Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1880 - Chương 1881: Tạm Thời Bỏ Qua

Chương 1881: Tạm Thời Bỏ Qua

- Nếu xử lý được thì xử lý, còn không thể thì tạm thời cứ mặc kệ. Chờ qua đêm nay rồi hẵng tính sau. Nếu để cho tòa cổ trạch bị mất khống chế, thì thứ gặp nguy hiểm không phải chỉ riêng mỗi tòa cao ốc này thôi đâu… Nói tóm lại, chúng ta cứ rời khỏi đây trước đã rồi tính sau.

Hắn sử dụng mắt quỷ thăm dò xung quanh và phát hiện ra số lượng ghế gỗ màu đỏ ở trong tòa cao ốc này đang càng ngày càng nhiều.

Trước kia nó chỉ xuất hiện ở những nơi hẻo lánh, dọc một vài lối nhỏ. Nhưng hiện tại nó xuất hiện khắp nơi, bất cứ chỗ nào cũng có thể nhìn thấy.

Dấu hiệu cho thấy lực lượng linh dị đã ăn mòn tòa cao ốc càng ngày càng lộ ra rõ ràng.

Nếu còn tiếp tục ở lại chỗ này thêm nữa, rất có thể đội ngũ của Dương Gian sẽ gặp phải nguy hiểm.

Đồng Thiến đột nhiên hỏi:

- Những người bình thường ở trong cao ốc có cần rút lui cùng một chỗ với chúng ta không?

Dương Gian nói:

- Không, tốt nhất cứ để cho bọn họ chờ ở chỗ này, không nên đi loạn. Chờ chúng ta xử lý xong chuyện bên ngoài rồi hẵng nói sau.

Đồng Thiến hỏi:

- Vì sao làm vậy?

Không biết Phùng Toàn đã châm thuốc từ lúc nào, hắn ta khẽ rít một hơi rồi bảo:

- Là do sợ lệ quỷ sẽ bị đám người mang ra ngoài. Chúng ta không thể nào kiểm soát hết toàn bộ mọi người được, nên nếu bị mang ra ngoài sẽ rắc rối to.

Hoàng Tử Nhã chen lời:

- Nhưng mấy người chúng ta không thể nào khống chế toàn bộ người trong tòa nhà lớn như này được. Bọn họ sẽ không nghe lời chúng ta đâu.

Dương Gian chỉ tay vào một chiếc ghế màu đỏ:

- Chúng ta không quản lý được đám người kia, nhưng thứ này lại có thể.

- Theo cô, nếu đám người bình thường kia mà không có sự giúp đỡ của chúng ta thì xác suất để cho bọn họ sống sót mà ra khỏi chỗ này là bao nhiêu?

Đồng Thiến nói:

- Nếu người bình thường kia bị quỷ để mắt đến, vậy người đó chắc chắn sẽ phải chết. Nhưng cũng không loại trừ khả năng có ít người không bị lệ quỷ để mắt đến.

Dương Gian nói:

- Nếu không bị quỷ để mắt đến thì dù bọn họ có rời khỏi cao ốc cũng chẳng sau. Chúng ta không cần thiết phải quan tâm đến bọn họ làm gì.

- Tôi hiểu rồi.

Đồng Thiến thoáng trầm mặc một lát.

Bởi vì phương pháp này đã là phương pháp tốt nhất vào lúc này rồi.

Nếu bọn họ cưỡng ép mang toàn bộ người trong cao ốc ra ngoài, nói không chừng lệ quỷ cũng sẽ theo đó và rời khỏi đây.

Cho nên, đối với những người này mà nói, hoặc là bọn họ chờ ở đây một đêm, chờ đến khi đám người Dương Gian xử lý xong chuyện bên ngoài sẽ trở về đây xử lý tiếp. Hoặc là tự nghĩ cách rời khỏi đây.

Bởi vì những người bị lệ quỷ để mắt đến sẽ không thể rời đi, cho nên những người có thể đi ra khỏi đây đều là những người sạch sẽ.

- Tuy nhiên, vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra, tôi còn có một phương án dự phòng. Không nói nhiều nữa, trước tiên cứ rời khỏi đây rồi tính sau.

Dương Gian lại bắt đầu hành động.

Hắn lập tức mang theo Phùng Toàn, Đồng Thiến, Hùng Văn Văn, Hoàng Tử Nhã và quỷ đồng rút khỏi đây.

Những chiếc ghế gỗ màu đỏ chắn đường kia dường như có thể phong tỏa quỷ vực của Dương Gian. Vì thế hắn chỉ có thể thông qua phương pháp bình thường nhất để rời khỏi đây.

Đó là đi thang máy.

Nhưng xui cái là toàn bộ thang máy trong tòa cao ốc đều không hoạt động.

Có một loại lực lượng linh dị nào đó đã quấy nhiễu linh kiện điện tử, khiến thang máy bị kẹt lại ở tầng nào đó.

Vì thế mọi người chỉ còn cách đi cầu thang bộ.

Nhưng chỗ này đang là tầng thứ 100, nếu đi bộ từ đây xuống thì biết đi đến khi nào.

- Phùng Toàn.

Dương Gian đứng cạnh cầu thang bộ, cúi đầu nhìn xuống phía dưới.

Hắn có thể nhìn thấy không ít ghế gỗ màu đỏ trên các bậc thang. Mỗi một tầng đều sẽ có một cái, mà càng xuống dưới, số lượng ghế gỗ càng ngày càng nhiều. Giống như muốn chắn toàn bộ đường đi vậy.

- Tôi thử xem sao.

Phùng Toàn hiểu ý định của Dương Gian.

Quỷ vực của Dương Gian bị thứ này can thiệp, nhưng quỷ vực của hắn ta thì chưa chắc.

Đặc tính của mỗi quỷ vực đều không giống nhau, vì thế trong từng hoàn cảnh, ảnh hưởng mà mỗi người nhận phải cũng sẽ khác nhau.

Sắc mặt Phùng Toàn khẽ động.

Toàn bộ tầng lầu lập tức xuất hiện sương mù.

Sương mù càng lúc càng lớn, dần dần bao phủ toàn bộ mọi người. Sau đó, sương mù dần dần biến mất. Theo đó, mấy người đứng ở bên trong sương mù cũng biến mất cùng.

Sương mù dần chìm xuống.

Từ tầng thứ 100 chìm xuống dưới tầng một.

- Quỷ vực của tôi cũng gặp phải ảnh hưởng. Những chiếc ghế gỗ màu đỏ này giống như những bức tường kín vậy. Nó có thể ngăn cản sương mù của tôi. Nhưng dường như cản trở này cũng không đủ triệt để, quỷ vực của tôi vẫn còn có một khu vực nhỏ để hoạt động. Tuy nhiên, càng xuống dưới, ảnh hưởng này càng lớn, càng khó di chuyển hơn.

Bình Luận (0)
Comment