Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2041 - Chương 2041: Tồn Tại

Chương 2041: Tồn Tại

Nói xong, hắn ta đưa mắt nhìn về phía đối diện.

Căn phòng ở phía đối diện đã có ngự quỷ nhân mở ra.

- Ngay tại chỗ này.

Dương Gian lặp lại lần nữa, giọng điệu cực kỳ kiên định.

Những người khác thấy vậy cũng không nói thêm gì.

Mặc dù mấy căn phòng bên trái có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng ở bên đó có ngự quỷ nhân ở, dường như chúng không được an toàn.

Bên này toàn bộ đều là người đưa thư, ít nhiều cũng sẽ an tâm hơn được một chút.

Sau khi đẩy cửa phòng ra, bốn người Ưng Ca, Dương Tiểu Hoa, Đại Mạnh, Vương Phong liền để hành lý trên người xuống.

Bên trong hành lý là một số thức ăn nhanh, nước uongs, cùng đèn phin, pin, một vài món đồ bình thường,

Nhìn qua bọn họ chuẩn bị khá chu toàn.

Nếu không gặp nguy hiểm mà nói, người bình thường ở chỗ này sống bảy ngày cũng không có vấn đề gì.

Dương Gian không cần những thứ này, hiện tại hắn có thể không ăn, không uống, không ngủ.

Lý Dương cũng không quá cần. Thân thể hắn ta đã bị lệ quỷ ăn mòn, cho dù không ăn bảy ngày cũng chẳng sao.

Mấy người im lặng, bắt đầu kiểm tra tình hình bên trong căn phòng. Sau đó đều tự lựa chọn một chỗ ngồi xuống.

Còn chiếc giường kia.

Không có một ai dây vào, cũng không ai tính nằm trên đó để ngủ. Cả đám đều tự nguyện ngồi ở trong góc để nghỉ ngơi.

Nhìn thời gian.

Thời điểm bọn họ xuất phát từ thành phố Đại Xương là 9 giờ tối, lại đi qua ba trạm dừng và đến chỗ này, hiện tại thời gian đã là 11 giờ 40 phút.

Qua mười hai giờ, như vậy nhiệm vụ sống trong cổ trạch bảy ngày xem như chính thức bắt đầu.

Hiện tại còn chưa tính.

Ưng Ca nhìn lấy chiếc cửa sổ với một đống lỗ hổng, Ưng Ca phàn nàn một câu.

- Căn phòng này không hề có một chút cảm giác an toàn nào.

Bất cứ ai đi ngang qua đều có thể thấy rõ tình huống bên trong.

Bộ dạng của cánh cửa gỗ kia không hề có chút sức phòng ngự nào.

Phòng thì nhỏ, lối đi lại hẹp.

Một khi đụng phải quỷ mà nói, chỉ sợ bọn họ sẽ lại phải đối kháng trực tiếp như khi ở trong bưu điện quỷ.

Đại Mạnh hừ lạnh một tiếng rồi nói với Ưng Ca.

- Hừ. Toàn bộ tòa cổ trạch này có chỗ nào an toàn đâu. Bên ngoài còn quỷ dị hơn chỗ này nữa. Mảnh rừng già kia vừa nhìn là biết không thích hợp rồi. Đại sảnh thì có thi thể. Trừ phi chúng ta ở lại tại tiền viện. Nhưng nhiệm vụ yêu cầu chúng ta phải ở trong này bảy ngày. Trong bảy ngày này, ở bên trong phòng sẽ tốt hơn một chút. Ít nhất cũng không quá lộ thiên, không dễ bị nhìn thấy…

Ưng Ca không cãi lại.

Bởi vì hắn ta biết đây là lựa chọn chính xác nhất.

Trốn ở trong phòng, nếu may mắn, có lẽ sẽ không bị lệ quỷ để mắt đến. Còn cứ đi bậy bạ bên ngoài, có lẽ đến chết cũng không biết vì sao.

Dương Gian nói:

- Nghỉ ngơi cho tốt đi. Đây là đêm đầu tiên, tôi sẽ gác đêm.

Lý Dương nói:

- Đội trưởng, hay lả thay phiên nhau đi.

Dương Gian nói:

- Không cần. Với tình hình như hiện tại, chỉ có mình tôi mới đủ khả năng ứng phó với mọi chuyện phát sinh. Mà cậu lại không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Một khi cậu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đến lúc đó chúng ta chưa chắc đã có thể còn sống mà rời khỏi chỗ này.

Lý Dương có thể kết nối với quỷ môn.

Hành động này của hắn cũng tương đương việc chừa lại đường lùi cho bản thân.

Cho nên ai cũng có thể, chứ Lý Dương không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Lý Dương không phản bác, chỉ gật gật đầu, thừa nhận phương pháp của Dương Gian.

Những người khác không có quyền nói chuyện, chỉ an tĩnh ngồi một chỗ, chờ đợi thời gian trôi qua.

Bất tri bất giác, thời gian đã đến mười hai giờ.

Tất cả mọi thứ đều bình thường, không có gì xảy ra ngoài ý muốn cả. Chỉ là không gian bên ngoài càng ngày càng yên tĩnh. Xem ra những ngự quỷ nhân đều có ý định riêng, không có ngu đến mức chạy nhảy lung tung khắp nơi.

Mà giờ khắc này.

Mặc cho ai đều không có chú ý đến.

Hai chiếc đèn lồng màu đỏ treo bên ngoài cổng của tòa cổ trạch, sau mười hai giờ, chúng liền nhanh chóng phai màu.

Màu đỏ dần biến mất, đèn lồng trở nên trắng bệch. Ngay cả ánh sáng bên trong đèn cũng chuyển từ đỏ sang trắng bệch.

Rất nhanh.

Hai chiếc đền lồng màu đỏ hoàn toàn biến thành hai chiếc đèn lồng màu trắng.

Bên trong rừng già đột ngột thồi đến một luồng gió âm lãnh.

Hai chiếc đèn lồng màu trắng khẽ chuyển động.

Ở mặt bên kia của đèn lồng, một chữ 'Điện' màu đen đột ngột xuất hiện.

Không.

Có lẽ nó đã tồn tại trên đó từ trước, chỉ là không một ai chú ý đến thôi.

Giờ khắc này, cổ trạch phảng phất biến thành một nơi tổ chức tang lễ.

Bình Luận (0)
Comment