Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1960 - Chương 1961: Thứ Tạo Ra Dấu Chân

Chương 1961: Thứ Tạo Ra Dấu Chân

Nói xong, cô ta khẽ lôi ống tay áo màu đỏ đậm lên.

Ở phía dưới lớp áo kia không phải cánh tay bẳng da bằng thịt, mà là một cánh tay bằng gỗ, hiện ra đường vân. Hiện tại, trên cánh tay của cô ta chỉ còn hai bàn tay là của người sống mà thôi.

Cách gán ghép này cực kỳ quỷ dị, nhưng không hề ảnh hưởng đến hành động của Liễu Thanh Thanh.

Thấy cảnh tượng như vậy.

Con ngươi của hai người Vương Thiện và Ưng Ca ở bên cạnh khẽ co lại, vô ý thức lùi ra sau, cách xa cô ta.

Hiện tại thân thể của Liễu Thanh Thanh đã không còn được coi là người sống, mà khả năng nó đã bị lệ quỷ ăn mòn.

Không trách được Dương Gian lại có ý định muốn chém giết cô ta.

Có một người như vậy ở bên cạnh đúng là khiến cho người ta cảm thấy rùng mình. Nhưng Lý Dương lại cảm thấy chuyện này rất bình thường, không có gì kỳ quái. Bởi vì ngự quỷ nhân chính là như vậy. Bộ dạng như này của Liễu Thanh Thanh đã được coi là tốt, đổi lại là Phùng Toàn, Hùng Văn Văn, bộ dạng của bọn họ mới gọi là thảm. Bọn họ đã hoàn toàn không có thân thể nữa, mà chỉ dựa vào một số vật linh dị hợp thành hình người.

Dương Gian không yên lòng, không phải vì thân thể của Liễu Thanh Thanh, mà là vì cô ta không hiểu rõ bản thân.

Sau một hồi suy nghĩ, Lý Dương lên tiếng khuyên giải:

- Đội trưởng, tôi cảm thấy hiện tại chưa phải là lúc nhắm vào Liễu Thanh Thanh. Tôi cho rằng, trước tiên chúng ta cứ nghĩa cách vượt qua đêm nay đã rồi hẵng nói sau.

Đương nhiên cái này cũng không phải là khuyên giải, mà hắn ta nhìn ra được Dương Gian cũng không có ý định muốn xử lý Liễu Thanh Thanh.

Nếu hắn muốn, vừa nãy đã ra tay động thủ chứ không còn chờ đến giờ.

"Con quỷ trong phòng 301 vẫn còn tồn tại…"

Sự lo lắng ở trong lòng Dương Gian đương nhiên là sự tồn tại của con lệ quỷ khủng bố trong phòng 301 ở thành phố Đại Xuyên.

Trên người Liễu Thanh Thanh có một chiếc sườn xám, trong thân thể lại chứa bức tượng gỗ, cả hai thứ này có dính líu với con lệ quỷ khủng bố kia. Nếu lỡ lúc này mà ra tay lại khiến cho con lệ quỷ khủng bố kia xâm lấn đến, như vậy không phải là hắn tự lấy đá đập chân hay sao?

- Chuyện của cô tạm thời bỏ qua. Trước khi nhiệm vụ đưa thư lần này kết thúc, tôi sẽ không lại ra tay với cô. Nhưng hi vọng cô cũng thu hồi chút tâm tư kia đi, tuyệt đối không nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi.

Dương Gian không muốn trêu chọc vào một con lệ quỷ khủng bố ở thời điểm như hiện tại, nên mới đưa ra lời cảnh cáo.

Liễu Thanh Thanh bình tĩnh nói:

- Cậu cứ yên tâm đi, tôi có thể có tâm tư gì được chứ.

Cuộc tranh chấp tạm thời lắng lại.

Trong quãng thời gian ngắn ngũi, đám người xem như đã thống nhất được ý kiến.

Đó chính là nghĩ cách vượt qua tối nay.

Ngoài cửa, âm thanh đầu đụng vào tường kia vẫn còn vang lên. Đồng thời âm thanh này còn càng lúc càng lớn.

Mà thời gian chỉ mới là 6 giờ 30 phút.

Điều này cũng có nghĩa, buổi tối dài đằng đẵng chỉ vừa mới bắt đầu.

- Tiếng động càng ngày càng không thích hợp, Âm thanh này giống như được truyền đến từ căn phòng sát bên cạnh vậy.

Dương Tiểu Hoa nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm vào bức tường cạnh nhà vệ sinh.

Dường như chỗ phát ra tiếng va đập kia là ở ngay đằng sau bức tường này.

- Tôi cũng cảm giác được.

Cái cổ cứng ngắc của Vương Thiện khẽ gật gật.

- Xuỵt, yên tĩnh một chút.

Lúc này, Ưng Ca đột nhiên lên tiếng bảo hai người yên lặng.

Hai người lập tức ngậm miệng.

Trong nháy mắt, căn phòng trở nên an tĩnh.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài hành lang đen kịt đột nhiên truyền đến tiếng bước chân liên tiếp. Tiếng bước chân này rất đặc biết, giống như khẽ dừng một cái, sau đó lại nhanh chóng chạy lộc cộc về phía trước. Sau đó lại dừng, giống như đang quay người, rồi lại chạy lộc cộc trở về.

Có người nào đó đang chạy tới chạy lui ở trong hành lang đen kịt.

Mỗi một lần chạy, cũng giống như một lần khiêu chiến tâm thần của đám người, khiến cho lòng ai nấy đều cảm thấy căng cứng.

Trong thời điểm này, hoàn cảnh như hiện tại, người bình thường sao có thể chạy tới chạy lui ở bên ngoài như vậy được.

Không hề nghi ngờ gì nữa, thứ chạy tới chạy lui ở bên ngoài không thể là người, mà là.. Quỷ.

Tròng mắt Dương Gian khẽ híp, bình tĩnh nói:

- Chính là chỗ mà lúc trước chúng ta đã nhìn thấy dấu chân đầy bùn đất, nhưng lại không nhìn thấy người. Hiện tại xem ra, những dấu chân kia là do thứ quỷ quái này lưu lại. Tính cả con lệ quỷ đang đụng tường kia, hiện tại có thể xác định, trong này có hai con lệ quỷ.

- Không, hẳn là ba con lệ quỷ. Cỗ thi thể lúc trước treo phía dưới ngọn đèn trong hành lang hẳn cũng là một con lệ quỷ.

- Vừa mới tắt đèn liên có ba con lệ quỷ xuất hiện. Tầng bốn đúng là cực kỳ hung hiểm.

Bình Luận (0)
Comment