Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1929 - Chương 1930: Tới Công Ty

Chương 1930: Tới Công Ty

Dường như nó đang cảnh cáo cho Dương Gian biết, nếu còn tiếp tục quỵt nợ nữa, thời gian sẽ còn tiếp tục rút ngắn.

Trong lòng Dương Gian thầm nghĩ.

"Dây dưa mình không chịu thả sao? Xem ra nợ ai chứ nợ quỷ không dễ thoát như vậy."

"Tuy nhiên, tủ quỷ dùng cách thức này để xuất hiện, trở thành tồn tại vô hình trong thực tế, nhằm tránh né tập kích của đinh đóng quan tài và thanh sài đao. Điều này chứng tỏ nó đang sợ mình, sợ mình lại tiếp tục chẻ nó ra thành từng mảnh."

"Không, không đúng, là nó đang cảm thấy bị uy hiếp. Điều này nói rõ trên người mình tồn tại một loại thủ đoạn nào đó có thể xử lý triệt để tủ quỷ. Chỉ là bản thân mình không biết đến mà thôi."

"Giao dịch tuần hoàn của tủ quỷ có tuân theo một loại quy tắc nào đó. Trước khi đến kỳ hạn, tủ quỷ sẽ không thể nào gây ra thương tổn cho mình. Nhưng một khi kỳ hạn bị hết, tủ quỷ có thể bỏ qua quy tắc mà trực tiếp mất khống chế…"

"Sau khi bị mình chém nát, lần thứ nhất nó xuất hiện là ở bên cạnh Trương Lệ Cầm chứ không phải mình. Điều này nói rõ, nó đang cảnh cáo mình, nếu mình không chịu hoàn thành giao dịch, nó sẽ có thể xuất hiện ở xung quanh bất cứ người nào bên cạnh mình."

"Đây là một loại uy hiếp."

Tâm trạng Dương Gian dần trầm xuống.

Mâu thuẫn giao dịch đã trở nên gay gắt.

Tuy nhiên hắn cũng không hề hối hận, bởi vì đây chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Hắn không thể nào tiếp tục thực hiện giao dịch với tủ quỷ mãi được. Thay vì như thế, chỉ bằng nhân lúc trạng thái của hắn còn đang tốt mà trở mặt, tránh xảy ra việc bị nó quản chế.

Ngày hôm sau, Trương Lệ Cầm mơ mơ màng màng tỉnh lại. Cô cảm thấy thân thể cực kỳ mệt mỏi, bởi vì tối hôm qua trong phòng xuất hiện hiện tượng linh dị. Điều này khiến cho cô cảm thấy rất bất an. May là có Dương Gian nằm ở bên cạnh, nếu không bản thân cô chắc chắn không dám ở trong chỗ này.

Trong lúc cô còn đang mơ mơ hồ hồ, cô phát hiện ra bộ dạng của Dương Gian vẫn như tối hôm qua, ngồi tựa lưng cạnh đầu giường.

Dường như cả đêm hôm qua hắn đều duy trì tư thế này, không có bất cứ biến hóa nào.

- Mấy giờ rồi vậy?

Trương Lệ Cầm lẩm bẩm một tiếng, theo thói quen vươn tay ôm lấy người đàn ông kia.

Nhưng chỉ ngay sau đó, tay cô cảm nhận được một loại âm lãnh giống như thi thể.

Không có chút nhiệt độ nào của người sống.

Điều này khiến cho Trương Lệ Cầm chấn động, trợn tròn hai mắt nhìn Dương Gian.

Chết rồi?

Không biết vì cái gì, trong đầu của cô đột nhiên toát ra ý nghĩ như vậy. Đồng thời một loại bất an, kinh hoàng xộc thẳng lên đầu.

Giờ khắc này, Dương Gian đột nhiên mở miệng nói:

- Mười giờ, xem ra hôm nay cô sẽ đi làm trễ.

Nghe thấy Dương Gian nói chuyện thì Trương Lệ Cầm mới thở phào một hơi.

Cô cũng không hề e ngại sự dị thường trên người Dương Gian, thậm chí có chút quen thuộc. Điều mà cô sợ chỉ là ngày nào đó Dương Gian đột nhiên chết đi.

- Vậy tôi muốn xin nghỉ một ngày. Tổng giám đốc Dương, không biết cậu có chịu không?

Trương Lệ Cầm nhẹ nhàng cười một tiếng, trong tiếng cười có mấy phần nũng nịu.

Thân thể duy trì tư thế kia của Dương Gian lần nữa hoạt động, loại hoạt động này giống như được một cỗ lực lượng linh dị nào đó chống đỡ, không giống với người bình thường.

Hắn đứng dậy, kéo rèm cửa, để ánh sáng mặt trời chiếu vào. Ánh sáng hơi lớn, có chút chói mắt:

- Loại hiện tượng linh dị đêm qua không nhắm vào cô, mà là tôi, nên cô sẽ không có việc gì đâu. Dù thỉnh thoảng cô có nhìn thấy thì nó sẽ không làm gì cô, đồng thời cũng không gây ra nguy hiểm cho những người khác. Nên cứ yên tâm, chờ tôi xử lý chuyện này là được.

Trương Lệ Cầm nói:

- Đương nhiên là tôi tin tưởng cậu.

- Tôi muốn đến công ty một chuyến, nếu cô muốn nghỉ ngơi thêm thì cứ nghỉ đi.

Nói xong, Dương Gian cũng chuẩn bị rời đi.

Vừa rồi hắn nhận được tin nhắn thông báo là tổng bộ đã phái đến nhân viên liên lạc mới.

Liên lạc viên trước đó là Chương Hoa đã bị Hứa Phong và Liêu Phàm giết chết. Mấy ngày hôm nay, vì không để cho việc vận hành bình thường của thành phố Đại Xương bị ảnh hưởng, tổng bộ nhất định phải sắp xếp cho người mới đến công tác.

Đồng thời, bên phía tổng bộ cũng đã vận chuyển cánh cửa quỷ đến, còn có cả quỷ nến màu đỏ đậm.

Nhưng thứ này còn cần Dương Gian đi tiếp nhận.

- Chờ, chờ tôi với! Tôi cũng muốn đến công ty.

Trương Lệ Cầm nghe thấy Dương Gian muốn đến công ty liền vội vàng đứng dậy, đi rửa mặt mũi, sau đó đi đến công ty cùng hắn.

Như thường lệ.

Dương Gian lái xe một vòng xung quanh thành phố Đại Xương, kiểm tra tình hình. Sau khi xác nhận thành phố vẫn yên bình, không có vấn đề gì thì hắn mới lái xe đến công ty.

Bình Luận (0)
Comment