Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1873 - Chương 1874: Xôn Xao

Chương 1874: Xôn Xao

- Cậu nói đúng. Mặt khác, tôi không hề tìm thấy dấu vết cho thấy lệ quỷ từng đi qua nơi này.

Quỷ ảnh lắc lư dưới chân của Dương Gian, bao phủ khu vực xung quanh ghế gỗ màu đỏ.

Tay hắn đang cầm cây trường thương màu vàng kim và phát động môi giới của thanh sài đao.

Nhưng lúc này Dương Gian chỉ nhìn thấy bóng dáng của các nhân viên làm việc trong tòa cao ốc, tất cả đều là người bình thường. Chứ hắn không hề tìm thấy dấu chân của lệ quỷ.

Cho nên ý đồ dùng thanh sài đao để tìm kiếm lệ quỷ của hắn đã vô dụng.

- Dương Gian, cậu cảm thấy nếu chúng ta nhảy qua ghế gỗ màu đỏ sẽ như thế nào? Có phải là sẽ phát động quy luật giết người của quỷ và bị nó tập kích không?

Ánh mắt Phùng Toàn khẽ động, trong đầu nảy sinh ý định muốn leo qua chiếc ghế gỗ màu đỏ.

Dương Gian hỏi:

- Nếu bị quỷ nhắm vào, cậu có chịu đựng được không?

Phùng Toàn nghĩ một lúc rồi đáp:

- Hẳn sẽ không có vấn đề gì đâu.

- Tôi nghĩ cậu vẫn không nên làm như vậy. Tòa cao ốc này lớn như thế, chúng ta chỉ cần tìm kiếm một kẻ xui xẻo bị lệ quỷ giết rồi điều tra là được.

Nói xong, Dương Gian chuẩn bị xem xét động tĩnh bên trong tòa cao ốc.

Rất nhanh.

Trong văn phòng ở tầng dưới.

Chỗ này giống như khu vực làm việc tăng ca vậy, số lượng người không ít, có nam có nữ.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng thét đầy hoảng sợ vang lên, phá vỡ đi vẻ yên tĩnh ở chỗ này. Đồng thời cũng hấp dẫn sự chú ý của không ít người, cả đám nhao nhao bỏ dở công việc, rồi quay đầu nhìn về phía này.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Có người tò mò đi qua tìm hiểu.

Lúc này, có một chiếc ghế gỗ quỷ dị màu đỏ đậm đang chắn ngang lối vào WC, ngăn cản không cho người khác đi qua.

Nhưng ở bên cạnh.

Là một người đàn ông ngoài ba mươi, mặc áo sơ mi đổ sập ở bên cạnh chiếc ghế gỗ. Sắc mặt người này ứ máu, không còn khí tức của người sống nữa. Cái chết của người này tương đối quỷ dị.

Người phát hiện ra thi thể là một nhân viên nữ, cô ta thấy cảnh tượng này và thét lên ầm ĩ vì sợ hãi.

- Người xui xẻo đã xuất hiện.

Ở trên tầng cao nhất, Dương Gian đã nghe thấy được động tĩnh này, vì thế hắn lập tức bắt đầu hành động.

Đưa chân trực tiếp đá văng chiếc ghế gỗ đang cản đường, sau đó dọc theo cầu thang tiến về chỗ đang xảy ra chuyện.

Dương Gian không sử dụng quỷ vực, bởi vì quỷ vực của hắn đã bị ảnh hưởng. Với lại khoảng cách không hề xa, nên dù có đi bằng chân hắn cũng không tiêu tốn quá nhiều thời gian.

Phùng Toàn không nói một lời, khẽ quay đầu nhìn chiếc ghế gỗ bị Dương Gian đá văng, sau đó đi theo.

Không biết từ lúc nào.

Chiếc ghế gỗ này lại bị dựng dậy một cách quỷ dị.

- Chính là ở tầng này.

Dương Gian đã đi đến nơi.

- Tâm của tên Vương Sát Linh này cũng lớn thật đó. Lại cho phép người khác thuê văn phòng ở trong cao ốc. Chẳng lẽ hắn ta không biết bản thân có dính líu đến chuyện linh dị hay sao? Một khi hắn ta xảy ra chuyện, toàn bộ người trong tòa nhà này sẽ xui xẻo theo.

Dương Gian tiến vào trong văn phòng ở tầng này, rồi quan sát bốn phía.

Hắn nhìn thấy không ít người bình thường ở bên trong đây.

Khác với tòa cao ốc Thượng Thông của hắn, tại tòa cao ốc Thượng Thông, hắn thuê nhân viên là vì duy trì hành động của công ty. Hầu như là tất cả phục vụ vì Dương Gian. Ngoại trừ cái đó ra, công ty của hắn không hề được mở ra cho người ngoài, số lượng nhân viên được khống chế một cách nghiêm ngặt.

- Nhường đường, nhường đường một chút.

Dương Gian đi về phía đang có đám đông tụ tập.

Lúc này, không ít nhân viên trong khu vực này đã bỏ công việc trong tay, nhao nhao bao vây xung quanh lối nhỏ đi vào nhà về sinh, muốn nhìn xem là chuyện gì đang xảy ra.

Những người này không ai biết đến chuyện linh dị, việc xúm lại quan sát hoàn toàn là vì tò mò.

Có người quản lý chứng kiến thấy việc này liền tỏ ra khá khó coi, đồng thời lùi về sau vì hoảng sợ.

- Có người chết, mau tranh thủ thời gian báo cảnh sát.

Nghe thấy có người chết, không ít người lập tức xôn xao.

- Không phải chứ, vừa rồi tôi còn thấy cậu ta đang rất tốt mà. Sao chưa gì đã xảy ra chuyện thế? Là thật hay giả vậy?

- Chắc chắn là do tăng ca quá nhiều nên bị đột tử. Tôi biết là sẽ sớm có ngày như vậy mà, nên mới nói với ông chủ, không muốn ngày nào cũng tăng ca. Hiện tại thì tốt rồi.

- Vừa rồi tôi đã nhìn qua rồi, tôi thấy cậu ta không phải bị đột tử đâu. Bởi vì bộ dạng của cậu ta cực kỳ kinh khủng.

Trong khi đám người đang thảo luận với nhau, người quản lý run rẩy cầm lấy điện thoại di động để gọi điện. Đầu tiên ông ta gọi cho ông chủ, sau đó mới báo cảnh sát.

Bình Luận (0)
Comment