Vừa rồi hắn dùng thanh sài đao chém xuống đã chém trúng ngọn nguồn của hắc ám.
Một đao này xem như đáng giá.
Bản thân cổ trạch có thể áp chế lực lượng linh dị. Ở trong tình huống như vậy mà lệ quỷ còn có thể xâm lấn, không cần nghĩ cũng biết nó có bao nhiêu đáng sợ.
Nếu không phải vừa rồi Dương Gian dùng quỷ ảnh bao phủ hậu đường mà nói, không chừng con lệ quỷ nảy đã có thể xâm nhập vào bên trong một cách vô thanh vô tức.
Nhưng sử dụng thanh sài đao sẽ phải gánh chịu nguyền rủa tương ứng.
Dương Gian tách rời lệ quỷ, nguyền rủa sẽ tách rời hắn. Bất kể là thân thể của hắn hay là quỷ ảnh đều sẽ phải nhận lấy thương tổn. Chỉ vì bản thân quỷ ảnh có năng lực ghép lại, cho nên nó có thể khôi phục trong thời gian ngắn, đủ để kháng trụ nguyền rủa của thanh sài đao.
Ngoại trừ cái đó ra hắn còn có thể thông qua việc khởi động lại để tiêu trừ nguyền rủa trong nháy mắt, khôi phục lại trạng thái của bản thân ngay lập tức.
Chỉ là hiện tại.
Dương Gian phát hiện bản thân hắn chưa phải gánh chịu nguyền rủa của thanh sài đao.
Bản thân vẫn bình yên vô sự, cứ như nguyền rủa kia không hề tồn tại.
- Lại có một con lệ quỷ bị đẩy lùi. Dường như nó đã gặp phải một loại trọng thương nào đó. Thậm chí hắc ám cũng bị chia làm hai. Vừa rồi chuyện gì đã xảy ra vậy?
Có người chứng kiến cảnh tượng này liền trợn tròn hai mắt, tỏ vẻ không thể tin nổi.
- Vừa rồi là Dương Gian động thủ. Hắn chỉ chém một nhát đao vào không khí trước mặt, vậy mà dường như đã chém trúng lệ quỷ, khiến nó phải kêu lên thảm thiết. Cái này giống như hắn đã giết chết lệ quỷ vậy.
- Quỷ sẽ không thể bị giết chết. Mặc dù hiệu quả rất rõ ràng, nhưng hẳn con quỷ kia chỉ bị trọng thương mà thôi. Tuy nhiên, có thể làm được điều này đã đủ đáng sợ.
Phiền Hưng nói, sắc mặt kinh ngạc nhìn lấy Dương Gian.
Những người đưa thư khác cũng tỏ vẻ khó tin.
Đây chính điểm khiến cho người ta phải sợ hãi từ Dương Gian hay sao?
Vừa ra tay đã khiến cho một con lệ quỷ phải rút lui, thậm chí còn không dám tiến gần vị trí hậu đường.
"Nhang lại ngắn thêm một đoạn dài…"
Dương Gian không thèm quan tâm đến biểu lộ của đám người kia, mà chú ý đến hai cây nhang cắm phía trước quan tài màu đỏ. Hiện tại một trong số đó lại ngắn đi một đoạn dài.
Trong hai cây nhang, một cây đã cháy sắp hết, chỉ còn lại một đoạn ngắn.
Dường như.
Đoạn nhang bị thiêu cháy kia có liên quan đến nguyền rủa của thanh sài đao.
Là bị triệt tiêu sao?
Hay là bị dịch chuyển?
"Nếu thứ này cháy sạch sẽ xảy ra chuyện gì? Là mất đi che chở, hay là một loại biến hóa không biết nào đó?"
Trong lòng Dương Gian có chút lo lắng.
Bởi vì từ đầu, phía trước quan tài màu đỏ đậm có 3 cây nhang. Dựa theo tình huống bình thường mà nói, ba cây nhang này sẽ cháy trong quãng thời gian bảy ngày, đến khi hết đầu thất mới thôi.
Nhưng hiện tại đã bị người trộm mất một cây, lại bị nguyền rủa của thanh sài đao tiêu hao mất một đoạn dài. Chỉ sợ không đợi đến ngày thứ bảy, đến ngày thứ ba, toàn bộ nhang sẽ bị đốt sạch.
Sau khi hắc ám tạm thời tiêu tán, các hiện tượng linh dị ở bên trong đại sảnh dường như yên tĩnh lại. Bên trong hành lang hoàn toàn trống rỗng, không thấy gì. Những lệ quỷ du đang lung tung trước đó dường như đã bị ép buộc quay trở lại chỗ sâu của hành lang.
Chỉ là ở trên mặt đất còn lưu lại rất nhiều dấu vết kỳ quái.
Ở trên cao của vách tường thế mà xuất hiện một dấu tay màu đen. Trên mặt đất cũng lưu lại không ít dấu chân ướt sũng, giống như trời mưa vậy.
Sau khi quan sát mọi thứ, Ưng Ca lập tức đưa ra kết luận:
- Dường như quỷ chỉ xuất hiện ở trong những nơi bị hắc ám bao phủ. Một khi bên trong cổ trạch không còn hắc ám, quỷ sẽ không thể nào lộ mặt.
Hắn ta nhìn dọc theo con đường nhỏ chia hắc ám ra làm hai kia.
Hắn ta chợt nhìn thấy một số giọt máu tươi màu đen, sền sệt, lưu lại lung tung trên sàn nhà của đại đường.
Dường như đây chính là dấu vết do con lệ quỷ vừa bị Dương Gian chém để lại.
Phiền Hưng nói:
- Hắc ám chỉ là một loại hiện tượng, là hiện tượng do lực lượng linh dị xâm lấn cổ trạch. Một khi hắc ám đột kích liền chứng tỏ có lệ quỷ đang hoạt động. Tất cả đều có dấu hiệu, chứ không thể nào xuất hiện một cách vô duyên vô cớ được.
Dương Gian thu hồi ánh mắt khỏi hai cây nhang một ngắn một dài kia, sau đó nói:
- Quỷ chỉ bị đẩy lùi tạm thời mà thôi. Tối hôm nay, thời gian còn rất dài, nguy hiểm có thể đến bất cứ lúc nào, mấy người không cần quá cao hứng. Với lại Phiền Hưng…
Đột nhiên.
Hắn quay đầu nhìn sang.
Sắc mặt Phiền Hưng khẽ động:
- Dương Gian, cậu muốn nói cái gì?