Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2039 - Chương 2039: Quá Lãng Phí

Chương 2039: Quá Lãng Phí

Những người khác liền trầm mặc, ngay cả bản thân Phiền Hưng cũng có chút ngẩn ngơ.

Sau đó, hắn ta liền ý thức được sự ảnh hưởng từ câu nói này của Dương Gian.

Từ giờ trở đi, chỉ cần cổ trạch càng ngày càng nguy hiểm, xác suất hắn ta bị ngự quỷ nhân khác xử lý sẽ càng lúc càng lớn. Bời vì Phiền Hưng không chết, Dương Gian sẽ không sử dụng đến đinh đóng quan tài để đối phó với lệ quỷ.

Còn lựa chọn thứ hai, liên hợp đối phó với Dương Gian?

Đừng có đùa.

Đó là nhân vật cấp đội trưởng. Đừng nói đánh không lại, dù có đánh thắng, sau khi ra ngoài chắc chắn cũng sẽ bị tổng bộ truy nã. Huống hồ ở bên cạnh Dương Gian còn có ngự quỷ nhân khác, không phải lẻ loi một mình.

Giờ phút này, một cuộc mâu thuẫn vô hình đã tạm gác lại.

- Dương Gian, hiện tại đã đi vào trong cổ trạch. Như vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?

Ưng Ca mở miệng phá vỡ đi bầu không khí giằng co giữa hai bên. Hắn ta muốn hỏi xem hành động tiếp theo như thế nào.

Dương Gian nói:

- Tìm một căn phòng rồi nghỉ ngơi đi. Mấy người sẽ không định đứng trong đại sảnh hết 7 ngảy đó chứ.

Mọi người quay đầu nhìn cỗ thi thể ở trong đại sảnh, trong lòng không khỏi có chút e dè.

Nếu không phải ở đây đang có nhiều người.

Ai lại muốn ở trong đại sảnh của tòa cổ trạch âm u, khủng bố này, còn phải đối mặt với một cỗ thi thể cao lớn, khô gầy nữa.

Giờ phút này, Dương Gian cũng mặc kệ bọn họ nghĩ thế nào. Hắn chỉ muốn đi kiểm tra hai căn phòng bên ngoài hành lang một chút, thử xem liệu có phát hiện ra nguy hiểm ẩn tàng nào không.

Thi thể đã có thể xác nhận.

Nếu đã không muốn lãng phí đinh đóng quan tài ở trên người nó, như vậy liền mặc kệ.

Nếu cỗ thi thể này chính là lệ quỷ sắp khôi phục, vậy người gặp nguy hiểm cũng không phải chỉ có mình hắn.

Với lại.

Theo như yêu cầu của bưu điện quỷ, quỷ sẽ xuất hiện vào thời điểm bảy ngày sau. Như vậy sau ngày này, thi thể của ông lão này hẳn không có dị thường mới phải.

Cho nên trước tiên vẫn là đi quan sát xung quanh một chút rồi tính sau.

Giờ phút này, Dương Gian đã rời khỏi đại sảnh, đi đến hành lang cạnh sân vườn lúc trước, sau đó đi về phía phải của hành lang.

Sàn hành lang được lát bằng gạch xanh, dường như chỗ này không có người qua lại từ rất lâu rồi. Vì thế sàn nhà đã tích tụ bụi bẩn, biến thành màu đen, có vẻ như không thể nào làm sạch nó được nữa.

Căn phòng thứ nhất ở bên phải hành lang, vì nằm gần sân vườn, có ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào nên vẫn có thể nhìn thấy cửa phòng và cửa sổ.

Cửa sổ bằng gỗ được chạm trổ khá tinh xảo, lộ vẻ cổ xưa. Đừng ngoài cửa sổ, chỉ hơi quan sát một chút là có thể thấy tình huống bên trong.

Trong phòng cực kỳ vắng vẻ, chỉ có một chiếc bàn tròn cũ kỹ, một chiếc tủ, cùng giường. Trên giường có đầy đủ chăn mền, nhưng đều phủ một lớp bụi. Hiển nhiên chỗ này đã không có người nào ở từ rất lâu.

- Một căn phòng cực kỳ bình thường.

Dương Gian không hề cảm nhận được sự tồn tại của lực lượng linh dị.

Lý Dương dùng tay đụng khẽ vào cửa phòng, sau đó lắc lắc đầu, biểu thị không có phát hiện gì.

Căn phòng này an toàn.

Dương Gian tiếp tục tiến lên phía trước, hắn đã nhìn thấy cửa của căn phòng thứ hai.

Bên trên cửa gỗ có gắn một ổ khóa bằng đồng, khóa chặt cửa phòng, không thể mở ra. Mà cổ quái là căn phòng này không có cửa sổ, toàn bộ đều là tường vây. Giống như khi xây dựng căn phòng này, chủ nhà không có ý định kiến tạo cửa sổ.

Lý Dương đi qua, đưa tay thử thăm dò, sau đó sắc mặt đột biến, nhanh chút rụt tay về.

Dương Gian lập tức hỏi:

- Có phát hiện gì sao?

Lý Dương hạ giọng nói:

- Đội trưởng, căn phòng này rất kỳ quái, có thể ngăn cách toàn bộ sự ảnh hưởng của lực lượng linh dị. Tôi vừa mới tiếp xúc với cửa phòng, quỷ ở trong người liền lập tức yên tĩnh. Có vẻ như bên trong đang chứa đựng thứ gì đó không hay.

- Nếu muốn mở ra, chỉ sợ sẽ phải đập vỡ ổ khóa. Nhưng tôi cảm thấy ổ khóa này là một vật phẩm linh dị. Bởi vì nó khóa ở đây lâu như vậy mà không hề bị hoen ghỉ, thậm chí bên trên còn không có bụi bặm.

- Quan sát cẩn thận đó.

Dương Gian cũng đoán rằng ổ khóa này là một món đồ linh dị.

Bởi vì ở trong hành lang tối tăm, nhưng ổ khóa lại tỏ ra cực kỳ sáng bóng. Cứ như bản thân ổ khóa này có thể che đậy sự ảnh hưởng của bóng tối.

Khóa đồng, đinh đóng quan tài, thanh sài đao, cây kéo quỷ,.. Dường như chúng đều là vật phẩm linh dị thời dân quốc. Chỉ cần là vật phẩm có dính líu đến kim loại đều không hề tầm thường.

Đúng lúc này Chu Đăng đột nhiên đi đến. Hắn ta ôm lấy khóa đồng, mở miệng nói:

- Thứ tốt, đây là một món đồ tốt. Thứ này không hề tầm thường. Một ổ khóa tốt như vậy mà lại vứt ở chỗ này, quá lãng phí.

Bình Luận (0)
Comment