Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2057 - Chương 2057: Đã Có Chuyện

Chương 2057: Đã Có Chuyện

"Đây không phải là một vật phẩm linh dị, mà là một loại môi giới nguyền rủa."

Hắn ta thử chạm vào chiếc đài phát thanh cũ kỹ này, nhưng kết quả là nó không có bất cứ phản ứng nào. Nếu thứ này thực sự là một món đồ linh dị, thì nó nhất định có thể sử dụng.

Lần này, lòng tham đã khiến bọn họ gặp chuyện.

Không những chẳng lấy được thứ gì, mà còn dính phải một loại nguyền rủa nào đó của lệ quỷ.

"Rời khỏi đây."

Mặt Phiền Hưng đen lại, vứt bỏ chiếc đài phát thanh kia, vội vàng rút đi.

Những người khác cũng vội vàng giải tán ngay lập tức.

Nhưng hiện tại mọi thứ có vẻ đã hơi muộn.

Bọn họ vừa đi ra khỏi cửa liền trông thấy bên ngoài hành lang là một mảng đen kịt.

Bóng tối đã ăn mòn đến sát cửa của căn phòng này.

Bên cạnh, một chiếc ghế bành màu đen đặt ngay giữa hành lang, ngăn cản không cho hắc ám tiến tới. Nhưng khiến cho tất cả mọi người cảm thấy sợ hãi chính là ở phía trên lưng của chiếc ghế bành kia đột nhiên xuất hiện một đôi tay. Hai cánh tay cứng ngắc, băng lãnh, móng tay đen sì, toàn bộ ngón tay đều bị tụ huyết, chỗ xanh chỗ đen.

Đầu kia của tay giấu ở trong hắc ám, không thể nào nhìn thấy rõ phía sau nó là gì.

Mà giờ phút này, chiếc ghế bành màu đen chắn trên hành lang đang bị đôi tay khủng bố kia đẩy về phía trước, khiến nó phát ra từng tiếng sàn sàn khi ma sát với mặt đất.

"Không phải chứ…"

Phiền Hưng và những người khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì hoảng sợ, không dám đến gần thứ đằng sau chiếc ghế màu đen, vội vàng xoay người bỏ chạy.

Căn phòng kia không còn an toàn nữa, phải đi đến đại sảnh.

Ở một bên khác, Dương Gian cũng đã nghe thấy âm thanh chiếc ghế bị đẩy đi. Nhưng âm thanh kia không có gần như vậy, mà còn cách hắn một đoạn.

Nhưng động tĩnh từ đám người Phiền Hưng đã khiến Dương Gian chú ý.

Dương Gian khẽ nhíu mày.

"Những người khác đều rời khỏi phòng, tiến vào đại sảnh?"

Nhìn thời gian.

Đã là 11 giờ 50 phút.

Ngày thứ hai còn chưa đến.

Con ngươi Dương Gian khẽ động.

"Sợ là có kẻ nào đó đã làm ra chuyện gì ngu xuẩn rồi. Nếu không, với tính cách tham sống sợ chết kia, bọn họ không thể nào sớm tiến vào đại sảnh như này được."

Theo thói quen.

Nhiều người tụ tập, kiểu gì cũng sẽ có một hai kẻ ngu xuẩn.

Tuy nhiên cũng chẳng sao.

Ngu xuẩn sẽ sống không được lâu, chỉ cần chết sạch đám đó là được.

- Nên ra ngoài thôi, nội dung ngày thứ hai cơ bản đã được xác định. Là gác đêm. Bên trong phòng truyền đến dị thường, điều này chứng tỏ không thể chờ ở bên trong này, nếu không toàn bộ sẽ phải chết.

Dương Gian khẽ cử động thân thể một chút, sau đó đứng dậy, đẩy của và đi ra ngoài.

Hắn đưa mắt nhìn về phía chỗ sâu của hành lang.

Tối đen như mực.

Chiếc ghế bành kia còn nằm ở vị trí của căn phòng thứ sáu, cách chỗ này một đoạn hơi dài. Tạm thời vẫn còn tính là an toàn.

Nhưng so với trước đó, khoảng cách này đã gần hơn khá nhiều.

Thế nhưng, khi hắn nhìn về phía hành lang đối diện, sắc mặt liền sầm lại.

Bên phía hành lang của đám người kia đã hoàn toàn bị hắc ám bao phủ. Ở trước cửa của căn phòng thứ nhất xuất hiện một chiếc ghế bành màu đen. Đồng thời phía trên nó còn hiện ra một đôi tay quỷ dị.

Quỷ đã xuất hiện, đồng thời còn sắp sửa xâm lấn thành công vào cổ trạch.

"Hiện tại chỉ mới là ngày đầu tiên, còn chưa bắt đầu ngày thứ hai mà."

Lúc này, trong đầu Dương Gian không phải suy nghĩ về việc đám người ngu ngốc kia gây chuyện.

Mà là nhịn không được khẽ hít một ngụm khí lạnh.

Chỉ mới ngày thứ hai đã xuất hiện lệ quỷ, đồng thời còn đến gần như này. Vậy mấy ngày tiếp theo phải sống thế nào?

Thật sự có thể chống đỡ được đến ngày thứ bảy sao?

- Két!

Cùng lúc đó, bên trong chỗ sâu của hành lang phía hắn truyền ra tiếng mở cửa. Tiếng động cách chỗ hắn khá xa, dường như nằm ở đằng sau chiếc ghế bành màu đen kia.

"Không chỉ bên kia, tình huống phía bên mình cũng không khá hơn chút nào. Tòa cổ trạch này đang hổng, mưa dột khắp nơi. Trước đó mình còn tưởng rằng có thể chống đỡ đến đầu thất. Hiện tại xem ra, chỉ sợ ba ngày, tòa cổ trạch này sẽ bị luân hãm,"

Dương Gian thu hồi ánh mắt, không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp đi đến đại sảnh tụ họp với những người khác.

Cần nghĩ biện pháp để vượt qua nguy hiểm sắp đến.

Một lần nữa, toàn bộ đám người lại tụ tập trong đại sảnh, nhưng còn thiếu Chu Đăng.

Nhìn thời gian.

Lúc này đã là 12 giờ đêm.

Bắt đầu ngày thứ hai.

Mà đêm này gọi là gác đêm.

Dựa theo truyền thống, cần phải đứng bên cạnh quan tài làm bạn với người chết một đêm.

- Dương Gian.

Nhìn thấy hắn xuất hiện, những người khác liền lên tiếng chào.

Dương Gian lạnh lẽo quét qua đám người một lượt:

- Bên phía mấy người đã xảy ra chuyện gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment