Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1908 - Chương 1909: Dự Đoán Sai Lầm

Chương 1909: Dự Đoán Sai Lầm

Dương Gian không thèm quan tâm, hắn cảm nhận được, tình hình bên ngoài cổ trạch rất không bình thường. Dường như có một mối hung hiểm nào đó đang nhanh chóng tiếp cận, thậm chí quỷ vực của hắn cũng dần xuất hiện dấu hiệu bị xâm lấn.

Nhưng như vậy thì đã sao.

Hắn cũng không vì thế mà dừng lại, tiếp tục xâm lấn Trần Kiều Dương.

Một khi Dương Gian từ bỏ, nói không chừng hắn sẽ không còn cơ hội để xử lý Trần Kiều Dương.

Hắn có thể cảm nhận ra được, Trần Kiều Dương không phải là loại ngự quỷ nhân sống dựa vào thân thể, mà là dị loại về ý thức. Muốn giết chết gã chỉ có thể làm như thế này.

- Dương Gian, cẩn thận.

Bất chợt.

Ở bên ngoài quỷ vực truyền đến tiếng nhắc nhở của Vương Sát Linh.

Lúc này.

Năm tầng quỷ vực của Dương Gian đột nhiên bị xâm lấn.

Một loại hiện tượng linh dị khủng bố khiến cho người ta phải rùng mình đột nhiên xuất hiện.

Đó là một chiếc kiệu hoa, hình như được làm từ giấy. Nhưng lúc này, nó đang bị bốn cỗ người giấy xanh xanh đỏ đỏ khiêng trên vai, đột ngột xuất hiện bên cạnh hắn.

Chỉ trong nháy mắt.

Dương Gian bị chiếc kiệu hoa quỷ dị bằng giấy này đụng bay ra ngoài. Đồng thời Trần Kiều Dương cũng bị nó đụng trúng. Nhưng khác với Dương Gian, gã không bay ra ngoài, mà là rơi vào bên trong kiệu hoa, sau đó bị khiêng đi.

Kiệu hoa vừa rời đi không được bao xa, nó đã dần trở nên mơ hồ, sau đó biến mất khỏi quỷ vực của Dương Gian.

Theo đó, Trần Kiều Dương cũng không thấy.

"Là lệ quỷ từ trong cổ trạch chạy ra sao?"

Dương Gian lập tức đứng dậy, thân thể hắn hơi vặn vẹo, lồi lõm, như một cỗ thi thể. Nhưng sau đó hắn dùng quỷ ảnh bao phủ, nhanh chóng chữa trị nó.

Chỉ là sắc mặt hắn không được tốt cho lắm.

Bởi vì, Trần Kiều Dương còn chưa chết.

Ánh sáng quỷ dị đang bao phủ bầu trời nhanh chóng tan biến, sau đó bóng đen bao trùm mặt đất cũng biến mất theo.

Sau khi kiệu qua được bốn cỗ người giấy khiêng xuất hiện, Trần Kiều Dương cứ thế chạy thoát khỏi sự bao phủ của năm tầng quỷ vực. Việc như vậy khiến cho Dương Gian có cảm giác bất lực. Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột ngột, mà khi đó toàn bộ lực lượng linh dị của hắn còn đang tập trung đối kháng với những con lệ quỷ khác.

Đồng thời trạng thái bản thân cũng không được tốt.

Chờ đến khi kịp phản ứng lại, chiếc kiệu hoa được người giấy khiêng kia đã biến mất không thấy.

Trần Kiều Dương cũng theo đó biến mất luôn.

Lệ quỷ có thể xâm lấn được năm tầng quỷ vực không thể nào là loại lệ quỷ tầm thường được. Hiện tại nó đã rời đi, nên dù Dương Gian có muốn tìm cũng cực kỳ khó.

"Chỉ miễn cưỡng xóa bỏ đi một nửa trí nhớ của gã ta. Điều này có nghĩa mình chỉ lấy trộm được một nửa trí nhớ. Mặc dù không thành công, nhưng cũng không có hoàn toàn bị thất bại. Cuộc giao phong lần này xem như ngang tay."

Ánh mắt Dương Gian lộ ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, tay cầm chặt cây trường thương nứt nẻ, đứng sừng sững tại chỗ.

Sở dĩ hắn không cho rằng bản thân thắng, là vì hắn biết mục quỷ nhân Trần Kiều Dương còn có tiềm lực rất lớn để khai phá.

Một khi gã tìm được lệ quỷ khủng bố, mức độ nguy hiểm của gã sẽ tăng lên cực kỳ nhanh.

Ngoài ra, điều khiến hắn cảm thấy đau đầu nhất chính là tên Trần Kiều Dương này không sợ thanh sài đao.

Dù cho hắn có dùng thanh sài đao chém gã cũng chưa chắc đã giết được. Biện pháp duy nhất để tiêu diệt người này là xóa đi ý thức.

- Trời ạ! Tiểu Dương, anh bất cẩn quá rồi đấy. Thế mà để cho ông ta chạy được. Xong, xong, xong rồi. Vừa nãy ông ta đã nhìn thấy mặt của Hùng phụ, chắc chắn sau này ông ta sẽ tìm tôi trả thù. Tiểu Dương, mau, anh mau liên hệ với Liễu Tam, bảo hắn ta làm giúp tôi một cỗ người giấy. Lần này cần phải đẹp trai hơn một chút.

Hùng Văn Văn chứng kiến Trần Kiều Dương rời đi, lập tức tỏ ra lo lắng.

Dù sao vừa rồi Trần Kiều Dương cũng cực kỳ tức giận, muốn ăn tươi nuốt sống nó. Vì thế nó cần phải thay đổi hình dạng, trở thành một người khác mới được.

Dương Gian nói:

- Dự đoán của cậu xuất hiện sai lầm. Chút thời gian đó chưa phải là cực hạn của cậu đúng không?

- Chuyên liên quan đến lực lượng linh dị thì sao tôi có thể dự đoán chuẩn xác như trăm phần trăm được chứ. Lại nói, hai chúng ta đã cố hết sức rồi. Anh nhìn Tiểu Vương mà xem. Hắn ta chỉ đứng yên tại chỗ nhìn, không chịu ra tay. Hắn ta chỉ thiếu chút bỏng ngô nữa là hợp cảnh.

Con ngươi Hùng Văn Văn khẽ đảo một vòng, sau đó trực tiếp chối đây đẩy, đổ lỗi sang cho Vương Sát Linh đang đứng cách đó không xa.

Ánh mắt Vương Sát Linh khẽ động. Mặc dù cách nói chuyện của Hùng Văn Văn tương đối khó nghe. Nhưng hiện tại, hắn ta mà ra tay thì chẳng khác gì khơi mào mâu thuẫn.

- Trong kế hoạch của chúng ta không có hắn ta. Cho nên vấn đề ở đây vẫn là dự đoán xuất hiện sai lầm. Cái này và việc đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Bình Luận (0)
Comment