực lượng linh dị ra, quỷ ôm người của Hứa Phong còn có lực lượng đáng sợ. Nhờ đó hắn ta mới có thể phá hủy cửa phòng một cách mạnh mẽ như vậy.
Căn phòng an toàn này không lớn.
Sau khi quét mắt nhìn qua một vòng, hai người bọn chúng chỉ phát hiện ra được hai thứ.