- Giọng nói này…
Trương Lệ Cầm ở bên cạnh nghe được giọng nói này thì lập tức nhớ đến cái gì đó.
Đó là giọng nói của nữ điện thoại viên lúc trước cô từng nghe được trong điện thoại di động vệ tinh của Dương Gian.
Bản năng của phụ nữ khiến cô phát hiện ra cô gái này có tồn tại một mối uy hiếp nhất định.
Dương Gian bình thản đáp:
- Không ngờ tổng bộ lại phái hai người đến. Vốn tôi còn tưởng rằng bọn họ sẽ để cho Triệu Kiến Quốc đến đây. Ngồi đi, muốn uống gì?
- Gì cũng được.
Trầm Lương cười cười.
- Vậy thì cà phê đi.
Dương Gian ra hiệu một cái.
Trương Lệ Cầm gật gật đầu, không nói lời nào mà tiến đến quầy chuẩn bị pha cà phê. Đồng thời cũng muốn chuẩn bị cho Dương Gian thứ đồ uống mà hắn thích nhất.
- Nếu chỉ vì vận chuyển cửa quỷ và quỷ nến hắn sẽ không cần phải phiền đến Trầm Lương cậu đích thân đi một chuyện như này chứ.
Dương Gian ngồi ở trên ghế sô pha, đưa tay lên chống cằm, tỏ ra khá tùy tiện. Nhưng trong con ngươi của hắn lại tỏ ra lãnh đạm, bình tĩnh, khiến cho người ta có chút câu nệ.
Trầm Lương cười nói:
- Lâu không nhìn thấy đội trưởng Dương, nên cũng muốn nhân chuyến công tác này tới thăm cậu một chút. Dù sao chúng ta cũng coi như là bạn bè cũ.
Dương Gian nói:
- Tại tổng bộ, Dương Gian tôi còn có bạn bè à? Vậy mà tôi không biết đấy. Dù sao lần trước thiếu chút nữa là tôi bị Phương Thế Minh giết chết rồi.
Nụ cười của Trầm Lương có chút cứng ngắc, vội vàng nói sang vấn đề khác:
- Chuyện lúc trước đã qua rồi, lần này đến đây chủ yếu là vì ba chuyện. Bởi vì phó bộ trưởng không yên tâm nên mới để tôi đích thân đi một chuyến. Vốn dĩ sẽ để cho Triệu Kiến Quốc đến, nhưng hình như hắn ta xảy ra vấn đề, khả năng sau này sẽ khó mà gặp lại hắn ta.
Dương Gian hỏi:
- Ba chuyện? Là chuyện gì? Cậu nói thẳng ra đi.
- Được, tôi cũng sẽ nói ngắn gọn, không chậm trễ thời gian của đội trưởng Dương. Chuyện đầu tiên đương nhiên là vận chuyển cửa quỷ và quỷ nến đến.
Nói xong, Trầm Lương khẽ đưa tay ra hiệu cho trợ thủ ở bên cạnh.
Một chiếc vali được đưa đến.
Sau khi mở ra, ở bên trong có năm cây quỷ nến màu đỏ.
Dương Gian nói:
- Nếu tôi nhớ không lầm thì số lượng quỷ nến tôi yêu cầu không có nhiều như vậy.
Trầm Lương cười nói:
- Hiện tại cậu đang là đội trưởng, nên ít nhiều gì tổng bộ cũng sẽ chiếu cố thêm một chút. Dù sao công lao lúc trước của cậu cũng đều được ghi chép cả rồi.
Dương Gian gật gật đầu:
- Được rồi, tôi nhận.
Đây là một tín hiệu cho thấy tổng bộ đang muốn lấy lòng hắn.
Nhưng đồng thời đó cũng là một tin tức xấu, có thể tổng bộ sẽ còn mời hắn đi làm việc.
Tuy nhiên Dương Gian cũng khoogn quá quan tâm. Trước tiên cứ lấy đã, chuyện sau này ai biết được.
- Còn cửa quỷ thì ở trong thứ này. Hi vọng đội trưởng Dương xử lý nó cẩn thận. Tuyệt đối không nên mở ra tùy tiện, nếu không sẽ xảy ra vấn đề lớn. Mức độ nguy hiểm của thứ này còn hơn xa tác dụng của nó. Nếu không phải đội trưởng Dương cậu điểm danh muốn lấy thứ này, có lẽ tổng bộ sẽ không bao giờ muốn lấy nó ra ngoài.
Trầm Lương tỏ vẻ khó coi nhìn ra đằng sau lưng.
Ở đó có một chiếc rương hình chữ nhật đã được phong kín.
Bên trong có chứa một chiếc cửa gỗ màu đỏ.
Rương bằng vàng có thể ngăn cách ảnh hưởng của lực lượng linh dị, nên trước mắt thứ này hoàn toàn vô hại.
Dương Gian nói:
- Tôi biết rồi, tôi sẽ đặt nó ở trong phòng an toàn, không lấy ra tùy tiện.
Trầm Lương nói:
- Được vậy thì tốt. Chuyện thứ ba đương nhiên là vấn đề của liên lạc viên mới. Chuyện của Chương Hoa lần trước tôi cũng đã nghe nói rồi. Đối với chuyện này tôi chỉ có thể biểu hiện sự tiếc nuối. Chương Hoa là một người phụ trách tận tâm, thái độ làm việc rất nghiêm chỉnh, hiệu suất cũng cao. Thú thực, trong quãng thời gian ngắn mà muốn tìm ra một vị liên lạc viên ưu tú hơn hắn ta thì quả là rất khó.
- Vì ứng phó tạm thời, không để cho công việc bị gián đoạn. Tổng bộ để cho Lưu Tiểu Vũ tạm thời đảm nhiệm hai chức vụ là liên lạc viên và điện thoại viên. Không biết ý của đội trưởng Dương thế nào?
Muốn an bài liên lạc viên mới bọn họ đương nhiên cần nhận được sự đồng ý của đội trưởng Dương Gian mới được.
Nếu hắn không hài lòng, tổng bộ phải lập tức thay đổi.
Nhưng tình huống của Dương Gian tương đối đặc thù. Trầm Lương sợ Dương Gian sẽ nhân cơ hội này mà từ bỏ điện thoại viên cùng liên lạc viên, không cần hai người đó nữa.
Cho nên, vì ổn thỏa, bọn họ mới phái Lưu Tiểu Vũ đến.
Dù gì đi nữa Lưu Tiểu Vũ và Dương Gian cũng coi như là bạn nối khố, từng có quãng thời gian hợp tác tốt đẹp.
Dương Gian không nói lời nào, dường như đang trầm tư, ánh mắt dừng lại ở trên người Lưu Tiểu Vũ.