Nói xong, Dương Gian lại quay đầu nhìn Vương Sát Linh.
- Vương Sát Linh, cậu đang nghĩ gì vây? Đang chờ tôi và Trần Kiều Dương đồng quy vu tận với nhau sao?
Vương Sát Linh nói:
- Tôi không hề hay biết chuyện ở bên trong quỷ vực. Với lại tôi cũng cho rằng cậu đã thắng. Nếu lúc này tôi mà tùy tiện nhúng tay vào, có lẽ cậu sẽ cảm thấy là tôi đang tranh công. Cho nên tôi mới chờ đợi một chút. Nhưng không ngờ Trần Kiều Dương lại phản công nhanh như thế. Ngay cả quỷ vực của cậu cũng có thể xâm lấn được. Có thể nói chiếc kiệu hoa được khiêng bởi bốn cỗ người giấy kia không tầm thường chút nào.
- Nhắc đến người giấy, có lẽ mấy cái đó có lệ quỷ đến Liễu Tam. Khả năng hắn ta sẽ biết được chút gì đó.
Người giấy Liễu Tam?
Dương Gian nhíu mày.
Đúng thế.
Chiếc kiệu hoa bằng giấy và bốn cỗ người giấy kia đúng là rất giống với phong cách lực lượng linh dị của Liễu Tam.
Chỉ là theo hắn thấy, mối quan hệ giữa hai bên cũng không lớn. Bởi vì con lệ quỷ này chạy từ trong cổ trạch ra. Cho nên con lệ quỷ mà Liễu Tam đang khống chế có lẽ chỉ là một phần ghép hình của con lệ quỷ này.
- Có liên quan với người giấy Liễu Tam hay không không quan trọng. Quan trọng là cậu không hề giúp đỡ tôi ngăn cản lệ quỷ dù chỉ một con. Khả năng cậu cũng không hề giúp cho Lý Quân trong cuộc chiến với Trần Kiều Dương. Như vậy, cái mà cậu bảo là liên thủ chính là như này sao? Hiện tại tôi rất muốn biết, cậu thực sự là một tên phế vật thật hay là đang giấu dốt đây?
Dương Gian lạnh lùng nói, sau đó vung cây trường thương nứt nẻ ở trong tay.
Cỗ thi thể bị đinh đóng quan tài cố định lập tức bay ra ngoài, văng về phía Vương Sát Linh.
Cỗ thi thể với hàng đống vết sẹo như bị chém chết kia là một con lệ quỷ. Vừa nãy nó bị đinh đóng quan tài áp chế nên mới không biểu hiện gì, cũng chẳng có bất cứ nguy hiểm nào. Nhưng hiện tại, nó đã thoát khỏi sự áp chế của đinh đóng quan tài, như vậy nó sẽ ngay lập tức khôi phục. Còn việc quy luật giết người của nó là gì, giết người như thế nào thì không một ai biết.
Tuy nhiên, nếu nó đã được Trần Kiều Dương giữ lại bên người thì chắc chắn nó sẽ không thể là lệ quỷ bình thường.
Chứng kiến cỗ thi thể kia bay về phía này, sắc mặt Vương Sát Linh lập tức thay đổi. Hắn ta biết đây là Dương Gian đang bất mãn với biểu hiện vừa rồi của hắn ta, nên đang thử thách.
Nhưng chỉ ngay sau đó.
Hai ông bà lão âm u đầy tử khí, giống như đã chết từ lâu, khuôn mặt chứa đầy nếp nhăn xuất hiện quỷ dị ở trước mặt Vương Sát Linh.
Hai ông bà lão này có vẻ như là một đôi vợ chồng.
Thân thể của lệ quỷ còn chưa rơi xuống đất đã bị hai ông bà lão kia giơ tay lên bắt lấy.
Một người túm lấy đầu, một người túm lấy chân của cỗ thi thể.
Lệ quỷ đang thức tỉnh, cỗ thi thể không ngừng giãy dụa. Tuy nhiên, nó không thể nào thoát khỏi sự trói buộc của hai ông bà lão kia. Cuộc chiến giữa quỷ và quỷ đã ngay lập tức có được đáp án.
Con lệ quỷ bị Dương Gian ném ra ngoài vừa mới thức tỉnh đã bị áp chế.
Nhưng điều khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi nhất chính là.
Bóng dáng khủng bố của hai ông bà lão kia vẫn túm chặt cỗ thi thể, sau đó chậm rãi kéo ra.
Cỗ thi thể của lệ quỷ với chằng chịt vết thương cứ thế bị kéo dài ra, hình thể biến dạng. Đến cuối cùng, cỗ thi thể kia đột nhiên phát ra tiếng thét đầy quái dị. Nó gióng như tiếng thét của một người tỉnh lại từ mộ, lại giống như một loại lực lượng linh dị nào đó mà ngay cả lệ quỷ cũng cảm thấy nguy hiểm.
Đột nhiên.
Cỗ thi thể kia bị kéo đứt thành hai đoạn, đồng thời lệ quỷ cũng không còn tiếp tục giãy dụa nữa.
Ghép hình của lệ quỷ đã bị phá vỡ, lực lượng linh dị bị áp chế, thậm chí nó còn không đủ để giúp lệ quỷ khôi phục. Với trạng thái như hiện tại của nó, người bình thường thậm chí còn có thể khống chế được. Có thể nói, mức độ nguy hiểm của con lệ quỷ này đã bị hạ thấp xuống đến một mức độ không tưởng.
"Hả?"
Thấy vậy, con ngươi của Dương Gian khẽ co lại, nhìn chằm chằm vào hai ông bà lão âm u đầy tử khí kia.
Lúc này, hai con lệ quỷ khủng bố ở phía trước người của Vương Sát Linh đã làm xong chuyện. Sau đó thân hình của cả hai trở nên mờ nhạt, dần dần biết mất.
"Chỉ dựa vào lực lượng của hai con lệ quỷ mà có thể xé nát một con lệ quỷ khác. Đồng thời còn áp chế nó, cưỡng ép phá giải ghép hình. Có thể nói, loại áp chế này đã gần như đạt đến mức độ không hề có uy hiếp."
Dương Gian cầm chặt cây trường thương ở trong tay.
Hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm cùng khó tin.
Sự phối hợp lực lượng linh dị giữa hai con lệ quỷ này đã đạt đến mức độ khó giải, không thể tưởng tượng.