Nhưng cú đạp này lại quá bất ngờ.
Ai có thể nghĩ ra được, con lệ quỷ quanh qua quẩn lại bên ngoài mấy tiếng lại đột nhiên vọt đến đạp cửa. Vả lại lực đạo của lần này còn mãnh liệt hơn so với trước kia.
Cửa phòng vừa mở.
Con lệ quỷ bồi hồi ở phía ngoài cửa liền có hành động, lập tức xông vào bên trong phòng ngủ.
Lúc này tất cả mọi người đều bị cú đạp này khiến cho bừng tỉnh, đều kinh hãi đưa mắt nhìn về phía cửa phòng.
Quỷ đang xông vào?
Trong đầu bọn họ không khỏi có ý nghĩ như vậy.
Dương Gian là người đầu tiên phản ứng lại, nhưng hắn cũng không có quan sát tình huống bên ngoài cửa. Hắn biết quỷ sắp sửa đi vào phòng, nhưng nó không có quá nhiều uy hiếp đối với hắn. Bởi vì cấp độ khủng bố của con lệ quỷ này không cao. Trước đó, tại thời điểm quỷ nến còn thiêu đốt, nó không dám đến gần. Với lại, cho đến giờ, con lệ quỷ này cũng chưa hề giết ai trong đám bọn họ.
Cho nên, hắn chỉ mở ra mắt quỷ, rồi nhìn chằm chằm về phía những người còn lại trong phòng.
Hắn cảm thấy, nếu trong những người này mà có quỷ. Như vậy, sau khi giết chết Vương Thiện, đây chính là cơ hội tốt nhất để nó ra tay giết người tiếp theo.
Cho nên Dương Gian đang quan sát cử động của những người khác.
- Mau đóng cửa lại, đừng cho quỷ tiến vào.
Lúc này, Ưng Ca lập tức hét to một tiếng, sau đó rút ra một khẩu súng cũ kỹ, rồi chỉa ra phía ngoài cửa phòng bắn một phát súng.
Tiếng súng này không nổ quá to, đồng thời thứ bắn ra không phải đạn, mà là một đoạn xương.
Đoạn xương kia bay ra ngoài cửa phòng rồi rơi trên mặt đất, đồng thời vỡ nát, mảnh vụn bắn tung tóe.
Cảnh tượng không ngờ đã xảy ra, dấu chân đang xâm lấn về phía cửa phòng dường như bị bắn trúng, nó không tiếp tục hướng về phía trước, mà là rút lui. Đồng thời còn là lùi ra phía sau mấy bước.
Phát súng này quả nhiên có được năng lực đẩy lùi lệ quỷ.
Thế nhưng loại đẩy lùi này quá ngắn.
Chỉ mấy giây đồng hồ sau, dấu chân bị đẩy lùi ra phía sau kia lại lần nữa có hành động, tiếp tục tiến về phía trước.
Tuy nhiên, chỉ cần mấy giây đồng hồ là đã đủ.
Lý Dương kịp phản ứng, hắn ta lập tức đứng dậy, chạy đến cửa, sau đó trực tiếp đóng kín.
Lực lượng linh dị của quỷ chặn cửa lập tức bao phủ toàn bộ phòng ngủ.
- Rầm!
Ở bên ngoài, con lệ quỷ kia lại tiếp tục đạp cửa, nhưng bị Lý Dương ngăn cản.
- Nguy hiểm thật.
Lý Dương thở phào, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.
Hắn ta biết bản thân đã hơi sơ sẩy.
Nhưng cái này cũng không thể trách hắn ta. Bởi vì chuyện này là không thể nào đề phòng. Cũng không ai đoán ra được, lúc nào thì bước chân kia lại đột nhiên xông vào như vậy.
Tạm thời, cục diện đã đạt được khống chế.
Ưng Ca thở dài một hơi nói:
- May mà hữu kinh vô hiểm, thiếu chút nữa đã để cho quỷ thành công xông vào. Mấy người không sao chứ.
- Chậm, đã có người chết.
Lúc này, Dương Gian đang dùng mắt quỷ quan sát khắp phòng.
Ở chỗ kia, người đưa thư gọi là Khúc Hồng Đào biểu lộ giống như bị định trụ vậy. Dường như hắn ta thấy được cái gì đó không nên thấy, cả người cứng đờ, bất động. Trên mặt mang theo vẻ khó tin cùng hoảng sợ.
Mặc dù một phút trước hắn ta còn sống, nhưng hiện tại cả người hắn ta đã không còn khí tức.
- Bịch!
Sau đó thân thể Khúc Hồng Đào bị mất đi cân bằng, ngã vật ra đất.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều ngây ngốc.
Chết?
Như vậy liền chết?
- Là con quỷ trong phòng, nó động thủ. Con quỷ này rất đáng sợ, dường như nó có năng lực giết chết một người đưa thư trong nháy mắt. Là ai, rốt cục là ai?
Cho dù là ngự quỷ nhân, nhưng Liễu Thanh Thanh vẫn cảm thấy sợ hãi. Cô ta lập tức ngắm nhìn bốn phía, muốn xác nhận thân phận lệ quỷ.
Thế nhưng những người khác đều không có một ai khả nghi.
Mọi thứ đều giống như vừa rồi, không khác gì cả.
Ngay cả Dương Gian cũng không biết người này là chết như thế nào.
Phải biết vừa rồi mắt quỷ của hắn đang canh chừng đám người, là vì muốn nhân cơ hội này tìm cho ra con lệ quỷ kia. Nhưng dù là nhìn chăm chú, nhưng hắn cũng không phát hiện ra bất cứ manh mối nào.
Con quỷ này đã không còn là ẩn núp một cách đơn giản như vậy nữa.
Sắc mặt Vương Phong cũng trở nên âm trầm, tay đều run nhè nhẹ.
- Không biết, vừa rồi tôi còn nhìn thấy hắn ta rất tốt, giống như tôi, bị động tĩnh ngoài cửa khiến cho kinh hãi phải đứng dậy.
Loại run rẩy kia của hắn ta đã có xen lẫn sự sợ hãi cùng khẩn trương.
Bởi vì vừa rồi Khúc Hồng Đào đứng ngay bên cạnh hắn ta. Nếu vừa nãy người chết không phải tên này, thì chắc chắn sẽ là hắn ta. Hiện tại hắn ta còn sống sót, có thể nói là nhờ vận khí tốt hơn tên kia một chút mà thôi.
Vương Phong hít sâu một hơi, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh, sau đó đưa tay chỉ về một phía:
- Vừa rồi, ánh mắt của hắn ta nhìn về phía bên kia. Cho nên quỷ đang ở trong mấy người bên kia.