Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1858 - Chương 1859: Ẩn Núp

Chương 1859: Ẩn Núp

Nhưng vì cẩn thận, cả hai không dám chạm vào bất cứ món đồ nào ở trên bàn. Sợ sẽ đánh vỡ cân bằng, khiến cục diện trở nên ác liệt.

Vạn Đồng nói:

- Nếu đã không phát hiện ra gì, vậy chúng ta cũng không cần thiết phải lãng phí thời gian ở chỗ này. Chúng ta hẳn nên đi tìm đường khác, nghĩ cách rời khỏi chỗ quỷ quái này đi.

- Không vội, hiện tại mà đi ra ngoài chúng ta chắc chắn sẽ đụng phải Dương Gian. Chỗ này cực kỳ bí ẩn, có lẽ sẽ tránh né được tập kích của Dương Gian. Cho nên tạm thời chúng ta cứ chờ ở đây thêm mấy ngày. Chờ cho mọi chuyện lắng lại, chúng ta hẵng đi ra ngoài.

Trương Khánh lại có ý nghĩ ngược lại, hắn ta cho rằng chỗ này là một nơi tốt để ẩn núp.

Mặc dù xung quanh khá quỷ dị, nhưng lại tương đối an toàn.

Dương Gian tuyết đối sẽ không thể tìm ra chỗ này.

- Thế cũng được, đúng rồi, Liễu Bạch Mục thế nào rồi. Bộ dạng này của hắn ta hẳn sẽ không thể sống thêm được bao lâu nữa.

Vạn Đồng nhìn về phía chiếc đầu người trắng bệch đang đặ trên mặt bàn kia.

Hai mắt Liễu Bạch Mục đang nhắm chặt, khí tức băng lãnh, không có động tĩnh, giống như một người chết.

- Tôi sống không được bao lâu nữa. Không còn thân thể, tôi chỉ có thể dựa vào nguyền rủa của đồng hồ quả lắc để kéo dài thời gian tử vong. Tên Dương Gian kia đúng là hung ác, trực tiếp sử vật phẩm linh dị đối phó tôi, không cho tôi bất cứ cơ hội phản kháng nào…

Hắn ta cảm thấy bản thân thua rất oan uổng.

Nhưng cũng cảm thấy bản thân không thể làm gì.

Ngự quỷ nhân đánh nhau chính là như vậy, ai cũng có thể có cơ hội giết chết đối phương. Còn giết được hay không thì còn phải coi bản thân có biết tận dụng cơ hội hay không.

Trương Khánh khẽ do dự một chút, nhìn lấy chiếc đầu người kia và hỏi:

- Hiện tại cậu có ý tưởng nào tốt không?

Lúc trước, chiếc đầu của Liễu Bạch Mục nhắm mắt, cũng là đang tự hỏi về chuyện này.

Chỉ là, theo như tình hình trước mắt, hắn ta có lẽ đã lành ít dữ nhiều rồi, hơn phân nửa là phải chết ở chỗ này.

- Không có ý tưởng gì.

Nói xong câu đó, hắn ta liền trầm mặc.

Có lẽ đã tiếp nhận hiện thực tàn khốc này.

Im lặng chờ chết.

Hai người Trương Khánh và Vạn Đồng đưa mắt nhìn nhau, không ngờ người như Liễu Bạch Mục cũng có thời điểm cùng đường mạt lộ như vậy.

Dương Gian có thực sự đáng sợ như vậy ư?

Sau khi khởi động lại, hai người bọn chúng bị mất đi trí nhớ nửa giờ trước, cho nên không giao thủ trực diện với đội ngũ của Dương Gian. Nên đương nhiên bọn chúng sẽ không trải nghiệm được loại cảm giác thúc thủ vô sách kia.

Thời gian từng giờ từng phút trôi qua.

Khi thời gian trong tòa cổ trạch tiến đến một thời điểm nào đó, tiếng chuông quỷ dị lại lần nữa xuất hiện.

"Đông! Đông! Đông!"

Từng tiếng chuông ngột ngạt, vang dội truyền ra khắp toàn bộ ngõ ngác trong tòa cổ trạch. Thậm chí, ở bên ngoài tòa cổ trạch cũng có thể nghe thấy tiếng chuông của đồng hồ quả lắc.

- Tiếng chuông của đồng hồ quả lắc lại xuất hiện.

Đang chờ đợi ở trên tầng ba của tòa cổ trạch, khi nghe thấy âm thanh này, trong lòng Dương Gian khẽ run một cái.

Hắn lập tức lôi đồng hồ quả quýt ra, sau đó chú ý kỹ thời gian bên trong tòa cổ trạch.

Giờ khắc này, chuyện không tưởng một lần nữa lại xảy ra.

Lúc này kim phút trên chiếc đồng hồ quả quýt giống như bị một cỗ lực lượng vô hình nào đó kích thích, nhanh chóng tiến về phía trước.

Thời gian cũng không lùi lại như ba mươi phút trước, mà tăng tốc tiến lên.

Ánh mắt Dương Gian khẽ động.

Hắn bắt đầu hành động lúc 6 giờ và giết chết toàn bộ ngự quỷ nhân bên trong cổ trạch trước 6 rưỡi. Hiện tại thời gian đã là 7 giờ.

Lúc này, theo tiếng chuông vang lên, thời gian bên trong tòa cổ trạch lập tức nhanh chóng tiến lên phía trước.

Chỉ trong nháy mắt, thời gian trên chiếc đồng hồ quả quýt đã biến thành bảy rưỡi.

Nhưng thời gian ở bên ngoài lại không có bất cứ biến hóa nào. Bởi vì lực lượng linh dị của đồng hồ quả lắc chỉ ảnh hưởng đến tòa cổ trạch. Còn ở bên ngoài, dù có nghe thấy tiếng chuông cũng không có bất cứ ảnh hưởng nào.

Một lát sau, tiếng chuông quanh quẩn trong tòa cổ trạch nhanh chóng biến mất.

- Không có động tĩnh, mọi việc cực kỳ bình thường. Đám người vừa bị giết chết kia cũng không sống lại.

- Chúng ta cũng không gặp phải bất cứ chỗ nào không thích hợp.

- Khoan, có tín hiệu, đã tìm được vị trí của Lý Dương rồi.

Mấy người Phùng Toàn, Đồng Thiến, Hoàng Tử Nhã đều phụ trách các nhiệm vụ khác nhau. Có người cảnh giác xung quanh, có người tự kiểm tra tình huống bản thân, có người đảm nhận nhiệm vụ tìm kiếm Lý Dương. Cuối cùng, khi tiếng chuông kết thúc, bọn họ đột nhiên nhận được tín hiệu của Lý Dương.

- Tốt rồi, những người kia không hề phục sinh. Liên lạc với Lý Dương đi, chúng ta chuẩn bị rút lui khỏi cổ trạch. Còn mấy con cá lọt lưới kia thì tạm thời chưa cần quan tâm đếm. Thời gian ở chỗ này đúng là đã bị nhiễu loạn, tôi sợ đợi thêm chút nữa bản thân chúng ta cũng sẽ bị lạc.

Bình Luận (0)
Comment