Đồng thời, cảnh vật bên trong đống sương mù dày đặc cũng nhanh chóng biến hóa,
Dương Gian đứng ở trong sương mù, mở miệng phân tích:
- Điều này chứng tỏ phương hướng xâm lấn của lực lượng linh dị là từ phía dưới lên. Đồng thời, cũng vì chúng ta đang ở tầng trên cùng, nên phát hiện ra nó tương đối trễ.
- Tuy nhiên, có vẻ như nó vẫn chưa thể phong kín toàn bộ tòa cao ốc. Chúng ta còn có thể rời khỏi đây.
Suy đoán của hắn là hoàn toàn chính xác.
Sương mù chìm dần xuống dưới, cuối cùng nó dừng lại ở trong đại sảnh của tầng một.
Sương mù dày đặc tản ra.
Bóng dáng của mấy người Dương Gian, Phùng Toàn lập tức xuất hiện.
Đám người nhanh chóng cảnh giác, dưa mắt dò xét xung quanh.
- Không trách được thang máy ngừng hoạt động, thì ra là mắc kẹt ở chỗ này.
Dương Gian quay đầu lại và nhìn thấy toàn bộ cửa thang máy đang mở, ánh đèn bên trong liên tục nhấp nháy.
Mà lúc này, ở trong thang máy.
Ghế gỗ màu đỏ được xếp một đống lộn xộn ở bên trong.
Đồng thời ở trong đó còn có mấy cỗ thi thể vặn vẹo, được chèn ép giữa các kẽ hở.
Đó chính là những người bình thường ở trong tòa cao ốc, vì xui xẻo gặp phải chuyện linh dị nên bị chết trong thang máy.
Nhưng lúc này, ánh mắt đám người cũng không còn chú ý vào mấy chiếc thang máy đã bị hỏng kia, mà tập trung vào đại sảnh.
Vốn toàn bộ đại sảnh trống rỗng, nhưng không biết từ lúc nào đã ngồi đầy người.
Không.
Hẳn là là chứa một đống thi thể đang ngồi.
Mỗi một cỗ thi thể đều ngồi trên ghế gỗ màu đỏ, dáng người thẳng tắp, cứng ngắc, màu da quỷ dị, âm u đầy tử khí.
Tư thế ngồi của các cỗ thi thể tương đối kỳ quái. Bọn họ không ngồi giữa ghế, mà ngồi ở một bên, giống như có ý nhường ra một vị trí cho ai đó ngồi vào vậy.
- Chuyện linh dị đã phát sinh ra sự thay đổi nào đó, nhìn cái này, có vẻ như quỷ muốn mời chúng ta ngồi xuống.
Phùng Toàn hít một ngụm khí lạnh, vốn dĩ sắc mặt khó coi của hắn ta càng lộ ra u ám hơn.
Đồng Thiến nói:
- Theo tôi thấy, nhưng chiếc ghế màu đỏ này chỉ đang cản đường mà thôi. Từ nãy đến giờ nó đều như vậy, chắn đường của chúng ta, không cho chúng ta rời đi khỏi đây.
Hùng Văn Văn nấp ở sau lưng Dương Gian.
- Đi trước dò đường đi.
Đến đây.
Quỷ vực của Phùng Toàn không thể nào khuếch tán được nữa. Đống ghế gỗ màu đỏ ở trong đại sảnh đã chắn đường, không cho quỷ vực kéo dài thêm nữa. Nếu bọn họ muốn rời khỏi đây, chỉ còn cách là đá văng đống ghế kia đi rồi bước ra ngoài.
Đám người lập tức nhìn về phía Hùng Văn Văn.
Hùng Văn Văn lập tức nói:
- Đừng nhìn tôi, tôi không qua đó đâu.
Hoàng Tử Nhã nói:
- Có lẽ cậu nên dự báo một chút, xem thử nếu chúng ta trực tiếp đi qua đó thì sẽ xảy ra chuyện gì?
Hùng Văn Văn nói:
- Dùng năng lực dự báo để quan sát chuyện linh dị chưa xảy ra sẽ cho ra kết quả không chính xác. Đến lúc đó, nếu có xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn thì mấy người đừng có trách tôi đấy.
Không phải nó không thể dự đoán, mà là kết quả dự đoán sẽ không hoàn toàn chính xác nếu nó trực tiếp dự báo chuyện linh dị. Về điều này, khi ở trong khách sạn Caesar, Dương Gian cũng đã từng thử qua.
Cho nên khi sử dụng năng lực, thứ mà Hùng Văn Văn dự đoán nhiều nhất chính là sinh tử của ngự quỷ nhân. Sau đó nó sẽ dựa vào kết quả nhận được để dự đoán xem xung quanh có gì nguy hiểm và có tồn tại lệ quỷ không.
Cho nên năng lực dự đoán của nó cần thông qua người để tiến hành. Nói theo cách khác, người chính là vật môi giới để nó dự đoán.
Lúc này mà bắt nó dự đoán một con quỷ, độ khó sẽ là cực kỳ cao.
- Để cho nó đi dò đường thử xem.
Dương Gian vẫn rất bình tĩnh, không hề lỗ mãng. Hắn chỉ nghiêng đầu, ra lệnh cho quỷ đồng đang đi chân đất.
Những người khác cũng gật đầu đồng ý.
- Đây cũng là một cách hay.
Ai cũng biết, thứ mà quỷ đồng mặc trên người chính là áo liệm quỷ.
Chiếc áo liệm quỷ này vừa là một con lệ quỷ, vừa là một vật phẩm linh dị đáng sợ. Người sống mà mặc nó lên trên người sẽ có thể ngăn cản được tập kích của lệ quỷ. Đương nhiên là sẽ phải trả giá, không chỉ phải mặc nó cả đời, mà còn bị nó ăn mòn. Cuối cùng người đó sẽ bị nó ăn mòn hết và trở thành một con lệ quỷ mặc áo liệm.
Cho nên Dương Gian đã mặc áo liệm quỷ cho quỷ đồng.
Chính bởi vì thế, cho đến hiện tại chưa có bất cứ con lệ quỷ nào có thể tạo thành thương tổn cho quỷ đồng.
Dương Gian lập tức hạ lệnh cho quỷ đồng.
- Đi lên phía trước, rời khỏi tòa nhà này.
Quỷ đồng là một loại tồn tại tương đối đặc thù, không thể giải thích. Nó vừa có sự quỷ dị của lệ quỷ, lại có một phần đặc tính của người sống. Nhưng nó sẽ luôn làm theo mệnh lệnh của Dương Gian.
Cho nên, ngay khi Dương Gian vừa ra lệnh.
Quỷ đồng lập tức bước chân trần, đi về phía cửa ra vào của cao ốc.
Tốc độ di chuyển của nó tương đối chậm, nhưng không hề dừng lại, cũng không tỏ ra do dự vì đống ghế gỗ cũng những thi thể ở phía trước.
Mọi người nhìn chằm chằm vào quỷ đồng, chờ đợi mọi việc phát sinh.