Phùng Toàn khẽ gật đầu, không nói hai lời, lập tức đi tới, tiếp cận con lệ quỷ đang bị đóng đinh.
Sau đó từ trên người của hắn ta đột ngột rơi xuống một đống đất mộ.
Chỉ sau một lát, một ngôi một đất đã được hình thành.
Ngôi mộ đất này hoàn toàn chôn vùi con lệ quỷ kia vào bên trong.
Còn Phùng Toàn khẽ động, sau đó chui ra khỏi mộ đất.
Dương Gian cũng rút đinh đóng quan tài ra.
Ngôi một đất cực kỳ yên tĩnh, một loại áp chế đã được hình thành.
Bản thân đất mộ trên người Phùng Toàn đã có năng lực áp chế lệ quỷ. Nhưng cần phải chất đất mộ thành một đống, với một số lượng và độ cao nhất định, nếu không con lệ quỷ bên trong sẽ phá mộ chui ra.
Hiện tại Phùng Toàn đang khống chế ba con lệ quỷ. Dựa vào sự bảo vệ của xương quỷ, chỉ cần bản thân hắn ta còn lưu giữ đầu ở bên ngoài, thì sẽ không bị mộ đất chôn vùi. Có thể nói hắn ta đã có thể không thèm quan tâm đến cái giá phải trả khi đắp mộ đất cao đến ngang cổ.
- Trước tiên cứ làm việc đã, chờ sau khi mọi việc xong xuôi lại quay về xử lý con lệ quỷ bên trong mộ.
Dương Gian khẽ liếc một chút, sau khi xác nhận là không có dị thường, hắn mới bắt đầu hành động.
Hùng Văn Văn lập tức nhắc nhở.
- Vẫn nên xử lý tên tóc trắng kia trước, không thể để cho hắn ta tiếp tục chơi chiêu, nếu không chúng ta sẽ có người chết.
Dương Gian nói:
- Vậy thì tôi sẽ giết hắn ta đầu tiên.
Nói xong, hắn lập tức đi qua, đi đến chỗ trước đó Liễu Bạch Mục từng đứng.
Bóng đen dưới chân hắn lập tức bao phủ ra xung quanh, tay hắn cầm chặt lấy cây trường thương. Hắn đang lợi dụng đặc tính của thanh sài đao để phát động môi giới.
Lập tức.
Bóng dáng của tên Liễu Bạch Mục kia xuất hiện ở trước mắt của hắn.
Không chút chần chờ.
Dương Gian khẽ vung tay, thanh sài đao lập tức chém về phía bóng dáng hiện ra trong môi giới của Liễu Bạch Mục.
…
Dù cho tòa cổ trạch này có khởi động lại lại lần nửa, trở về thời điểm nửa giờ đồng hồ trước, thì Dương Gian vẫn không có ý định buông tha cho người tên là Liễu Bạch Mục kia. Bởi vì theo như kết quả dự báo của Hùng Văn Văn, tên này đã xử lý một đồng đội của hắn. Mặc dù không biết thông tin về năng lực của hắn ta, nhưng kết quả dự đoán của Hùng Văn Văn đã đủ để chứng minh sự uy hiếp nhất định của tên này.
Dương Gian không có bất cứ ý định giữ lại năng lực một chút nào, mà trực tiếp sử dụng nguyền rủa của thanh sài đao, bổ vào hình ảnh của Liễu Bạch Mục lưu lại trong môi giới.
Một đao này chém rất ác, trực tiếp chém ngang cổ của Liễu Bạch Mục, cắt đứt đầu của hắn ta.
Nhưng ngay sau đó, nguyền rủa của thanh sài đao lập tức bộc phát ở trên người của Dương Gian.
Trên cổ hắn đột ngột xuất hiện một vết rách màu máu. Vết thương như vậy không chỉ xuất hiện ở trên người của hắn, mà còn xuất hiện cả ở trên cổ của quỷ ảnh.
Trên cổ của quỷ ảnh cũng có một lổ hổng.
Ngay cả lệ quỷ cũng không thể nào tránh né được lời nguyền rủa này. Nhưng vết thương do nguyền rủa bộc phát và vết thương do thanh sài đao chém trực tiếp không hề giống nhau.
Vết thương do nguyền rủa bộc phát có thể khép lại trong khoảng thời gian ngắn. Còn vết thương khi sử dụng thanh sài đao chém trực tiếp lại không thể nào lành trong thời gian ngắn. Cho dù đó có là lệ quỷ cũng không được. Cần phải tiêu tốn không ít thời gian mới có thể chữa lành.
Nhưng ở một mức độ nào đó mà nói, quỷ ảnh hoàn chỉnh có thể triệt tiêu được loại nguyền rủa do thanh sài đao mang đến.
Dương Gian cúi đầu nhìn cổ của quỷ ảnh.
"Nếu không phát động môi giới của thanh sài đao, nguyền rủa sẽ chỉ có tác dụng ở trên người mình, chứ không hề ảnh hưởng đến thân thể của quỷ. Nhưng một khi phát động môi giới, bản thân quỷ ảnh cũng sẽ bị ảnh hưởng, không có cách nào tránh khỏi."
Trên cổ của quỷ ảnh xuất hiện một lỗ hỏng to tướng.
Giống như quỷ ảnh này lại sắp sửa trở về bộ dạng của quỷ ảnh trước kia.
Nhưng không.
Sau khi lổ hổng kia xuất hiện, nó lập tức khôi phục lại một cách nhanh chóng. Bản năng ghép thân thể của quỷ ảnh hoàn chỉnh đã được phát huy toàn bộ vào lúc này, nhằm tự chữa lành vết thương.
Cũng ngay lúc đó.
Liễu Bạch Mục còn không biết Dương Gian đã để mắt đến hắn ta.
Sau khi rời khỏi đại sảnh của tòa cổ trạch, Liễu Bạch Mục và những người khác phân chia ra, cùng tiến vào trong tòa cổ trạch. Cho dù là người thường xuyên ra vào tòa cổ trạch, nhưng không có ai trong bọn chúng hoàn toàn biết rõ về thứ này. Mặc dù diện tích của tòa cổ trạch này không tính là lớn, nhưng nó cực kỳ quỷ dị. Bởi vì mỗi một ngày, tòa cổ trạch này sẽ xuất hiện một loại biến hóa.
Những biến hóa này không thể nói nên lời, cũng không có quy luật.
Có đôi khi trong tòa cổ trạch đột nhiên xuất hiện thêm một cánh cửa, thỉnh thoảng lại xuất hiện một khu vực bí ẩn, hay đôi lúc lại có thêm mấy đoạn hành lang.