Trần Kiều Dương đã dùng ba con lệ quỷ để ngăn chặn Dương Gian.
Ít nhất gã ta cho là như vậy.
Thằng nhãi họ Dương này mặc dù có chút lợi hại. Nhưng khi bị mất đinh đóng quan tài và phải áp chế hai con lệ quỷ kia. Hắn đã không còn dư lực để tập kích gã nữa. Với lại, dù cho Dương Gian có còn thủ đoạn nào đó đi nữa, thì gã vẫn còn có một con lệ quỷ cuối cùng để dùng đến.
Mà chỉ cần kiên trì thêm chút nữa, chờ đến khi gã thành công lấy được đinh đóng quan tài, thả ra con lệ quỷ đang bị đóng đinh kia. Tình thế chắc chắn sẽ xoay chuyển.
Gã cần phải hành động thật nhanh.
Bởi vì chỗ này cách cổ trạch không xa, đời thứ ba của Vương gia còn ở gần đây. Một khi tên kia ra tay, khả năng gã sẽ phải ngỏm ở chỗ này.
Vừa mới thoát ra ngoài đã bị giết chết, nếu bị cho người trước kia nghe được, đoán chừng họ sẽ cười đến rụng răng mất.
- Trần Kiều Dương…
Nhưng lúc này, một tiếng gọi tương đối quen thuộc, lại khá lạ lẫm đột ngột xuất hiện ở sau lưng của Trần Kiều Dương, giống như đang có người quen nào đó gọi lên tên của gã ta vậy.
Vốn đang hành động, nhưng lúc này Trần Kiều Dương đột ngột dừng lại.
Tiếng gọi này rất giống với người vợ đã chết đi của gã. Từ đó đến giờ đã bao nhiêu lâu? Ngay cả trí nhớ của gã cũng đã trở nên mơ hồ. Nhưng khi âm thanh kia xuất hiện, nó lại gợi nhớ cho gã, giống như đã được khắc sâu trong tâm khảm vậy. Khiến cho gã nhịn không được mà có ý định quay đầu nhìn.
Đây là lệ quỷ đang gọi người.
Đối với tiếng gọi mà mỗi người nghe được khi hô tên của họ là không hề giống nhau. Ở đây, với Trần Kiều Dương, tiếng gọi của quỷ mà gã nghe được lại giống với tiếng của người vợ đã khuất.
Nhưng ở trong tai của Dương Gian, hắn lại nghe thấy âm thanh non nớt, quỷ dị của quỷ đồng.
Giờ khắc này.
Quỷ đồng đang ẩn giấu bên trong quỷ vực rốt cục đã xuất hiện. Đồng thời nó để mắt đến Trần Kiều Dương tại thời điểm mấu chốt và đang kêu gọi tên của gã.
Trần Kiều Dương vừa dừng lại, đang định quay đầu thì gã lập tức nhìn thấy một cỗ thi thể âm lãnh. Cỗ thi thể này đang mặc quần áo thời dân quốc, hai mắt nhắm chặt, thần thái an tường, nhưng khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.
Đây là con lệ quỷ cuối cùng còn sót lại bên cạnh gã.
Việc nhìn thấy con lệ quỷ này giống như một lời cảnh tỉnh cho Trần Kiều Dương.
Sắc mặt gã lập tức biến đổi:
"Không, không đúng, đây không thể nào là tiếng gọi của vợ mình được, mà là lệ quỷ đang gọi. Đây là thủ đoạn của Dương Gian, trong tay hắn còn có loại lực lượng linh dị khác…"
Sau khi giật mình tỉnh lại, Trần Kiều Dương vội vàng dừng lại hành động vô thức kia của gã.
Gã tỏ ra kinh hãi, mô hồi ướt sũng cả sống lưng, không dám quay đầu nhìn ra sau nữa.
Kinh nghiệm nói cho gã biết, đây là lệ quỷ đang gọi người. Một khi quay đầu, khả năng cao gã sẽ phải chết ngay tại chỗ. Cho nên gã sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy.
- Trần Kiều Dương, Trần Kiều Dương, Trần Kiều Dương...
Nhưng quỷ đồng lại không chịu buông tha, vẫn tiếp tục gọi tên của gã.
Mỗi một lần âm thanh vang lên, nó lại khơi gợi cho Trần Kiều Dương một tiếng gọi quen thuộc của người thân nào đó trong trí nhớ của gã. Mặc dù gã hiểu đây là tiếng gọi của lệ quỷ, nhưng thân thể lại vô ý muốn quay ra sau. Giống như nó không nhận sự khống chế của gã vậy.
- Chết tiệt, câm mồm!
Trần Kiều Dương cố giữ bản thân không quay đầu. Đồng thời chỗ tay của gã vẫn còn đang tiếp tục rỉ máu. Máu đen sền sệt nhỏ giọt xuống mặt đất, hình thành ba chữ nhăn nhăn nhó nhó.
Ba chữ này chính là tên của gã: Trần Kiều Dương.
Đây là một loại ngụy trạng, nhằm sửa đổi quy luật giết người của lệ quỷ trong quãng thời gian ngắn, đồng thời có thể sửa đổi sự tồn tại của bản thân gã.
Khi viết tên xuống đất, thân phận của Trần Kiều Dương tạm thời bị tước đoạt. Khi đó gã sẽ trở thành một tồn tại vô danh, như vậy sẽ không bị quỷ đồng để mắt đến.
Đối với loại lệ quỷ nhắm vào tên và thân phận của người, cách thức này khá hữu dụng.
- Trần Kiều Dương...
Quỷ đồng vẫn còn tiếp tục gọi tên của gã.
Nhưng giờ phút này, Trần Kiều Dương không còn bị ảnh hưởng bởi điều đó nữa. Ba chữ bằng máu đen mà gã lưu lại trên mặt đất dần trở nên mơ hồ, giống như nó muốn tan biến, không thể giữ nguyên dạng chữ.
Đương nhiên loại thủ đoạn tước bỏ thân phận, không thèm quan tâm đến tập kích của lệ quỷ này sẽ không thể nào tồn tại mãi mãi được, mà chỉ duy trì trong một quãng thời gian ngắn ngủi.
Một khi chữ viết trên mặt đất trở nên mơ hồ, hoặc là bị xóa đi, như vậy lực lượng linh dị sẽ mất đi hiệu lực. Một lần nữa ảnh hưởng của quỷ gọi người vẫn sẽ tác động đến gã.
"Thành công."