.
0911009467, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
Nhưng động tĩnh này lại khiến cho Hứa Phong ở bên cạnh cảm thấy cực kỳ kinh hãi. Thậm chí ngay cả Cố Trình cũng đều cảm thấy một cỗ cảm giác bất an mãnh liệt.
Không hề nghi ngờ gì nữa, Dương Gian chưa chết, hắn còn sống.
Nhưng chuyện này sao có thể chứ.
Rõ ràng vừa này thi thể của hắn còn không có bất cứ dấu hiệu nào của sinh mạng nữa. Với lại, chính bản thân hắn đã tự phong ấn ở bên trong quan tài, điều này đủ chứng minh vấn đề của hắn cực kỳ nghiêm trọng, không thể không tự kết thúc bản thân.
Nhưng vì sao?
Vì cái gì Dương Gian còn có thể tỉnh lại?
Không phải là con lệ quỷ trong người hắn khôi phục đó chứ?
Vẻ mắt Cố Trình trở nênngưng trọng, hắn ta cảm nhận được mọi chuyện đang dần trở nên phiền phức. Lúc trước hắn ta cũng cảm thấy vậy nên định nhân lúc Dương Gian còn chưa hoàn toàn khôi phục mà bỏ chạy.
Nhưng hiện tại hắn ta đã không thể đi nổi nữa.
Bản thân hắn ta đang ở trong quỷ vực của Dương Gian, nên dù muốn hắn ta cũng không thể rời đi.
- Mình… là ai?
- Mình… là ai?
Dương Gian vẫn đứng yên ở trong quan tài, không hề nhúc nhích, tiếp tục lẩm bẩm. Trông bộ dạng giống như hắn đang bị mất đi trí nhớ, đầu đang hoàn toàn trống rống. Nhưng cũng giống như hắn đang nhớ lại cái gì đó, nhưng không ngừng chìm sâu vào trong ký ức. Có vẻ như lượng ký ức của hắn quá lớn, khiến hắn bị mất phương hướng, không thể tìm ra bản thân là ai.
- Mình là Dương Gian?
Nhưng lúc này, ở trong đầu Dương Gian liên tục xuất hiện đi xuất hiện lại một đoạn tin tức nhỏ. Nội dung của tin tức này chỉ có 4 chữ: "Mình là Dương Gian."
- Dương Gian là ai?
Hắn vẫn còn lẩm bẩm như trước, vẫn đang mê mang, đang cố hồi ức.
Dương Gian, Dương Gian, Dương Gian…
Trong đầu của hắn dần dần xuất hiện những thứ có liên quan đến ký ức của Dương Gian. Những ký ức này vẫn luôn tồn tại, chỉ là nó bị vô số cỗ ký ức khác che đậy, khiến hắn không thể nào tìm ra và nhớ đến.
- Dương Gian là ai?
Nhưng hắn vẫn còn đang liên tục lẩm bẩm. Dường như mọi việc cũng không thuận lợi như dự tính. Tất cả mọi thứ đều còn đang tiến hành, kết quả có lẽ là một loại biến hóa không ngờ nào đó.
Thấy cảnh tượng như vậy, Cố Trình dường như ý thức được điều gì đó. Hắn ta vội vàng nói.
- Chẳng lẽ hắn bị mất hết ý thức, không còn nhớ rõ chuyện trước kia. Trong đầu đã trở nên trống rỗng hay sao?
Mặc dù dự đoán này của hắn ta không hoàn toàn chính xác, nhưng lại đúng đến tám chín phần.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Hứa Phong nhỏ giọng hỏi, lộ ra vẻ cực kỳ khẩn trương.
Trên khuôn mặt sưng vù của Cố Trình hiện lên vẻ quả quyết.
- Nhân lúc hắn bệnh mà lấy mạng của hắn. Hiện tại trạng thái của Dương Gian đang không phù hợp. Đây chính là cơ hội tốt nhất để ra tay. Huống hồ, hiện tại đinh đóng quan tài và thanh sài đao của Dương Gian đang ở trong tay của tôi. Trong tình huống như vậy, phần thắng của chúng ta là cực kỳ lớn.
- Với lại, hiện tại chúng ta không thể không xử lý hắn. Quỷ vực của hắn đang bao phủ xung quanh, chúng ta không thể rời đi dễ dàng như trước được nữa.
- Vậy còn chờ gì nữa, xông lên tiêu diệt Dương Gian thôi.
Liêu Phàm ở bên cạnh cũng cảm thấy được tình cảnh dị thường của Dương Gian, cảm thấy đây là cơ hội ra tay tốt nhất.
Nếu ngay cả cơ hội lộ rõ rành rành như vậy mà còn không nhận ra, thì bọn chúng không xứng làm ngự quỷ nhân.
Ba người nhìn nhau, đồng thời thống nhất ý kiến trong quãng thời gian ngắn ngủi.
Động thủ!
Không lãng phí thêm thời gian, cả ba trực tiếp sử dụng đến lực lượng lệ quỷ.
Con lệ quỷ mà Hứa Phong khống chế ra tay đầu tiên.
Vốn dĩ quỷ ôm người của hắn ta là vô hình, không hề tồn tại trong thực tế. Nhưng khi ở trong mảnh quỷ vực đỏ đậm này, hình ảnh về một con lệ quỷ u ám lại nhanh chóng xuất hiện. Con lệ quỷ u ám này xuất hiện từ trên người Hứa Phong, sau đó nhanh chóng tiếp cận Dương Gian. Rồi nó duỗi ra hai cánh quái dị và ôm chặt lấy Dương Gian.
Cảnh tượng này khiến cho mí mắt của đám người phải giựt liên tục.
- Quỷ vực của Dương Gian lại có thể khiến cho lệ quỷ của tôi hiện hình?
Hứa Phong tỏ ra kinh ngạc, thậm chí có mấy phần không thể tưởng tượng nổi.
Tiếp đến là đợt tập kích của Liêu Phàm.
Con lệ quỷ của hắn ta cũng hiện hình, đó là một con lệ quỷ có đầu rất lớn nhưng người lại cực kỳ nhỏ. Trông nó vừa âm lãnh vừa đáng sợ. Lúc này nó đang đứng ở đằng sau lưng Dương Gian và hô to:
- Dương Gian!
Lệ quỷ đang gọi lên tên của người.
Dương Gian?
Ngay khi con lệ quỷ này tập kích Dương Gian. Mặc dù hắn chưa quay đầu lại, nhưng trên ánh mắt trống rỗng, mê mang lại hiện ra một chút thần thái.
- Là ai… Ai đang kêu tôi vậy?