Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1933 - Chương 1934: Thông Báo

Chương 1934: Thông Báo

Trầm Lương gật gật đầu rồi đáp:

- Tôi biết rồi, tổng bộ đã chú ý đến.

Hiện tại, kế hoạch đội trưởng chính là hi vọng cuối cùng của tổng bộ để ổn định cục diện. Nếu bất cứ người nào tùy tiện xuất hiện đều có thể đánh ngã đội trưởng, thì tổng bộ biết phải làm sao bây giờ? Thời gian tới bọn họ chắc chắn sẽ không thể nào yên ổn được.

Dương Gian cũng không quá chào đón đối với Trầm Lương. Cho nên sau khi nói xong chính sự liền đuổi hắn ta đi. Mà Trầm Lương cũng không muốn ở lại lâu, nhanh chóng leo lên chuyên cơ riêng rồi trở về tổng bộ.

Tuy nhiên tin tức mà hắn ta mang đến lại khiến cho Dương Gian cảm thấy bất an. Cho dù bên phía tổng bộ có đưa cho hắn 5 cây quỷ nến cũng không thể nào loại bỏ được sự bất an này.

Lúc này hắn đang ngồi ở trên ghế sô pha trong phòng làm việc nhìn lấy tập hồ sơ mà Trầm Lương đưa.

Toàn bộ bên trong đều là chuyện linh dị cấp A.

Mãnh quỷ đường, quỷ im lặng, nhà bảo tàng quỷ, quỷ hồ, quỷ đêm, xe buýt quỷ…

Trong đống hồ sơ này, thứ khiến cho Dương Gian chú ý chính là chiếc xe buýt quỷ kia. Bởi vì nó chính là thứ được định nghĩa ở mức độ nguy hiểm cực kỳ cao. Hắn nhớ rõ, lần trước hắn từng vì chuyện này mà gán ghép cho nó cấp độ X, cấp độ thần bí, không biết. Nhưng mức độ uy hiếp của nó không lớn.

"Là do chiếc xe buýt quỷ kia cũng đang bị mất khống chế sao?"

Trong đầu Dương Gian nhớ lại những chuyện mà bản thân từng trải qua ở trên chiếc xe buýt quỷ kia.

Nghĩ lại, thời gian cũng đã trôi qua rất lâu rồi. Chiếc xe buýt quỷ kia không có người nào khống chế nên đúng là có khả năng bị mất khống chế.

"Những chuyện linh dị ở trên hồ sơ đều có độ khó khăn cực lớn, dù cho là nhân vật cấp đội trưởng cũng có khả năng bị lệ quỷ giết chết. Bọn họ muốn hoàn thành chuyện kia cũng không hề dễ dàng. Không biết chuyện mà tên Tào Dương kia đang xử lý là chuyện gì, trên này cũng không có ghi lại. Khả năng nó đã bị Tào Dương cầm đi, tuy nhiên hắn ta đã phải mượn dùng đến cây kéo quỷ, điều này chứng tỏ hắn ta cũng phải phiền phức rất lớn."

"Chuyện linh dị ở Phúc Thọ Viên đã có Dương Gian xử lý, cho nên trong hồ sơ này cũng không có ghi. Mặt khác, chuyện linh dị quỷ gõ cửa đã bị mình xử lý, cho nên trong này mới thiếu mất một chuyện linh dị cấp A."

Trong lòng Dương Gian đang thầm tính toán. Nếu như hắn thật sự muốn nhận nhiệm vụ, còn cần phải kiếm một chuyện linh dị phù hợp để xử lý.

Đầu tiên, hắn có thể chắc chắn một điều, xe buýt quỷ chắc chắn là chuyện linh dị khó khăn nhất.

Nhìn qua thì thấy tương đối đơn giản, nhưng thực tế, trên xe buýt quỷ đều là quỷ. Đồng thời nó sẽ còn đưa người đến những vùng đất linh dị không biết, điều này làm cho tình hình càng trở nên phức tạp hơn.

"Mình nhớ không lầm thì ba chuyện linh dị là mãnh quỷ đường, quỷ im lặng, còn có bảo tàng quỷ đều đã tồn tại được một quãng thời gian, nhưng vẫn không bị xử lý. Có lẽ mức độ nguy hiểm của chúng cực kỳ cao, nếu không chúng cũng sẽ không xuất hiện ở trong tập hồ sơ này. Chuyện linh dị của quỷ đêm hình như chỉ mới xuất hiện."

Nhìn qua một lượt, hình như không có chuyện linh dị nào thích hợp để nhận cả. Đối với những chuyện linh dị ở cấp bậc này, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành chuyện linh dị cấp S.

Nói cách khác, trên bản chất những chuyện này cũng đã là chuyện linh dị cấp S, chỉ là phạm vi ảnh hưởng của nó không lớn.

Nghĩ nghĩ một lúc, trong lòng vẫn chưa thể đưa ra được quyết định, Dương Gian liền tiện tay ném phần hồ sơ này lên trên bàn.

Chuyện này tạm thời cứ để đó đã.

"Chuyến đi thành phố Đại Đông vừa rồi khá vất vả, tạm thời cứ nghỉ ngơi mấy ngày đã rồi tính sau. Với lại chuyện linh dị của bưu điện quỷ còn chưa được xử lý, nên chuyện này cứ để đó đã. Việc quan trọng trước tiên vẫn là điều tra rõ bưu điện quỷ."

Dương Gian không định đi làm nhiệm vụ này ngay lập tức, hắn tính chờ thêm một đoạn thời gian để quan sát, tiện thể xử lý một ít chuyện ở trong tay.

Giờ phút này.

Ở trong văn phòng phía dưới, Lưu Tiểu Vũ mặc đồng phục, hai bím tóc lắc lư, nhanh chóng đi lên phía trên này.

Cô đứng trước của văn phòng, đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ.

Trương Lệ Cầm đi đến nói:

- Có chuyện gì không? Sắp sửa đến giờ cơm trưa, nếu không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, cô có thể đến vào buổi chiều. Dù sao tổng giám đốc Dương cũng cần nghỉ ngơi.

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Tôi muốn tìm Dương Gian, liên quan đến công việc, hẳn là đủ quan trọng chứ.

Giọng điệu của cô cũng không quá chắc chắn.

- Tôi đi thông báo cho tổng giám đốc Dương, cô chờ cho một lát.

Nói xong, Trương Lệ Cầm liền quay người rời đi.

Rất nhanh.

Trong phòng truyền ra giọng nói của Dương Gian:

- Có chuyện gì vào trong rồi nói.

Bình Luận (0)
Comment