Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1856 - Chương 1857: Đồng Hồ Quỷ Dị

Chương 1857: Đồng Hồ Quỷ Dị

- Có người từng sinh sống ở chỗ này?

Trương Khánh chậm rãi lò dò đi qua đó.

Hắn ta quan sát mọi thứ ở trên bàn một chút.

Cuối cùng, ánh mắt của hắn ta dừng lại ở trên cuốn sổ tay.

Nhưng chữ viết bên trong quyển sổ cực kỳ cổ quái, nó vừa giống như phù văn, lại giống như chữ viết nhưng bị thiếu nét. Nên hắn ta căn bản không thể nào đọc được xem trên đó viết cái gì.

Tuy nhiên hắn ta có thể khẳng định, chữ này là do người sống viết. Mà dự theo nét chữ mới nhất được ghi lại ở trên đó, thì lần cuối cùng mà người kia viết vào trong cuốn sổ hẳng chỉ mới gần đây, thời gian không quá một tháng.

Trương Khánh nhíu mày.

- Là loại người gì mới có thể sống ở trong chỗ này?

- Vạn Đồng, tìm kiếm xem sao. Thử xem có phát hiện ra cái gì đó mới không.

Hai người bắt đầu tiến hành lục lọi ở trên bàn làm việc.

Cùng lúc đó.

Đội ngũ của Dương Gian vẫn tiến hành xử lý đám ngự quỷ nhân bị dính nguyền rủa.

Theo một tiếng kêu thê thảm đầy tuyệt vọng vang lên, vị ngự quỷ nhân cuối cùng lẩn trốn ở trên tầng hai đã bị hắn xử lý.

Quá trình vẫn như cũ, cực kỳ thuận lợi và đơn giản.

Dương Gian khẽ ngẩng đầu nhìn lên trên.

- Tiếp theo sẽ là tầng ba.

Số lượng ngự quỷ nhân còn sót lại đã không nhiều.

Hắn nhớ ngự quỷ nhân tên là Trương Khánh chưa hề xuất hiện, còn có tên Vạn Đồng, có danh hiệu quỷ đụng người kia cũng biến mất.

Mặt khác, hắn chưa tìm thấy thi thể của Liễu Bạch Mục.

Chắc chắn ba người này đã trốn lên tầng ba rồi.

Phùng Toàn bất chợt chỉ tay về phía trước.

- Nhìn kia, con quỷ kia lại xuất hiện.

Lúc này, ở cạnh cầu thang thông lên tầng ba, không biết từ lúc nào lại đột nhiên xuất hiện thêm một cánh cửa. Và ở trước cửa là một người đàn ông trung niên, mặt mũi âm u, đầy tử khí. Sắc mặt của người này khá cứng ngắc, đồng thời dùng ánh mắt chết lặng nhìn về phía bên này.

Ánh mắt Dương Gian khẽ động.

- Lại là con lệ quỷ lúc nãy.

- Con quỷ này đã để mắt đến chúng ta rồi sao?

Đồng Thiến nói:

- Vẫn nên xử lý nó đi, kẻo tý nữa nó lại theo chúng ta rời khỏi chỗ này.

Ngay khi Dương Gian vừa nảy sinh ý nghĩ này, thì hắn thấy người đàn ông trung niên ở trước mặt kia lại đột nhiên biến mất.

Giống như ảo giác vậy, người không thấy đâu cả, cửa phòng cũng không.

Mọi thứ đã khôi phục lại như bình thường.

- Hùng Văn Văn, dùng năng lực dự đoán xem một lúc nữa loại hiện tượng này có xuất hiện thêm không.

Vẻ mặt Dương Gian hơi động, sau đó nói tiếp:

- Kiểm tra xem, nếu nó xuất hiện thì xuất hiện tại thời điểm nào và ở đâu.

Phùng Toàn hỏi.

- Cậu nghĩ đến điều gì vậy?

Dương Gian nói:

- Không có gì, chỉ muốn kiểm chứng một chút mà thôi. Có lẽ đây là một cái tín hiệu chứ không phải là hiện tượng linh dị.

Hùng Văn Văn bắt đầu dị báo.

Nó nhắm mắt lại, bắt đầu nhìn xem những chuyện sẽ xảy ra trong mười phút tiếp theo. Trên thực tế, hiện tại nó đã có được thăm quỷ, hoàn toàn có thể kéo dài thời gian dự tri. Nếu cần thiết, nó hoàn toàn có thể kéo dài quá trình này đến tận một giờ.

Chỉ là thời gian càng lâu, sẽ càng dính líu đến nhiều lực lượng linh dị, kết quả dự đoán càng dễ sai lệch.

Rất nhanh, Hùng Văn Văn mở mắt, chỉ tay về một phía.

- Thứ kia từng xuất hiện ở bên kia, cũng ở bên kia nữa… Nhưng chỗ mà nó xuất hiện nhiều nhất vẫn là trên tầng ba.

- Đi lên tầng ba.

Dương Gian lập tức hành động, hắn mang mọi người đi lên tầng ba.

Hùng Văn Văn lần nữa nói:

- Ở chỗ kia, sau khi xuất hiện ở đó, quỷ sẽ không thay đổi vị trí xuất hiện nữa.

Nó chỉ tay về phía một vách tường, chứ không phải một căn phòng. Nhưng ở trên vách tường kia lại được người ta dùng sơn vẽ hình một cánh cửa.

Dường như ở một thời điểm nào đó, chỗ kia thực sự tồn tại một cánh cửa. Chỉ là hiện tại nó không xuất hiện mà thôi.

Phùng Toàn hỏi lại.

- Chắc chắn là ở chỗ kia đúng không?

- Anh không tin người khác thì thôi, chẳng lẽ ngay cả Hùng phụ mà anh cũng không tin hay sao?

Bộ dạng của Hùng Văn Văn vẫn phách lối như cũ.

Là một người trưởng thành, Phùng Toàn đương nhiên sẽ không đi so đo với một đứa bé làm gì.

Những người khác đều nhìn về phía Dương Gian.

Mà lúc này, Dương Gian lại cúi đầu quan sát chiếc đồng hồ quả quýt ở trong tay.

Sau đó so sánh thời gian trên chiếc đồng hồ này với thời gian trong thực tế.

Chuyện quỷ dị đã xảy ra.

Khi đồng hồ bình thường chạy được hai vòng, tức là hai phút, thì thời gian trên đồng hồ quả quýt mới chạy được có một vòng.

Dương Gian lập tức nói:

- Thời gian ở chỗ này đã bị nhiễu loạn. Thời gian bên trong tòa cổ trạch không đồng nhất với thời gian ở bên ngoài. Bởi vì chúng ta không gặp phải nguyền rủa của đồng hồ quả lắc, cho nên không thể nào nhìn thấy cánh cửa kia.

Bình Luận (0)
Comment