Lưu Tiểu Vũ đi vào văn phòng, lập tức nhìn thấy Dương Gian đang đứng cạnh cửa sổ nhìn về phía xa xa. Bộ dạng này của hắn khiến cho người ta có một loại cảm giác xa lánh cùng kính sợ.
Lưu Tiểu Vũ bĩu môi, tỏ vẻ không được cao hứng.
- Muốn gặp được cậu cũng thật khó khăn, còn phải để cho thư ký của cậu đi báo cáo.
Dương Gian xoay người lại, nhìn lấy cô:
- Quy củ vẫn cần phải có. Dù sao bình thường lượng người tìm đến tôi cũng khá nhiều. Cô ấy sẽ giúp tôi từ chối một số việc không quan trọng. Ngày đầu tiên đi làm mà đã có việc tìm tôi sao?
- Là như thế này. Trước đó tôi dọn dẹp bàn làm việc và một số văn kiện của Chương Hoa, liền phát hiện ra một thứ. Lúc Chương Hoa còn sống đã định báo cáo chuyện này cho cậu. Tôi nghĩ đây hẳn sẽ là một việc quan trọng, vì thế mới cầm đến đây cho cậu xem một chút.
Lưu Tiểu Vũ đi đến, đưa một phần tư liệu ra và đặt ở trước mặt của Dương Gian.
Trên phần hồ sơ này có ghi một hàng chữ.
"Báo cáo điều tra tình hình khu nam của thành phố Đại Xương."
Dương Gian nói:
- Chỉ là một phần hồ sơ điều tra tình hình, cô đưa cho tôi xem làm gì? Tự cô xử lý là được rồi.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Theo như lời tổng kết của Chương Hoa, chuyện này có khả năng dính líu với chuyện linh dị. Mặc dù đã phái người đi điều tra, nhưng chỉ tra được tin tức về mấy người chết. Mà vụ án này cũng cực kỳ cổ quái, không phải là vụ án giết người bình thường.
Dương Gian phất phất tay rồi nói:
- Thành phố Đại Xương không có chuyện linh dị. Việc này tôi có thể đảm bảo. Mặt khác, hiện nay bất cứ chuyện ly kỳ cổ quái gì cũng có thể xảy ra. Tôi chỉ quan tâm đến chuyện linh dị, còn những chuyện khác tôi không muốn quan tâm. Nếu cô cảm thấy nó có vấn đề thì cứ đi báo cảnh sát.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Cậu không thể nhìn qua một chút rồi nói hay sao? Dù gì đó cũng là phần báo cáo sau cùng của Chương Hoa.
Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi, sau đó vẫn đưa tay cầm lấy phần hồ sơ này rồi nhìn.
Theo như tin tức mà xấp hồ sơ này báo cáo, gần đây khu nam của thành phố Đại Xương có phát sinh mấy vụ án mạng. Tuy nhiên những vụ án mạng này khá là phiir biến. Với một tòa thành phố có nhân khẩu nhiều như này, mỗi năm đều sẽ phát sinh không ít vụ án mạng, nên từ đầu Chương Hoa cũng không chú ý đến.
Nhưng theo thời gian trôi qua, chuyện này đã được Chương Hoa coi trọng, bởi vì những người chết kia quá kỳ quái.
Mỗi một người chết đều sẽ bị thiếu mất một bộ phận. Những bộ phận đó hoàn toàn mất tích, không thể tìm thấy tại hiện trường.
Dương Gian nhìn lấy ánh chụp tử trạng của mấy người kia. Trên người bọn họ không có bất cứ vết thương nào, nhìn qua thì thấy khá hoàn chỉnh. Nhưng những thi thể này hoặc là thiếu cánh tay, hoặc thiếu hai chân. Còn có cỗ thi thể dường như bị người ta móc mắt, móc mũi...
Thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
Lại lật đến trang cuối cùng phần báo cáo, bút ký của Chương Hoa xuất hiện.
"Dựa theo những bộ phận mà người chết bị mất đi. Nếu những vụ án này đều do một người làm ra, như vậy những bộ phận kia, khi tập trung lại khả năng có thể chắp vá và tạo ra một người. Đây không phải là vụ án giết người bình thường, có thể sẽ dính líu đến chuyện linh dị."
"Tôi nghi ngờ có lệ quỷ tiến vào thành phố Đại Xương và đang chiếm lấy thân thể của người sống."
Sau khi xem xong hồ sơ, mặt Dương Gian vẫn bình tĩnh như cũ, buông hồ sơ xuống, ngầng đầu hỏi:
- Cô đã xem nội dung bên trong này chưa?
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Xem qua rồi. Tôi cảm thấy suy đoán của Chương Hoa khá chính xác.
Dương Gian lắc đầu nói:
- Không, đây không phải là chuyện linh dị, hung thủ không phải lệ quỷ. Theo bản chất, cách thức giết người của quỷ và người có khác nhau. Đầu tiên là điểm khởi nguồn, vị trí của những người chết này cách nhau tương đối xa. Hầu như xuất hiện toàn bộ ngõ ngách của khu nam. Điều này không phù hợp với quy luật du đãng của lệ quỷ.
- Nếu lệ quỷ giết người, người chết sẽ không phân bố đều đặn như vậy, mà là tập trung vào một chỗ, hoặc là chết ở trên đường quỷ xuất. Có lẽ tuyến đường này không phải thẳng tắp, nhưng chắc chắn sẽ không xuất hiện lẻ tẻ như này.
Nghe hắn nói như vậy, Lưu Tiểu Vũ cảm thấy hơi có lý, cô hỏi:
- Nếu không phải là quỷ, vậy cậu cảm thấy chuyện này do ai làm?
Dương Gian nói:
- Không phải quỷ đương nhiên là người rồi, cái này mà còn phải hỏi sao? Mỗi một lần gây án, hung thủ đều vô ý thức tránh né x axa một chút. Nguyên nhân của việc này là vì tên kia sợ giết người ở một chỗ sẽ bị người ta chú ý. Nhưng mỗi một lần gây án, tên hung thủ này đều không rời khỏi khu nam. Điều này chứng tỏ…