Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1959 - Chương 1960: Sườn Xám

Chương 1960: Sườn Xám

Hắn ta chỉ là người đưa thư tầng một, là một người bình thường hàng thật giá thật. Hiện tại vèo một cái leo lên tận tầng bốn, nên không có bất cứ thủ đoạn nào để đối kháng với lực lượng linh dị cả. Một khi có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra, người chết đầu tiên chắc chắn là hắn ta, còn có Dương Tiểu Hoa nữa.

- Là quỷ.

Ưng Ca trả lời một cách quả quyết.

- Cũng chính là con quỷ đã đụng vào cánh cửa của căn phòng 404 kia. Nó dùng đầu đụng vào cánh cửa nguyên một đêm, đến sáng hôm sau bọn tôi liền phát hiện ra cửa đã bị đụng nát. Mà khi đó, toàn bộ người đưa thư ở bên trong phòng đều chết sạch. Tôi có một người bạn tên là Chu Lỗi cũng bị mất tích bí ẩn ở trong căn phòng 404 kia.

Lý Dương khẽ nhíu mày:

- Nhưng hiện tại thứ kia cũng không có đụng cửa, mà là đang đụng tường… Chẳng lẽ con quỷ kia còn có thể đụng nát tường hay sao?

Ưng Ca nói:

- Tôi cũng không biết. Nhưng tóm lại căn phòng kia đã cực kỳ nguy hiểm, không thể đi vào. Ai đi vào, người đó sẽ chết. Tuy nhiên tôi cũng không lo lắng việc liệu con quỷ kia có đụng vỡ tường trong bưu điện quỷ hay không, mà là đang sợ nó sẽ đi ra ngoài du đãng.

- Một khi nó để mắt đến cửa của căn phòng nào đó, hậu quả sẽ khó có thể tưởng tượng.

Dương Tiểu Hoa lẩm bẩm một câu:

- Hẳn là sẽ không xui xẻo như vậy chứ?

- Nếu không phải là nhiệm vụ đưa thư xuất hiện, tôi cũng không muốn đến bưu điện quỷ. Trước kia gặp phải chuyện linh dị còn có thể chạy đến chỗ này, tránh né lệ quỷ tập kích. Nhưng hiện tại chỗ này đã trở thành vùng đất linh dị cực kỳ khủng bố.

Mặc dù Ưng Ca đem chuyện này nói rất nghiêm trọng, nhưng thực tế hắn ta lại đang cực kỳ tỉnh táo.

Không chút kinh hoảng, thậm chí vẫn còn biết quan sát mọi thứ xung quanh.

Điều này là đủ hiểu, việc hắn ta có thể sống sót và đi đến tầng thứ tư cũng không phải là do may mắn.

Liễu Thanh Thanh nhẹ nhàng đi đến:

- Nếu theo như quy luật trước đây, ít nhất cũng phải đến 10 giờ khuya thì chúng mới ra sân. Mà hiện tại bưu điện quỷ chỉ vừa mới tắt đèn, mà lệ quỷ đã bắt đầu hoạt động. Điều này có nghĩa là gì chắc Dương Gian cậu đã hiểu rồi chứ.

- Điều này có nghĩa là mười hai giờ tiếp theo, chúng ta sẽ đối mặt với nguy hiểm trí mạng. Đám người chúng ta chưa chắc đã có thể sống sót đến sáng ngày mai.

Dương Gian nói:

- Ý cô muốn nói là gì?

- Tôi biết cậu không tin tưởng tôi. Tại thời điểm đưa thư đến thành phố Đại Xuyên, đúng là tôi đã giấu diếm cậu một số thứ. Tuy nhiên cái đó không quan trọng, điều quan trọng là hôm nay chúng ta cần phải đoàn kết lại thì may ra mới có thể tiếp tục sống sót.

Nói xong, Liễu Thanh Thanh lại nhìn cây trường thương màu vàng kim ở trong tay Dương Gian.

- Nếu tôi đoán không sai thì vừa rồi hẳn là cậu đang định động thủ với tôi đúng không?

Tròng mắt Dương Gian khẽ híp:

- Trực giác của cô rất chuẩn. Vừa nãy tôi đúng là tôi nhịn không được, thiếu chút nữa muốn chặt đầu cô xuống.

Hắn không hề phủ nhận, mà thừa nhận một cách thoải mái.

Lời này vừa ra lập tức khiến cho Ưng Ca ở một bên cảm thấy kinh ngạc. Hắn ta nhìn chằm chằm vào Dương Gian.

Ngay cả Vương Thiện và Dương Tiểu Hoa cũng có chút ngơ ngẩn.

Vừa rồi Dương Gian trầm mặc không nói gì, không ngờ hắn lại có chủ ý như vậy.

Dương Tiểu Hoa nói, cô ta có chút nghi hoặc không hiểu:

- Đây là vì cái gì? Không phải chúng ta và Liễu Thanh Thanh không hề có xung đột hay sao? Trước đó tại thành phố Đại Xuyên, Liễu Thanh Thanh cũng từng giúp đỡ cậu mà.

- Nếu đã là nhân tố không xác định thì nên mạt sát. Trong chuyện lần này, tôi không muốn có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra. Bởi vì một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng đồng nghĩa với cái chết. Chiếc sườn xám ở trên người Liễu Thanh Thanh là một món đồ linh dị, ngoại trừ cái đó ra, bức tượng gỗ ở trong căn phòng 301 tại thành phố Đại Xuyên hẳn cũng đang nằm trên người của cô ta.

- Không một tiếng động liền có thể khống chế hai con lệ quỷ, hơn nữa còn trở thành người đưa thư tầng bốn. Cô ta có đủ tiềm lực để leo lên tầng năm. Mà đúng lúc tôi cũng muốn leo lên đó. Sau này, giữa tôi và cô ta hẳn sẽ nảy sinh xung đột, cho nên hiện tại loại bỏ cô ta là cách làm tốt nhất. 0

Dương Gian nói ngay trước mặt của Liễu Thanh Thanh, không có chút nào gọi là kiêng kỵ.

Hiện tại hắn đã trở thành dị loại, có đủ năng lực để nói ra chuyện này.

Liễu Thanh Thanh cũng không có phản bác:

- Nếu đứng ở góc độ của cậu thì ý nghĩ này đúng là không hề sai.

- Nhưng tôi không thể tạo thành bất cứ uy hiếp nào đối với cậu cả. Chiếc sườn xám này là tôi lột xuống từ một cỗ thi thể trong một lần đưa thư. Kể từ đó về sau, tôi liền bị nó ảnh hưởng. Còn chuyện phòng 301 kia chỉ là một lần ngoài ý muốn.

Bình Luận (0)
Comment