Lúc này Lưu Tiểu Vũ đã nhận lấy cà phê từ Trương Lệ Cầm, cô vừa uống, vừa lén lút nhìn Dương Gian. Dường như việc bị hắn nhìn chằm chằm khiến cô cảm thấy không thoải mái.
Trong lòng cô cũng có chút bất an.
Dù sao đoạn thời gian này cô và Dương Gian cũng không liên hệ với nhau, không biết liệu thái độ của Dương Gian có thay đổi không nữa.
Trầm Lương cũng không nói chuyện, mang theo nụ cười cứng ngắc kia nhìn lấy hai người, bầu không khí có hơi ngột ngạt.
Việc Dương Gian đồng ý hay từ chối đều sẽ là một tín hiệu, chứ đó hoàn toàn không phải là việc tiếp nhận một điện thoại viên hay liên lạc viên đơn thuần.
Sau khi suy nghĩ mất một lúc, Dương Gian mới nói:
- Để cho cô ấy lưu lại đi.
Nghe vậy, Trầm Lương liền thở phào một hơi, lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm:
- Văn phòng mới sẽ được hoàn thành vào ngày mai, hi vọng hai vị có thể hợp tác vui vẻ.
- Được rồi, chuyện thứ tư là cái gì, nói đi. Nếu không có chuyện nữa thì hiện tại cậu có thể rời đi.
Cách thức nói chuyện của Dương Gian rất trực tiếp, không thích dây dưa với Trầm Lương.
Ánh mắt Trầm Lương khẽ động, sau đó nhỏ giọng nói:
- Thực ra cái này cũng không tính là chuyện thứ tư, chỉ là một thông báo mới, áp dụng cho nhân vật cấp đội trưởng.
- Thông báo gì?
- Tổng bộ yêu cầu trong vòng hai tháng mỗi vị đội trưởng sẽ phải xử lý một chuyện linh dị cấp A. Trước đó Tào Dương cũng vì chuyện này nên mới mượn dùng cây kéo quỷ. Tuy nhiên, hiện tại thông báo này còn chưa có tiến hành xuống, nhưng hắn sẽ không lâu nữa. Đây là hồ sơ linh dị của những chuyện linh dị gần đây, đội trưởng Dương cậu có thể xem qua một chút.
Nói xong, Trầm Lương móc từ trong ngực ra một túi hồ sơ.
Dương Gian không nhìn, chỉ nói:
- Số lượng chuyện linh dị tăng nhiều?
Trầm Lương gật gật đầu.
Dương Gian nói:
- Xem ra cục diện không được lạc quan cho lắm, nếu không tổng bộ sẽ không đưa ra mệnh lệnh như vậy, để đội trưởng bắt đâu hành động. Nếu tôi đã dùng danh hiệu một vị đội trưởng thì sẽ không quỵt nợ. Nhưng, tiền tăng ca của vụ này tính như thế nào?
Trầm Lương.
"..."
Dương Gian nói:
- Hiện tại tôi đang trong thời điểm nghỉ phép dài hạn. Nếu tổng bộ cần tôi ra tay, đương nhiên phải cho tôi tiền tăng ca. Chuyện này là hợp tình hợp lý, đúng không?
Trầm Lương nói:
- Chuyện này đúng là rất hợp lý.
Hắn ta hiểu rõ tính cách của Dương Gian, làm việc thì làm việc, nhưng tuyệt đối không được thiếu tiền lương.
Dương Gian nói:
- Chuyện linh dị cấp A, mức độ nguy hiểm thế nào không cần nói cũng biết. Đưa ra giá đi, tôi sẽ hoàn thành tốt chỉ tiêu. Dù gì thì hiện tại tôi cũng đang tương đối bận rộn, bưu điện quỷ cũng không hề đơn giản đâu.
Trầm Lương cũng biết gần đây Dương Gian đang điều tra chuyện của bưu điện quỷ, đó là một nơi cực kỳ nguy hiểm. Nếu Dương Gian có thể xử lý được chỗ đó thì không còn gì bằng.
- Việc cho cậu tiền tăng ca tôi không thể quyết định được, phải chờ tôi về báo cáo lại cho phó bộ trưởng rồi ngài ấy sẽ định đoạt sau.
Hắn ta lộ ra nụ cười hơi xấu hổ.
Dương Gian nói:
- Không sao, cứ bàn bạc tốt rồi lại đến tìm tôi. Tôi vẫn luôn ở tại thành phố Đại Xương, không đi đâu cả. Dù sao con người của tôi vẫn khá coi trọng chữ tin, không bao giờ quỵt nợ ai cả.
Trầm Lương cười nói:
- Có câu này của đội trưởng Dương thì tôi yên tâm rồi.
Hắn ta cũng không sợ việc Dương Gian đòi tiền tăng ca, chỉ sợ hắn mở miệng cự tuyệt.
Đối với tổng bộ mà nói, những việc có thể xử lý bằng tiền thì không được coi là việc. Chỉ sợ những vị đội trưởng này kéo dài thời gian, lén lút dùng mánh khóe.
Dù sao bọn họ cũng không thể nào quản lý nổi những nhân vật cấp đội trưởng. Năng lực của những người này quá đáng sợ, không một ai là người đơn giản.
Dương Gian bất chợt hỏi:
- Đúng rồi, bên phía tổng bộ có tin tức gì về tên gia hỏa Trần Kiều Dương kia không? Có điều tra ra được hồ sơ về hắn ta không?
Trầm Lương lắc đầu nói:
- Ở bộ phận tin tức và bộ phận hồ sơ đều không tìm thấy gì. Khả năng cái tên Trần Kiều Dương kia là giả. Ở trong kho tư liệu của cục thống kế dân số cũng không có bất cứ thông tin nào phù hợp với người này. Hiện tại chúng ta chỉ có thể thông qua việc nhận dạng để phân biệt và loại trừ. Nhưng hiệu quả của phương pháp này hẳn không được tốt lắm. Nếu có được tin tức tôi sẽ để Lưu Tiểu Vũ thông báo cho cậu.
Gần đây cái tên Trần Kiều Dương là vấn đề được tổng bộ khá chú trọng.
Vừa mới xuất hiện đã đánh nhau với ba vị đội trưởng. May là gã ta thua và bỏ chạy, chứ thắng thì chắc cả thế giới phải oanh động rồi.
Cho nên tổng bộ cực kỳ coi trọng vấn đề này.
Dương Gian khẽ nhíu mày. Từ một nửa trí nhớ mà hắn đánh cắp được của Trần Kiều Dương không hề có tên thật của gã. Phần lớn trí nhớ đều bị đứt quãng, mặc dù cũng có một ít khá hữu dụng, nhưng không nhiều.
- Có lẽ sẽ còn không ít ngự quỷ nhân của thời kỳ trước. Khả năng đoạn thời gian tới bọn họ sẽ liên tục xuất hiện. Vì thế tôi mong bên phía tổng bộ để tâm đến vấn đề này một chút. Bởi vì những người kia cực kỳ nguy hiểm.