Cao ốc Thượng Thông, thành phố Đại Xương.
Xe dừng lại.
Dương Gian đi xuống, ánh mắt khẽ động, hơi nhìn qua xung quanh một lượt.
Những nhân viên ra ra vào vào của tòa cao ốc đều dừng lại khi nhìn thấy Dương Gian, ai nấy đều tỏ ra có chút e ngại. Nhưng sau đó lại tỏ ra không có việc gì, tiếp tục làm việc. Những người này chắc chắn không phải là nhân viên bình thường, khả năng đều có hai thân phận. Thậm chí là những nhân viên tình báo của các tổ chức khác đến nằm vùng.
Chuyện đó Dương Gian đã sớm đoán được, chỉ là hắn không muốn thanh lý bọn họ mà thôi.
Bởi vì việc này không cần thiết. Trừ phi hắn không muốn thuê người khác, chỉ cần thuê người thì nhất định sẽ có nhân viên tình báo lọt vào. Cho dù ban đầu có một số nhân viên không phải đi nữa, thì sớm muộn gì cũng sẽ bị các tổ chức lôi kéo, trở thành nhân viên tình báo.
Bất cứ cử động nào của nhân vật cấp đội trưởng cũng đều ảnh hưởng đến rất nhiều người, khiến nhiều thế lực bị kinh động.
"Dương Gian xuất hiện rồi, hắn còn sống. Chuyện ở thành phố Đại Đông đã kết thúc. Xem ra những người kia thực sự đã bị hắn xử lý. Đã xác nhận xong, tiểu đội của Dương Gian không có bất cứ hao tổn nào cả. Người tên Lý Dương cũng đã xuất hiện lúc sáng, không hề chết."
"Trạng thái của Dương Gian có vẻ như cực kỳ tốt, bên người còn có nữ thư ký đi theo. Hình như tối hôm qua hai người này ở cùng nhau."
"Bề ngoài của hắn không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy bị lực lượng linh dị ăn mòn. Trước khi tới công ty còn lái xe dạo một vòng xung quanh thành phố Đại Xương. Trạng thái tinh thần của hắn cực kỳ ổn định."
Chỉ với sự xuất hiện của Dương Gian, rất nhiều nhân viên tình báo đã bắt đầu tiến hành đánh giá và nhận xét về hắn.
Không cần quan sát nhiều, chỉ cần nhìn qua bộ dạng của hắn là đã phân tích ra không ít thứ.
Nhưng những thứ này chỉ có thể tiến hành một cách lén lút, không thể lộ ra ngoài. Một khi bị Dương Gian phát hiện ra, với thực lực của hắn hoàn toàn có thể khiến cho bọn họ bốc hơi khỏi thế gian chỉ trong nháy mắt. Đồng thời còn không để lại bất cứ dấu vết nào.
"Thú vị."
Khóe miệng Dương Gian lộ ra một nụ cười băng lãnh, phảng phất như hắn có thể biết được ý nghĩa của đám người kia, có thể thăm dò tâm tư của người khác vậy.
- Tổng giám đốc Dương, chờ… Chờ tôi với.
Ở đằng sau lưng, Trương Lệ Cầm vừa mới trang điểm xong, còn đang mang giày cao gót, vội vàng gọi một tiếng rồi nhanh chóng đuổi theo.
Cô mặc một chiếc vày dài màu đen, phác họa ra dáng người lồi lõm, cực kỳ hấp dẫn. Khí chất người cô cũng đã thay đổi, trước kia chỉ là một nữ nhân viên bán hàng, nhưng hiện tại dần có chút sang trọng, quý phái.
Người không biết còn tưởng rằng cô là một quý phụ nào đó.
Hiện tại cấp bậc của Dương Gian quá cao, là nhân vật đứng đầu có thể chi phối cục diện của thế giới. Lúc rảnh rổi Trương Lệ Cầm đương nhiên sẽ chăm chút, học tập một ít thứ, nhằm nâng cao hình tượng của bản thân.
Nếu không, cô sẽ không thể gánh nổi vị trí thư ký như hiện tại.
"Trong công ty có nhiều nhân tài thật, xem ra phải để cho bọn họ làm tăng ca mới được."
Lúc này trong đầu Dương Gian lại đang nghĩ đến làm thế nào để tận dụng triệt để năng lực của đám người kia, trở thành một nhà tư bản hợp cách.
Dù gì đi nữa hiện tại hắn cũng là ông chủ Dương mà.
Tòa cao ốc Thượng Thông của hắn không cao, so với cao ốc Bình An hay Ninh An động cái là cả trăm tầng thì nó chỉ có 45 tầng mà thôi.
Văn phòng của Dương Gian nằm ở trên tầng cao nhất, ở đó hắn có thể quan sát được toàn cảnh thành phố Đại Xương.
Hắn và Trương Lệ Cầm đi vào thang máy vip đi thẳng lên văn phòng. Sau khi đi vào hắn phát hiện ra ở trong này đang có mấy người quen từ tổng bộ ngồi sẵn từ trước.
Trong đó có một người đàn ông ngoài ba mươi, thành thục, trầm ổn, miệng nở một nụ cười, lộ ra vẻ hòa nhã, thiện lành.
Người còn lại là một cô gái chừng hai mươi, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, tóc tết hai bím. Mặc dù cô ta mặc đồng phục, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy không được hợp, giống như cô gái trẻ, không thành thục.
Hai người này là Trầm Lương, một trong những người phụ trách của tổng bộ và Lưu Tiểu Vũ, điện thoại viên lúc trước của Dương Gian.
Vừa thấy Dương Gian xuất hiện, Trầm Lương lập tức đứng dậy chào hỏi:
- Ha ha, đội trưởng Dương, lâu rồi không gặp, dạo này ổn chứ? Hôm nay đến đây đã làm phiền cậu, hi vọng đội trưởng Dương không nên trách cứ.
Lưu Tiểu Vũ nhìn thấy Dương Gian, hai con mắt nhất thời sáng lên, cô cười hì hì rồi nói:
- Không ngờ là tôi sẽ đến thành phố Đại Xương phải không? Sau này tôi sẽ làm việc ở trong công ty của cậu. Cậu cần phải chiếu cố cho tôi nhiều một chút, không được khi dễ người ta đâu đấy.