Phiền Hưng khẽ hít sâu một hơi. Giờ phút này hắn ta đã buông bỏ được những ý nghĩ vớ vẩn, cũng chủ động bước lên trước mấy bước, lựa chọn liều mạng.
Ngay cả mắt quỷ Dương Gian đều liều mạng, bọn họ càng không có lựa chọn nào nữa.
Bởi vì một khi Dương Gian thua, lệ quỷ của nhân vật cấp đội trưởng khôi phục, khu vực an toàn cuối cùng này sẽ thực sự bị lệ quỷ xâm lấn.
Vị ngự quỷ nhân lúc trước kích hoạt nguyền rủa của đài phát thanh cũng thấp giọng nói:
- Nếu đã như vậy, chúng ta liều đi.
Mấy người đưa thư nhìn nhau, không nói một lời, nhưng tất cả đều tiến về phía trước.
Một đám người chia làm hai bên, đồng loạt nhìn chằm chằm vào lối nhỏ.
Nếu lệ quỷ dám xâm nhập, bọn họ liền ra tay.
Chò dù bị quỷ mài đến chết cũng không chịu nhượng bộ.
Đến!
Một tiếng bước chân gấp rút đột nhiên thay đổi phương hướng, nhanh chóng chạy về phía này.
Âm thanh sa sa của đài phát thanh vẫn còn quanh quẩn trong bóng tối ở phía trước. Mơ hồ có thể nghe nói nói một câu:
- Bọn họ ở bên kia…
Dường như con quỷ này có thể dẫn đường cho những lệ quỷ khác tiến đến.
Tiếng bước chân cấp tốc đến gần.
Hắc ám đang dần ăn mòn về phía hậu đường. Phía trước quan tài, hai cây nhang vẫn còn đang cháy, tỏa ra không khí một mùi thơm thoang thoảng. Theo thời gian mùi thơm này càng ngày càng nồng đậm.
Sau một giây.
Bên trong hắc ám đột nhiên xuất hiện một chiếc đùi người trắng bệch.
Một đùi người ướt sũng, nhô ra từ trong hắc ám. Trên nó còn dính một ít bụi đất, cổ dại, giống như vừa mới được vớt ra từ trong giếng nước hay ao hồ nào đó.
Quỷ.
Đã hoàn toàn vượt qua đường giới hạn kia.
- Đoàng!
Tại thời điểm đó, Ưng Ca lập tức nổ súng. Khẩu súng cũ kỹ trong tay hắn ta phát ra tiếng vang âm trầm.
Một đoạn xương nhỏ bị xem như viên đạn bay ra ngoài, bắn trúng chiếc chân người chết trắng bệch kia, mở ra một lỗ hổng nhỏ.
Gặp phải tập kích, chiếc chân người chết kia nhanh chóng thu hồi. Sau đó, bên trong hắc ám lại vang lên tiếng bước chân, dường như nó đang rời xa.
Có vẻ con quỷ này đang bỏ đi.
- Đẩy lùi?
Ưng Ca cũng có chút giật mình.
Hắn ta cũng cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì khẩu súng này rất gà mở, chỉ có thể đẩy lùi lệ quỷ trong quãng thời gian cực ngắn, không thể nào khiến lệ quỷ rời đi.
Nhưng vừa rồi, loại hiện tượng linh dị kia giống như bị thương nặng, không thể không lùi lại vậy.
Nhưng những người khác không biết loại tình huống này, ai nấy đều kinh ngạc nhìn về phía Ưng Ca.
"Không phải Ưng Ca quá lợi hại. Mà là chỗ này rất đặc biệt…"
Dương Gian quay đầu nhìn hai nén nhang, còn có cỗ quan tài màu đỏ đậm kia.
Có thể ảnh hưởng đến tình huống ở chỗ này, nếu không phải là nhang thì chính là cỗ quan tài kia.
"Là nhang này có vấn đề."
Hắn phát hiện, vừa rồi nén nhang kia thiêu đốt một chút, rơi xuống một ít tàn nhang.
Dường như có một loại lực lượng linh dị nào đó đang biến mất.
Trong đầu Dương Gian không khỏi xuất hiện suy đoán.
"Chẳng lẽ, động thủ ở chỗ này còn có thể mượn nhờ lực lượng linh dị của nén nhang hay sao?"
Nhưng hiện tại dường như không phải lúc suy nghĩ đến chuyện này.
Hắc ám lại tiếp tục xâm lấn.
Đột nhiên.
Dương Gian cảm nhận được, quỷ ảnh dường như chạm trúng thứ gì đó.
Môi giới lập tức hình thành.
Đó là một thân ảnh mở hồ, đang du đãng trong hắc ám. Không có hình tượng cụ thể, chỉ nhìn thấy một hình dáng mơ hồ, vặn vẹo, quỷ dị, âm u.
- Muốn chết.
Giờ khắc này, Dương Gian không chút do dự mà vung thanh sài đao, chém về phía con lệ quỷ ở trong môi giới.
Sài đao chém xuống.
Bên trong hắc ám phía đại sảnh lập tức phát ra một tiếng kêu thê lương, giống như của người trước khi chết vậy.
…
Bên trong tòa cổ trạch bị hắc ám bao phủ đột nhiên phát ra một tiếng kêu thê lương, đầy thảm thiết, khiến cho người nghe phải rùng mình.
Giờ khắc này.
Dương Gian ở trong hậu đường, không chút do dự sử dụng thanh sài đao, trực tiếp phát động môi giới, tách rời con lệ quỷ khủng bố không biết nào đó.
Hắn cho rằng, càng nhanh chóng xâm lấn đến chỗ này thì mức độ nguy hiểm sẽ càng cao. Hiện tại mà không đẩy lùi, chờ đến khi lệ quỷ bắt đầu tiến vào hậu đường và tiến hành giết người, thì mọi việc đều đã muộn.
Ngay khi tiếng kêu thảm thiết vang lên, một chuyện không tưởng đã xảy ra.
Hắc ám xâm nhập vào trong hậu đường dần dần lùi lại phía sau.
Một con đường tối tăm đột ngột xuất hiện ở trong hành lang, trực tiếp bao phủ vị trí sân vườn. Giống như nó muốn tách hắc ám đang bao trùm cổ trạch ra làm hai vậy. Đồng thời, phân chia chúng thành hai bên phải trái của con đường.
Dương Gian thấy vậy liền hiểu.
"Thì ra là thế, mảnh hắc ám này thực chất là quỷ vực của một con lệ quỷ. Hiện tại bị thanh sài đao của mình tách rời, mức độ nguy hiểm của nó đã hạ xuống. Nó đã không thể nào duy trì quỷ vực ở trạng thái hoàn mỹ được nữa."