- Chúng ta chỉ có nửa tiếng đồng hồ để hành động. Nửa giờ sau sẽ đến giới hạn khởi động lại của tòa cổ trạch. Khi đó, dù chúng ta có giết chết đám người kia một lần cũng sẽ không có bất cứ ý nghĩa nào.
Ở trong đại sảnh của tòa cổ trạch. Sau khi phát động môi giới của thanh sài đao và xử lý Liễu Bạch Mục, Dương Gian bắt đầu suy tính bước hành động tiếp theo.
Hắn muốn dẫn dắt đồng đội đi tiêu diệt sạch toàn bộ kẻ địch.
Đám người này đều là các mối tai họa ngầm, nên dù có phải hành động thêm lần nữa, Dương Gian cũng không muốn bỏ qua cho bọn chúng.
Giọng điệu khô khốc của Phùng Toàn xuất hiện, hắn ta nói ra một số suy đoán của bản thân cho đám người nghe.
- Ở trong tòa cổ trạch này chắc chắn sẽ có một số mối nguy hiểm không biết nào đó. Nếu không bọn chúng không thể trốn vào trong chỗ sâu của tòa nhà cổ này và chờ chết như vậy được.
Đồng Thiến ở bên cạnh cũng nói:
- Sắp chết đến nơi rồi, nên đám người kia chắc chắn sẽ liều mạng. Trước kia, khi đi bắt tội phạm tôi cũng nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều lần. Khi biết rõ không còn cách nào trốn thoát, bọn chúng sẽ liều mạng phản kháng.
Dương Gian không đáp lại, chỉ hỏi:
- Lý Dương đâu? Sao cậu ta chưa xuất hiện?
Hoàng Tử Nhã nói:
- Không biết cậu ta đã xảy ra chuyện gì nữa, điện thoại đột nhiên không gọi được.
Phùng Toàn nói:
- Có phải cậu ta đã gặp phải nguy hiểm và xảy ra chuyện trong lần tách đội vừa rồi không?
Dương Gian nói:
- Hồi nãy, khi tòa cổ trạch khởi động lại, hai người đuổi theo Lý Dương đã được phục sinh, điều này chứng tỏ lúc trước cậu ta đã giết được hai tên đó. Vì thế Lý Dương chắc chắn không có việc gì. Nhưng hiện tại cậu ta chưa từng xuất hiện, cũng không liên lạc được. Khả năng cậu ta đã bị mất tích ở trong tòa nhà cổ này rồi. Tình hình ở chỗ này chính là như vậy, có một số người sẽ gặp phải một số tình huống quỷ dị, không thể nào hiểu được rồi mất tích ở chỗ này.
- Lý Dương hẳn đã bị mất tích, cho nên tạm thời chúng ta không cần để ý đến hắn ta, cứ làm chính sự trước. Với năng lực của cậu ta hoàn toàn có thể ứng phó được với tình huống này.
Hắn cũng không tạm dừng hành động chỉ vì Lý Dương bị mất tích.
- Đi cùng một chỗ, không nên tách nhau ra. Chúng ta không thể lại mất tích thêm người khác nữa.
Căn dặn mọi người một câu, sau đó Dương Gian lập tức bắt đầu hành động.
Hắn mang theo quỷ đồng đi ở phía trước.
Mấy người còn lại theo ở phía sau.
Phùng Toàn đi cuối cùng, vì bọc hậu, đề phòng nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Đối với mọi thứ trong đây, Dương Gian cảm thấy tương đối quen thuộc, dường như trước kia hắn từng đến nơi này, không hề có loại cảm giác lạ lẫm.
Phùng Toàn quan sát xung quanh, nhưng không hề thấy bất kỳ một ai.
- Đám người kia đã trốn hết rồi, nên việc tìm ra bọn chúng là tương đối khó. Trong vòng nửa tiếng, chúng ta không nhất định tìm ra được, khi đó sẽ lại đến thời gian giới hạn khởi động lại của tòa nhà. Với lại, ở trong này chắc chắn có tồn tại những mối nguy hiểm khác. Xem ra đối phương đang muốn so tiêu hao với chúng ta cho đến chết hoặc đến khi chúng ta từ bỏ.
Xung quanh chỉ có những vách tường cũ kỹ được xây bằng gạch xanh, nhưng đã biến thành màu đen.
Hoàng Tử Nhã khẽ suy tư một chút rồi noi:
- Có lẽ chúng ta chỉ cần đứng chặn cửa là được rồi. Nếu đường ra chỉ có một, như vậy kiểu gì bọn chúng cũng sẽ phải đi theo đó ra ngoài hoặc chết mòn ở trong này.
Trong lúc đám người đang nói chuyện, Dương Gian đột nhiên dừng chân lại.
Hắn khẽ quay đầu nhìn về phía một bức tường được xây bằng gạch xanh.
Ở đằng sau vách tường là một căn phòng nhỏ, trước kia chỗ này được dùng để cất giấu thứ đồ vật quỷ dị nào đó. Nhưng hiện tại, món đồ kia không còn nữa và chỗ này đang được dùng để cho một người ẩn nấp.
"Dừng chân… Sao Dương Gian lại biết được trong chỗ này sẽ có một căn mật thất? Đây là lần đầu tiên hắn đến chỗ này, đồng thời không thể sử dụng quỷ vực. Theo lý mà nói, hắn không thể nào phát hiện ra chỗ mình ẩn núp mới phải chứ?"
Ở bên trong căn mật thất nhỏ chỉ cách mỗi một bức tường kia là chỗ mà một vị ngự quỷ nhân tên là Từ Minh đang trốn.
Lúc này, hắn ta đang đổ đầy mồ hôi lạnh vì khẩn trương.
Nhưng hắn ta không dám cử động, cũng không dám thở.
Bởi vì, một khi bị Dương Gian phát hiện ra, hắn ta chắc chắn sẽ phải chết.
Mặc dù đã ẩn núp rất tốt, nhưng lúc này hắn ta vẫn cảm nhận được tiếng bước chân dừng lại ở chỗ của hắn ta tương đối lâu. Đồng thời đối phương còn chưa đi tiếp.
Thậm chí hắn ta còn có thể nghe được cuộc nói chuyện giữa Dương Gian và mấy người đồng đội với nhau.